Độc Bộ Thành Tiên

Chương 462: Nguyên thần thứ ba

Trong quá trình di chuyển tránh khỏi mấy nhóm tu sĩ Dị vực, trở về nơi ẩn thân bên trong Mê Vụ cấm địa, Lục Tiểu Thiên phát hiện động khẩu không ngờ lại có dấu tích bị xê dịch qua. Trong lòng hắn trầm xuống, kiểm tra xung quanh một hồi, cũng không có phát hiện dấu tích hoạt động của tu sĩ khác.

Hắn đề phòng xê dịch băng thạch trên đó rồi tiến vào trong. Kiểm tra mấy gian thạch thất một phen, không hề phát hiện thấy thân ảnh của Đông Phương Nghi, cũng không có dấu tích đánh nhau.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên hơi an tâm một chút, nơi ẩn thân này vô cùng bí ẩn, trừ phi là Đông Phương Nghi tự mình từ nơi này đi ra, người bên ngoài muốn phát hiện ra được nơi này là cực khó.

Một hơi ở lại hết mấy ngày, Lục Tiểu Thiên đều ở trong thạch thất đả tọa điều tức, nhìn thấy Đông Phương Nghi không hề quay lại, cũng không có ngoại nhân tới đây. Hắn khẽ mỉm cười, điều chỉnh tâm cảnh tới trạng thái bình hòa nhất, tự nhiên là không phải ngồi chờ đợi Đông Phương Nghi xuất hiện.

Trên thực tế hắn rời khỏi Âm Phong Cốc, cũng có một nguyên nhân khác. Cách lần trước nguyên thần bị tổn thương đã mười mấy năm rồi, nhiều năm nay hắn một mực phục dụng Dưỡng Hồn đan. Mà hơn một năm thời gian gần đây đều dùng phó nguyên thần để thôi diễn trận pháp khiến nó trở nên cực kỳ mạnh mẽ, chỉ còn kém hơn chủ nguyên thần một tia mà thôi.

Ở trong Âm Phong Cốc, với loại hoàn cảnh đó, tự nhiên không thích hợp để tu luyện Liệt Thần Bí Thuật. Liệt Thần Bí Thuật không cần thời gian quá lâu, chỉ là trong quá trình này tuyệt đối không thể để ngoại nhân quấy nhiễu, vừa hay thừa dịp Đế Khôn ở Âm Phong Cốc khôi phục thực lực, hắn mượn nhờ đoạn thời gian này lần nữa tu luyện Liệt Thần Bí Thuật.

Sau khi điều chỉnh tâm cảnh bình hòa, Lục Tiểu Thiên lấy ra Hư Linh Đỉnh, bắt đầu thăng lò luyện chế trấp dịch (chất lỏng).

Lại qua mấy ngày, trong Hư Linh Đỉnh xuất hiện một đoàn hắc sắc trấp dịch lớn. Lần này hắn đổi loại linh thảo Hồn Diệp Đao càng thích hợp tu luyện Liệt Thần Bí Thuật hơn. Loại linh thảo Hồn Diệp Đao này niên phận cũng liên tục không ngừng được tiến hành bồi dưỡng, coi như đã giải quyết được vấn đề linh thảo cho việc tu luyện Liệt Thần Bí Thuật sau này.

Tiếp theo Lục Tiểu Thiên ném Tố Hình Thảo vào trong đan lò, Tố Hình Thảo rất nhanh đã hóa thành linh dịch trong suốt, bao phủ lấy đoàn hắc sắc trấp dịch kia. Với năng lực luyện đan của Lục Tiểu Thiên lúc này, luyện chế loại linh dịch này tương đối đơn giản hơn trước rất nhiều.

Hắn há to miệng, đổ linh dịch bị bao phủ kia vào trong miệng. Bởi vì tu vi hiện tại đã không còn như xưa, loại cảm giác giống như nước nóng đổ vào miệng trước đây đã giảm đi rất nhiều. Trong lòng Lục Tiểu Thiên khẽ động, tựa hồ lần tu luyện Liệt Thần Bí Thuật này còn thuận lợi hơn lần thứ nhất ở trong Huyết Sắc Cấm Địa nhiều, liệu những lần sau cũng sẽ dễ dàng như vậy không?

Lục Tiểu Thiên mang theo loại kỳ vọng này, dùng thần thức khống chế đoàn linh dịch trong cơ thể bắt đầu biến hóa hình dạng. Tựa hồ hắc sắc dịch thể này xung đột với pháp lực trong cơ thể. Từ sau khi đoàn linh dịch trượt xuống đan điền, pháp lực trong đan điền liền giống như lúc trước ở Luyện Khí kỳ, bắt đầu trở nên xao động, cho dù là nguyên thần Lục Tiểu Thiên lúc này đã rất mạnh mẽ, nhưng cũng không trói buộc được.

Pháp lực không chịu khống chế nghịch chuyển ở bên trong kinh mạch, Lục Tiểu Thiên phiền muộn khó chịu tới mức suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi. Vừa rồi còn cảm thấy tu vi đề cao cũng có chỗ tốt, không nghĩ tới lúc này mới nếm trải hậu quả sau khi pháp lực trong đan điền quá nhiều mất khống chế nghịch chuyển như thế này. Nếu không phải trong cơ thể hắn có một cái kết giới thần bí tồn tại, có thể tạm thời di dời Liệt Thần Nhận do hắc sắc dịch thể này hình thành vào trong kết giới, chỉ riêng hậu quả pháp lực nghịch chuyển trong kinh mạch hắn cũng đã không chịu nổi rồi, nghĩ tới cũng cảm thấy có chút đáng sợ. Trách không được Liệt Thần Bí Thuật bị liệt là Cấm Thuật, cũng không phải người nào cũng có thể tu luyện. Cho dù là Lục Tiểu Thiên ở Luyện Khí kỳ đã tu luyện thành công qua một lần. Nhưng ở lần thứ hai cũng chưa hẳn lại có cái vận khí như vậy. Dù sao cái chuyện vận khí tốt cũng không thể nào luôn phát sinh trên thân một người. Nếu như không phải có kết giới, Lục Tiểu Thiên thậm chí cũng không dám tiến hành tu luyện lần thứ hai.

Nghĩ tới không gian kết giới thần bí trong cơ thể, Lục Tiểu Thiên hơi thở phào nhẹ nhõm. Sau khi Liệt Thần Nhận do hắc sắc linh dịch hình thành chuyển dời bên trong kết giới, cỗ cảm giác không thích hợp trong đan điền rất nhanh liền biến mất, nếu không cứ mặc mọi chuyện tiếp tục, hắn thật không biết nên làm thế nào cho tốt.

Trong kết giới, cả thảm cỏ xanh, trong năm khối không gian thuộc tính bất đồng, tán phát ra các loại linh khí ba động. Đám linh khí này đa phần đều trói buộc trong phạm vi nhất định, cũng có một bộ phần linh khí, từ năm khối không gian hội tụ lại ở giữa, hình thành một đạo kỳ quan độc đáo. Những năm gần đây, ngoại trừ tu luyện ra, chỉ là linh thảo nào Lục Tiểu Thiên gặp phải, đều sẽ lựa chọn đưa một số cây non hoặc hạt giống vào trong không gian này, để phòng khi cần thiết. Lúc này cả kết giới đã sinh trưởng ra lượng lớn linh thảo, linh mộc. Mà bồi dưỡng đám linh vật này, linh thạch hao phí cũng thật khó mà tính toán được. Trong đó đáng chú ý nhất chính là mấy trái Thất Khiếu Linh Lung Quả trên Ngưng Kim quả thụ, cùng với những linh vật phụ trợ sinh trưởng bên cạnh. Duy chỉ có trong không gian Thổ hệ, vẫn còn thiếu một gốc như vậy.

Ánh mắt Lục Tiểu Thiên rời khỏi đám linh vật này, lần nữa nhìn về phía hắc sắc Liệt Thần Nhận đang phiêu phù trên không trung. Nguyên thần một mình đối mặt với thanh tiểu đao này, vẫn cho người ta một loại cảm giác run rẩy từ nơi sâu trong linh hồn, đó là một loại sợ hãi từ bản năng.

Chỉ là nghĩ tới những lợi ích mà phó nguyên thần mang lại cho hắn trong những năm gần đây sau khi tu luyện thành công Liệt Thần Bí Thuật một lần, Lục Tiểu Thiên không khỏi nghiến răng. Dù có khó khăn tới đâu cũng chỉ có thể kiên trì tiếp tục, nếu như lúc trước không phân chia ra đệ nhị nguyên thần, sợ rằng lúc gặp phải Viên Hạo đã chết ở trong Huyết Sắc Cấm Địa rồi, làm sao có thể sống sót tới bây giờ, hơn nữa còn trúc cơ thành công. Không có phó nguyên thần, hắn không biết mình đã chết bao nhiêu lần rồi.

Khi những địch nhân sau đó càng ngày càng mạnh, Lục Tiểu Thiên có linh cảm rằng càng về sau, nguyên thần mạnh yếu càng quan trọng hơn. Mà loại bí thuật có thể phân chia nguyên thần này, càng xưa nay hiếm thấy. Hắn lại may mắn đạt được, nếu như không tu luyện, đó thật là lãng phí của trời, trời cho mà không lấy, đó chính là tội.

Nghĩ thông suốt điểm này, phó nguyên thần liền khống chế Liệt Thần Nhận đó bay về phía bản thân. Đau dài không bằng đau ngắn, đứng trước mặt Liệt Thần Nhận này thêm một khắc, Lục Tiểu Thiên cũng cảm thấy khó chịu, tiếp tục kéo dài, sợ rằng tâm cảnh trước đó không dễ dàng gì mà bình tĩnh lại cũng sẽ gặp phải dao động. Một khi nảy sinh ra sự sợ hãi trong lòng với Liệt Thần Nhận này, còn muốn liệt thần thành công, sợ rằng sẽ có nhiều khó khăn trắc trở hơn.

Xoẹt -----

Tiểu cầu nguyên thần của Lục Tiểu Thiên cũng lao tới nghênh đón. Hắc sắc Liệt Thần Nhận đó tiếp xúc với phó nguyên thần của hắn. Một cỗ đau đớn xuyên thấu sâu tận linh hồn khiến Lục Tiểu Thiên phát ra tiếng hét thảm trước nay chưa từng có. Dù cho Lục Tiểu Thiên mấy năm nay xông xáo trong tu tiên giới, chém giết vô số địch nhân, mà bản thân cũng bị thương thế nặng nhẹ khó có thể đếm xuể. Nhưng đau đớn mà những vết thương đó cộng lại cũng không bằng một phần vạn lúc này. So sánh với nó, việc bị đại hán vạm vỡ và Ma Ha Huyết Thiềm hợp thể, hay là hợp thể với Ngô Công chiến hồn công kích hắn, đau đớn đó chỉ có thể nói là chưa đủ thành đạo.

Nguyên thần của tu sĩ Trúc Cơ kỳ mạnh mẽ hơn Luyện Khí kỳ không chỉ mấy lần. Trình độ ngưng kết của nguyên thần càng là ở một tầng thứ khác. Chính bởi vì như vậy, đau đớn sản sinh ra khi phân liệt Nguyên Thần càng lớn hơn trước. Trong nháy mắt Liệt Thần Nhận tiếp xúc với phó nguyên thần, Lục Tiểu Thiên thậm chí có loại xao động muốn bỏ chạy. Chỉ là lúc này cho dù muốn chạy cũng không còn kịp nữa.

Xoẹt xoẹt hai tiếng, giống như là đao cắt vải vậy, phó nguyên thần của Lục Tiểu Thiên lần nữa bị cắt thành hai phần bằng nhau.

Trên mỗi một phần, đều có một đạo ý thức độc lập, đây chính là chỗ thần kỳ của Liệt Thần Bí Thuật.

Người không có tu luyện qua thuật này, cho dù là nguyên thần phân liệt, một khối phân ra kia cũng chỉ là nguyên khí không có bất kỳ ý thức nào, không hề có ý thức tự chủ
Bạn cần đăng nhập để bình luận