Độc Bộ Thành Tiên

Chương 946: Kiểm kê chiến lợi phẩm

Thần thức Lục Tiểu Thiên cũng lên xuống theo sự chuyển động của Phiêu Miểu kiếm thai, cũng không biết khi nào, thần thức của hắn đã rơi vào một mảnh mơ hồ, mất đi ý thức. Khi lần nữa tỉnh lại, cả người Lục Tiểu Thiên không khỏi chảy ra mồ hôi lạnh.

Hắn ngước nhìn lên bầu rời, không trung xanh thẳm đã mất đi bóng dáng Phiêu Miểu kiếm thai, chỉ còn lại một mảnh thoáng đãng, mây trôi lang thang.

Trong mắt Lục Tiểu Thiên lộ ra vài phần thần sắc suy tư. Dĩ vãng khi lâm vào trong sự lĩnh ngộ, hắn hoàn toàn chìm đắm vào trong đó, nhưng cảm nhận của bản thân với ngoại giới lại không hề hoàn toàn mất đi, chỉ là tiến vào trong cảnh giới vật ngã lưỡng vong. Một khi gặp phải sự quấy nhiễu từ ngoại giới, cho dù là một tia sát khí, cũng sẽ kích thích Lục Tiểu Thiên tỉnh lại.

Chỉ là lần này Lục Tiểu Thiên lại hoàn toàn mất đi cảnh giác với ngoại giới, điều này khiến cho trong lòng một người trước giờ chỉ dựa vào chính mình như Lục Tiểu Thiên cảm thấy có vài phần khó chịu.

Nhưng cũng may khu vực này là địa bàn của Phiêu Miểu kiếm thai, tạm thời cũng không cần lo lắng sẽ xuất hiện vấn đề không an toàn. Thần thức Lục Tiểu Thiên chìm vào trong cơ thể, phát hiện vô luận là kiếm thai dùng Niết Cốt Kiếm U Lan toi luyện thành, hay là kiếm hoàn trước đây dùng Không Minh Kiếm thạch luyện ra, hiện tại cũng đã trở nên ngưng thực hơn không ít. Cả hai đều đang lơ lửng bên trong đan điền, không ngừng phun ra nuốt vào pháp lực, Lục Tiểu Thiên có thể cảm giác được từng đợt nhuệ ý phát ra từ trong đó.

Thử chút xem sao, Lục Tiểu Thiên vươn tay ra, một thanh kiếm thai trong nháy mắt xuất hiện trong lòng bàn tay.

"Lớn!" Lục Tiểu Thiên đưa tay ra, bắn vài tia pháp lực vào trong thân kiếm, kiếm thai đón gió biến lớn, hóa thành một thanh phi kiếm dài vài thước.

Thân hình Lục Tiểu Thiên bay lên, cả người đặt chân lên phi kiếm.

"Đi!" ngón tay lần nữa thi triển kiếm quyết, Phiêu Miểu kiếm với Lục Tiểu Thiên bên trên lập tức bay đi với tốc độ kinh người. Tiếng gió hú vang lên bên tai không ngừng, Lục Tiểu Thiên cũng không hề thi triển phòng ngự linh tráo, dùng thân thể trải nghiệm tốc độ chân thật của lần tăng vọt này của Phiêu Miểu kiếm.

Tốc độ ban đầu của Phiêu Miểu kiếm vốn cũng đã rất nhanh, vượt qua cả đan nguyên pháp khí bình thường. Lần này sau khi được đề thăng, không ngờ còn nhanh hơn trước kia những ba thành. Càng khiến Lục Tiểu Thiên vui mừng chính lại, pháp lực lại tiêu hao ít hơn trước kia rất nhiều, ý vị trong đó tự nhiên không cần phải nói cũng biết.

"Đúng rồi, không gian trữ vật của hai tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ kia." Sau khi bay thử trên không trung mấy trăm dặm, cảm nhận rõ rệt sự tăng vọt lần này, Lục Tiểu Thiên lại đột nhiên nhớ tên hai tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ bị Phiêu Miểu kiếm thai miễu sát, nên điều chỉnh phương hướng bay về phía truyền tống trận.

Gần khu vực truyền tống trận, có hai cỗ thi thể nằm đó nhưng lại không hề có túi trữ vật.

Loại pháp khí dùng để trữ vật này cũng chia ra các loại bất đồng. Loại túi trữ vật của tu sĩ Kim Đan kỳ sử dụng cũng coi như là rất cao cấp, cất giữ được rất nhiều thứ. Nhưng khi tu vi đạt tới Nguyên Anh kỳ lại rất ít khi dùng túi trữ vật, mà là dùng các loại như vòng tay, chỉ hoàn (nhẫn), hoặc là hoa tai. Loại pháp khí không gian này rất ít thấy trên người tu sĩ Kim Đan kỳ. Nó không chỉ là biểu hiện của tài phú, hơn nữa còn tượng trưng cho thân phận của người sở hữu.

Ánh mắt Lục Tiểu Thiên nhìn lướt qua trên hai cổ thi thể, quả nhiên trên tay mỗi người đều phát hiện có một cái hắc sắc chỉ hoàn. Lục Tiểu Thiên vươn tay chộp vào hư không, hai cái hắc sắc chỉ hoàn phân biệt rơi vào tay hắn.

Lục Tiểu Thiên phân ra một tia thần thức ý đồ tiến vào bên trong hắc sắc chỉ hoàn, nhưng rất nhanh thần thức của hắn lại bị bắn ngược trở về, trong đầu tràn ngập cảm giác đau đớn như bị kim đâm.

Sắc mặt Lục Tiểu Thiên hơi trắng đi, trên hắc sắc chỉ hoàn này còn có bố trí cấm chế cổ quái, còn có một phần thần thức của tu sĩ Nguyên Anh kỳ lưu lại trên bên, có tác dụng khắc chế cực mạnh với thần thức của Lục Tiểu Thiên.

Thần thức của tu sĩ Nguyên Anh kỳ quả nhiên cực kỳ ngưng luyện, bản thân so với nó giống như gỗ mục và kim thạch. Lục Tiểu Thiên rất nhanh lại hừ lạnh một tiếng, cho dù thần thức này có ngưng luyện hơn nữa cũng chỉ là cây không gốc rễ, nươc không có nguồn. Bản thân lẽ nào không thể làm gì được đối phương hay sao?

Nơi này là phạm vi hoạt động của Phiêu Miểu kiếm thai, chắc chắn sẽ không có gì nguy hiểm, Lục Tiểu Thiên yên tâm ngồi xuống xếp bằng đả tọa, dùng năm đạo nguyên thần thay phiên nhau bài trừ đi tia thần thức còn tàn lưu bên trên hai hắc sắc chỉ hoàn.

Quả trình này kéo dài mãi tới hai tháng sau, Lục Tiểu Thiên mới mở được hai cái hắc sắc chỉ hoàn này. Không gian bên trong chừng mấy ngàn trượng, lớn hơn túi trữ vật của hắn không chỉ gấp trăm lần, quả nhiên không hổ là pháp khí trữ vật của tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Chỉ bất quá diều khiến Lục Tiểu Thiên phẫn nộ chính là không gian bên trong phần lớn lại trống rỗng, không hề có bao nhiêu đồ vật. Trong hắc sắc chỉ hoàn chỉ có bốn năm khối cực phẩm linh thạch, và một số thượng phẩm với trung phẩm linh thạch. Giá trị của cực phẩm linh thạch cũng không thấp, số lượng linh thạch cộng lại phỏng chừng cũng tới năm sáu trăm vạn hạ phẩm linh thạch, còn thua rất xa số lượng linh thạch của bản thân hắn tích lũy.

Ngoại trừ linh thạch ra, số lượng đan dược trị thương và tu luyện dành cho tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng rất ít. Với cảnh giới của bản thân Lục Tiểu Thiên lúc này, giá trị đối với hắn căn bản cũng có hạn.

Ngay cả số tài liệu yêu thú, đa phần cũng đều là cửu giai yêu thú, một ít linh thảo niên phận không thấp, nhưng đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, lại không có giá trị quá lớn.

"Chỉ có đôi yêu lộc giác này là phẩm chất không tồi, là tài liệu của thập giai yêu vật, giá trị không nhỏ." Sau khi xem xét bên trong một hồi, trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng hơi có chút an ủi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận