Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1594: Phân ra Truy Đuổi

"Chia nhau ra đuổi theo! Nếu có giao thủ, nhớ kỹ không được chủ quan!"

Tiêu Kình Tùng đuổi theo Tử Thanh thượng nhân, Phong Lôi nhị sứ thấy hai người Lục Tiểu Thiên và Hạng Nhất Hàng lần nữa tách ra hành động không khỏi nhíu mày, đành tự mình chia ra đuổi theo.

Lần này bọn họ đuổi theo, cũng không hẳn nhất định phải hoàn toàn lưu lại ba người này. Dù sao trước đó bọn họ đã từng kiến thức qua thủ đoạn của ba người, tuyệt đối không phải là hạng người tầm thường có thể dễ dàng bị họ bắt giữ.

Chỉ là đối phương đã khuấy đảo gây ra tai họa như thế cho Tiêu gia, không thể lưu lại một người nào không nói, ngay cả thân phận bọn họ là ai cũng không thể tra rõ, không khỏi quá mất mặt đi.

Đi theo đối phương như vậy, cho dù không động thủ, cũng có thể nhìn xem đối phương rốt cuộc là muốn chạy đi đâu, thuộc về thế lực phương nào, ngày sau cũng thuận tiện cho việc báo thù.

Đương nhiên, Tiêu gia trong Lục Đỉnh Châu này sở hữu thế lực hùng hậu vượt xa tưởng tượng của người thường. Nếu như Lục Đỉnh Quân đến đầy đàn áp, có thể giúp đỡ ngăn chặn mấy kẻ rắp tâm ôm lòng gây tai họa này, thế thì không gì có thể tốt hơn.

Cho dù bọn họ có chạy thoát khỏi Tiêu gia, nhưng chỉ cần người vẫn còn ở trong Lục Đỉnh Châu, thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Tu vi của Phong Lôi nhị sứ vốn dĩ không yếu, đã đạt tới Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, càng tinh thông bí thuật hợp kích. Hai người liên thủ, phối hợp hoàn hảo, ngay cả những đại tu sĩ bình thường cũng phải kiêng kị ba phần. Lúc này tuy tách nhau ra hành động, nhưng cả hai đều tin rằng ngay cả khi không địch lại, muốn rút lui cũng không phải là chuyện khó khăn gì.

Hơn nữa trước đó bọn họ đã từng chứng kiến qua thủ đoạn chiến đấu của hai người Lục Tiểu Thiên và Hạng Nhất Hàng, cũng có hiểu biết nhất định về tốc độ của hai người. Mà thủ đoạn Phong Lôi nhị sứ lấy làm kiêu ngạo nhất lại chính là tốc độ của họ.

"Bức Vương pháp dực!"

Ý niệm trong đầu Lục Tiểu Thiên vừa động, một bóng đỏ nhàn nhạt lóe qua, một đôi cánh dơi xuất hiện phía sau lưng hắn.

Những năm nay, tu vi của hắn vẫn luôn dừng lại ở Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng đây chỉ là bởi vì thời gian hắn tiến Nguyên Anh kỳ không dài, hơn nữa còn từng bị trọng thương không hề nhẹ. Lúc này khoảng cách tới ngày đột phá lên Nguyên Anh trung kỳ vẫn còn một đoạn thời gian. Tuy nhiên Lục Tiểu Thiên đã làm sẵn chuẩn bị vô cùng kỹ lững, ngoại trừ thập nhị giai nguyên thần tinh phách, còn có không ít của thập nhất giai. Tinh huyết cao giai yêu thú cũng đã chuẩn bị rất là sung túc

Bức Vương pháp dực này hấp thu tinh huyết yêu thú có đẳng giai càng cao, tốc độ bạo phát ra cũng càng nhanh. Lúc này sau khi truyền vào một phần tinh huyết của thập nhất giai Yêu Ưng, Bức Vương pháp dực ở sau lưng hắn cơ hồ hóa thành một vệt màu đỏ nhạt kéo dài, thậm chí còn nhanh hơn tốc độ Lục Tiểu Thiên ngự kiếm phi hành một bậc

"Đáng chết!" Không ngờ còn có loại thông linh pháp khí lợi hại như vậy. Cứng quá thì không bền, mềm quá lại khó thủ, dạng bộc phát như vậy, ta muốn xem thử đôi pháp dực kia có thể duy trì được tốc độ như vậy tới bao giờ. Tiệt Huyết Phong Hành đại pháp!" Trong mắt Phong sứ lóe qua một tia hung ác, sắc mặt dần chuyển sang màu xanh, ông một tiếng, cả người hóa thành một đoàn thanh sắc linh quang, giống như một ngọn gió màu xanh, tốc độ lần nữa bạo tăng.

"Phong hệ cấm thuật!" Ánh mắt Lục Tiểu Thiên hơi híp lại. Tuy rằng tốc độ của tên Phong sứ này đại tăng, nhưng trong lúc nhất thời vẫn không thể nào đuổi kịp hắn.

Tạm thời cũng không quản người này. Nếu như đã là cấm thuật thì chắc hẳn không thể duy trì quá lâu. Mà tinh huyết yêu thú bản thân chuẩn bị cũng không thể nào tiêu hao hết được trong thời gian ngắn.

Tuy nhiên ở cách đó hơn trăm dặm, vài đạo linh quang màu xanh lục bỗng nhiên nổ tung trên không trung, khiến Lục Tiểu Thiên không khỏi cau mày.

"Ha ha, Tiêu gia ta bàn cứ Lục Đỉnh Châu nhiều năm như vậy, căn cơ vững chắc, há phải hạng vô danh tiểu tốt như ngươi có thể tưởng tượng được. Ta chỉ cần đi theo ngươi như vậy, đợi cường giả của Lục Đỉnh Quân tới hội hợp tiến hành vây ráp với ta, mặc ngươi chắp cánh cũng khó thoát!" Phong sứ nhìn thấy cách đó hơn trăm dặm mơ hồ có một đạo linh quang màu xanh lục nổ vang, liền cất tiếng cười lớn nói.

"Lục Đỉnh Quân Trận, xác thực là không thể xem thường. Tuy nhiên bản thân ngươi có chống đỡ được đến khi Lục Đỉnh Quân đuổi tới không?" Lục Tiểu Thiên thu lại Bức Vương pháp dực sau lưng, rồi lập tức dừng lại, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía đoàn linh quang đang đuổi theo phía sau.

"Nói khoát mà không biết ngượng, ngươi chẳng qua là dùng chút thủ đoạn mới có thể tạm thời đạt tới tầng thứ đại tu sĩ, còn thật sự cho rằng bản thân mình là đại tu sĩ hay sao." Tiêu gia Phong sứ không khỏi khinh thường hừ lạnh, không hề để tâm tới lời nói của Lục Tiểu Thiên.

Cảnh giới của đối phương không bằng y, cho dù thủ đoạn thần dị, nhưng sự chênh lệch cảnh giới lại không phải là thủ đoạn tầm thường có thể bù đắp được. Càng huống chi địa vị của Phong Lôi nhị sứ ở Tiêu gia tương đương với đại tu sĩ, không phải tự dưng mà có. Dưới sự phối hợp của hai người, bí thuật hợp kích vô cùng tinh diệu và tuyệt luân, không thua kém gì loại cường giả như Tử Thanh thượng nhân. Cho dù là Tiêu Kình Lôi xuất thủ, muốn đánh bại được bọn họ, sợ rằng cũng không thể nào làm được trong thời gian ngắn.

Nếu như không có điểm gì để dựa vào, y há lại dám một mình đuổi theo đối phương?

"Tuy không phải là đại tu sĩ nhưng cũng đủ thu thập ngươi rồi." Lục Tiểu Thiên thản nhiên mỉm cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận