Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1202: Chân Huyễn Băng Đồng

Nhân thủ Linh Tiêu cung đã tổn thất thảm trọng, Trần Hạc Niên cũng không thể không xoắn tay áo lên nhúng tay vào các sự vụ trong cung.

Lục Tiểu Thiên thở phào nhẹ nhõm, từ đằng xa có một bóng đen phá không lao tới, chính là tiểu Hỏa Nha mà hắn đã thả ra trước khi độ kiếp.

Tên gia hỏa này vui mừng duỗi đôi cánh ra liên tục làm ra thế cúi đầu với Lục Tiểu Thiên. Lục Tiểu Thiên cười cười ném cho nó vài viên thượng phẩm hỏa linh thạch. Tiểu Hỏa Nha thỏa mãn kêu oa oa vài tiếng, lại tự mình bận rộn tiêu hóa Hỏa linh thạch, mặc kệ Lục Tiểu Thiên.

Sau khi thỏa mãn nhu cầu của tiểu Hỏa Nha này, Lục Tiểu Thiên cười cười lắc dầu, coi như nuôi một đầu sủng vật vậy.

Đương nhiên, nếu như đối thủ là một tu sĩ chuyên về ngự Hỏa, con tiểu Hỏa Nha này còn có tác dụng kỳ diệu, cũng không phải chỉ biết đòi ăn không, chỉ là năng lực vẫn còn quá ít thôi.

Vách núi trước mặt đã bị lôi kiếp tàn phá bữa bộn, Lục Tiểu Thiên đành phải lựa chọn một đỉnh núi đầy thảm cỏ xanh khác. Thần thức nội liễm.

Tử Diệp Chân Ô lần này thụ thương không nhẹ, cành và lá đều cuộn mình lại, nhưng dù sao vẫn không phải triệt để chết đi, vẫn còn đang hấp thu pháp lực trong cơ thể hắn, phỏng chừng khi nguyên khí được khôi phục sẽ lập tức tỉnh lại.

Lần này bản thân đột phá tới Nguyên Anh kỳ, hẳn là năng lực của Tử Diệp Chân Ô cũng sẽ được tăng lên.

Về phần số pháp khí của mình, Liệt Địa đao đã trở thành một quầng sáng kim sắc, đao thể đã không còn tồn tại, chỉ còn lại một đoàn ý thức thông linh. Nếu như không phải lôi kiếp quá mức hung hãn, phỏng chừng Liệt Địa đao hiện tại đã thuận lợi tấn giai trở thành thông linh pháp khí rồi, thật là đáng tiếc.

Chẳng bao lâu sau, sự chú ý của Lục Tiểu Thiên lại chuyển sang Như Ý chiến giáp. Mặc dù nó bị hư hại, nhưng về cơ bản cũng không tổn thương tới căn cơ, thông qua lôi kiếp tẩy lễ. Mặc dù Như Ý chiến giáp bị tổn hại, nhưng khí chất lại có biến hóa nghiêng trời lệch đất so với trước kia. Chỉ cần tốn chút thời gian, đủ để trở thành một kiện phòng ngự lợi khí.

Kiếm châu, kiếm thai thì lơ lửng xung quanh nguyên anh. Mặc dù thể tích có phần giảm đi vì lôi kiếp, nhưng dù gì cũng dùng các loại linh vật hiếm có luyện chế, cỗ khí tức phiêu dật linh động bên trong càng trở nên xuất trần hơn, còn có thể dùng được. Đợi sau khi đại điển kết thúc, lại dùng số Không Minh Kiếm thạch trên tay tiếp tục luyện chế kiếm châu.

Trấn Yêu Tháp tuy rằng lơi hại, không hề tầm thường, nhưng thủ đoạn công kích lại không khỏi quá đơn giản.

Cuối cùng sự chú ý của Lục Tiểu Thiên liền chuyển dời lên trên đỉnh của bảy tòa tiểu tháp.

Thần thức của hắn vừa động, bảo tháp liền bay tới lòng bàn tay của nguyên anh. Thần thức vừa chìm vào trong, liền thấy Phạm La Linh Hỏa trong tháp đang cháy hừng hực. Bảo tháp pháp ra tiếng ông ông, sản sinh cộng hưởng với nguyên thần của Lục Tiểu Thiên. Hắn cảm thấy Trấn Yêu Tháp lúc này đã là một phần trong cơ thể của mình rồi, có thể điều khiển dễ dàng như trở bàn tay.

Khi tu vi Lục Tiểu Thiên còn là Kim Đan kỳ, Trấn Yêu Tháp đã là một kiện đan nguyên pháp khí uy lực không tầm thường, đã có ý thông linh từ rất sớm, nhưng có nhiều thủ đoạn hầu hết lại không thể nào thi triển ra được.

Hiện tại đã tới Nguyên Anh kỳ, cuối cùng cũng đã có thể phát huy ra uy lực chân chính của Trấn Yêu Tháp rồi.

Hấp thu giáo huấn khi từ Trúc Cơ lên Kết Đan kỳ, Lục Tiểu Thiên sớm đã tiến hành bố cục cho các đan nguyên pháp khí này rồi, khiến cho hiện tại sau khi kết anh thành công, trong tay vẫn có bảy tòa Trấn Yêu Tháp có thể sử dụng, ngoài ra uy lực của kiếm châu, kiếm thai cũng được đề thăng cực lớn.

Nghĩ đến khốn cảnh lúc trước sau khi vừa kết đan, Lục Tiểu Thiên cũng không nhịn được mà có chút thổn thức.

Lúc đó nếu không phải vô tình hắn có được phương pháp luyện chế một bộ Bát Quái Tỏa Yêu trận, tốn hết mấy chục năm thời gian mới luyện chế ra một bộ sát trận uy lực không tồi, phỏng chừng cho dù chỉ là đi Thanh Châu thành, nhất thời cũng khó mà làm được.

Người không biết nghĩ xa, tất có lo gần. Như vậy suy ra, việc tiến vào Phiêu Miểu Điện tuy rằng nguy hiểm dị thường, nhưng thu hoạch cũng là cực kỳ phong phú.

Ngoài ra, còn có pháp châu kia nữa. Pháp châu tổng cộng có năm tầng. Lúc Luyện Khí kỳ đã bắt đầu thức tỉnh Băng Phách Huyền Âm, sau đó là Hàn Hoang Ấn và Hàn Băng chi Dũ. Mỗi một giai đoạn đều có tác dụng vô cùng trọng yếu với Lục Tiểu Thiên. Hiện tại đã tiến vào Nguyên Anh kỳ, Lục Tiểu Thiên cũng vô cùng mong chờ kỹ năng tiếp theo bên trong sẽ là gì.

Suy nghĩ này vừa xuất hiện, pháp lực liền cuồn cuộn tràn vào trong pháp châu, giống như thủy triều bao phủ tầng một, tầng hai, tầng ba rồi tới vách ngăn tiến vào tầng thứ tư.

Trước đây khi còn ở Kim Đan kỳ, Lục Tiểu Thiên không cách nào đột phá được vách ngăn tầng ba này. Nhưng hiện tại thực lực đã hơn xa ngày xưa, nên vách ngăn này cũng trở nên mỏng manh dễ vỡ.

Hữm? Bên trong không gian tầng thứ tư hoàn toàn là sương mù trắng xóa, cái gì cũng không có? Chính vào lúc trong lòng Lục Tiểu Thiên đang nghi hoặc, đột nhiên sương trắng tan đi, lộ ra bên trong một con mắt do băng tinh ngưng kết thành.

Con mắt này đột nhiên mở ra, nhìn thẳng vào mắt Lục Tiểu Thiên. Lục Tiểu Thiên chỉ cảm thấy dưới cái nhìn này, bản thân trở nên trần trụi, tựa hồ hết thảy bí mật của bản thân đều bị đôi mắt đó nhìn thấu.

Chính vào lúc Lục Tiểu Thiên còn đang kinh ngạc, con mắt băng kia hóa thành từng tia khí lạnh lẽo, bay về phía Lục Tiểu Thiên, tiến vào trong mi tâm của hắn.

Lục Tiểu Thiên chỉ cảm thấy giữa hai hàng lông mày có chút lạnh lẽo, rồi bỗng nhiên nơi đó xuất hiện một cái băng đồng (mắt bằng băng).
Bạn cần đăng nhập để bình luận