Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1712: Lục Vô Song

Chương 1712: Lục Vô SongChương 1712: Lục Vô Song
Chương 1712: Lục Vô Song
"Tử Kim Cà Sal" Sau khi đã quen thuộc với những biến hóa giữa bảy tòa Trấn Yêu Tháp, Lục Tiểu Thiên nhớ lại lúc trước khi lấy bảo vật trong Phù Quan ở Trụy Ma Đàm, ngoài hai viên Phật châu ra, còn có một chiếc Tử Kim Cà Sa cùng xuất hiện.
Lục Tiểu Thiên khi đó bị buộc phải sử dụng Thuấn Di chi thuật, mới có thể lấy được ba món bảo vật này mà không hề hấn gì, nếu không hắn e rằng cũng sẽ giống như con yêu quái Cổ Quy kia, bị tên thủ lĩnh Nhân Thủ Chương Ma khống chế.
Hắn không có năng lực phòng ngự biến thái như Cổ Quy kia, một khi bị xúc tu của Nhân Thủ Ma Chương quấn lấy, kết cục sợ rằng sẽ cực kì tồi tệ.
Chiếc Tử Kim Cà Sa này xuất hiện cùng với Phật châu, có lẽ có liên hệ nào đó với Phật châu. Từ khi Trấn Yêu Tháp dung hợp với Phật châu, Lục Tiểu Thiên đã nghi ngờ rằng công pháp có được từ Phù Đồ Hành Tăng không đầy đủ. Vì vậy, hắn đặc biệt chú ý đến những vật khác của Phật môn. Rốt cuộc, Lục Tiểu Thiên đến giờ vẫn không biết gì về nguồn gốc của Phật châu này. Nếu có thể biết được lai lịch của Phật châu, hoặc phương pháp tu luyện, có lẽ Thất Cấp Phù Đồ còn có những pháp môn sử dụng khác.
Chỉ là chiếc Tử Kim Cà Sa này không biết được làm bằng chất liệu gì, tính chất mầm mại nhưng lại cực kỳ bền chắc. Lục Tiểu Thiên cẩn thận xem xét một lượt, cũng không phát hiện ra điều gì đặc biệt. Dùng thân thức dò xét cũng chỉ phí công.
"Cứ để đó đã.' Dù sao thì bảo vật xuất hiện từ trong Phù Quan kia không thể nào là đồ vô dụng được.
"Đa tạ tiểu đệ đã hộ pháp cho ta." Lục Tiểu Thiên vừa mới cất Tử Kim Cà Sa đi, Kim Tàm Lang Chu trong sào huyệt rốt cuộc cũng lên tiếng, giọng nói êm tai, vẫn là giọng nói của bạch giáp nữ tử. Ánh mắt so với trước kia cũng nhu hòa hơn không ít.
"Không chỉ hộ pháp cho một mình ngươi." Lục Tiểu Thiên nói.
"Hi hi, cũng không khác gì nhau, nếu không có tiểu đệ ở đây, ta cũng không thể toàn tâm toàn ý khống chế ce yêu thân này." Giọng nói của bạch giáp nữ tử đã khôi phục lại dáng vẻ như trước.
"Dù sao cũng là yêu thân, ngươi dường như không có chút lưu luyến nào với quá khứ, không thích làm Nhân tộc sao?" Lục Tiểu Thiên kinh ngạc hỏi.
"Nếu có thể lựa chọn, ta vẫn muốn làm một Nhân tộc, chỉ là trước kia ta là thành viên của Nhất tộc, khi làm người có quá nhiều ràng buộc. Nhất tộc và Ma tộc, Triệu tộc tranh đấu nhiều năm như vậy, ta đã sớm chán ghét rồi. Cho dù trốn ra khỏi Trụy Ma Đàm, ta cũng phải gánh lấy nhiệm vụ của tộc. Hiện tại nhục thân đã hủy, suýt nữa vạn kiếp bất phục. Nhất tộc có ơn sinh thành dưỡng dục ta, cũng coi như trả hết rồi. Nếu gặp lại Triệu tộc và Ma tộc, trong khả năng cho phép, ta cũng không ngại giết vài tên. Nhưng hơn hết, ta muốn làm lại chính mình, đi khắp nơi ngao du sơn thủy."
Nữ tử Bạch Giáp thở dài một tiếng, rồi nói: "Tiểu đệ đệ, chúng ta quen biết cũng được một thời gian, ta vẫn chưa biết ngươi tên gì."
"Ở Xích Uyên đại lục, người quen gọi ta là Đông Phương. Khi không ở Xích Uyên, mọi người thường gọi ta là Lục Tiểu Thiên." Lục Tiểu Thiên nói.
"Thì ra tiểu đệ đệ họ Lục, Lục Tiểu Thiên, cái tên này không giống với dáng vẻ sát phạt của ngươi lắm. Vậy tỷ tỷ xin mạn phép, hôm nay trọng sinh, sau này đổi tên thành Lục Vô Songl" Ánh mắt Kim Tàm Lang Chu lóe lên nói."Tiểu đệ đệ, ngươi không phiền chứ?" "Chỉ là một cái tên thôi, ta có gì phải phiên lòng đâu." Lục Tiểu Thiên lắc đầu cười. Bạch giáp nữ tử trước đây chỉ là tu sĩ thập nhất giai, Kim Tàm Lang Chu này lại là thân thể thập nhị giai, lại hấp thu cả tộc đàn, cộng thêm tỉnh hoa của Triệu Mộc Thắng cùng một đám yêu ma và nhân tộc khác. Dù trước đây tư chất không xuất chúng, thì giờ đây đổi sang thân thể Kim Tàm Lang Chu này cũng coi như là một loại tạo hóa.
"Nếu ngươi đã không còn là người của Nhất tộc, chắc hẳn sẽ không ngại nói cho ta một vài chuyện giữa Nhất tộc và Triệu tộc." Lục Tiểu Thiên nói.
Con ngươi Lục Vô Song đảo một vòng, nhìn qua nhìn lại giữa Lục Tiểu Thiên và Hạng Khuynh Thành vẫn đang nằm bất tỉnh trên giường bên cạnh,'Tiểu đệ đệ, bây giờ ngươi không vội để ta cứu nàng, chắc hẳn là không muốn để nàng biết chuyện này."
"Ngươi không cần phải nghĩ nhiều." Lục Tiểu Thiên thản nhiên cười, Lục Vô Song này cũng là người tâm tư linh hoạt. Trong cổ mộ này, Hạng Khuynh Thành là bạn đồng hành đã cùng hắn trải qua hoạn nạn. Thêm vào đó, Hạng Khuynh Thành là người không tệ, được hắn công nhận, nếu tình huống cho phép, Lục Tiểu Thiên sẽ không bỏ rơi Hạng Khuynh Thành. Chỉ là ra khỏi cổ mộ này, Hạng Khuynh Thành lại là công chúa của Hạng quốc, phía sau có nhiều lợi ích ràng buộc, trước khi có thể hiểu rõ mọi chuyện, Lục Tiểu Thiên quả thực không muốn để Hạng Khuynh Thành biết được quá nhiều. Dù sao sau này khi tiến vào Linh Khư Bí Cảnh, hoàng tộc Hạng quốc cũng có thể là đối thủ của hắn. Hạng Khuynh Thành sẽ lựa chọn như thế nào giữa tình thân và tình bằng hữu, Lục Tiểu Thiên cũng không chắc chắn, tự nhiên sẽ không đặt hy vọng vào những việc không thể nắm chắc.
Đương nhiên, những suy nghĩ đằng sau này, Lục Tiểu Thiên không cần phải nói chỉ tiết với Kim Tàm Lang Chu Lục Vô Song hiện tại.
"Cũng tốt, ta có thể nói hết những gì mình biết cho tiểu đệ đệ, chỉ là mong tiểu đệ đệ có thể đáp ứng cho ta một điều kiện." Lục Vô Song nói.
"Nói điều kiện đi." Lục Tiểu Thiên nhướng mày, bản thân hắn có thể giúp đối phương khống chế thân thể này, tự nhiên cũng có thể trấn áp nàng ta. Nếu Lục Vô Song không chịu hợp tác, khó tránh khỏi phải cho nàng ta một chút đau khổ.
"Tiểu đệ đệ, ngươi quan tâm đến mối ân oán giữa Nhất tộc và Triệu tộc, hẳn là có hứng thú với Tiên Tần di tàng rồi. Hiện tại tuy ta đã khống chế cơ thể Kim Tàm Lang Chu, nhưng thực lực phát huy ra tạm thời cũng không mạnh hơn trước là bao, hiện tại cũng chỉ tương đương với thập nhất giai mà thôi. Sau này nếu tiến vào Linh Khư bí cảnh, còn cần tiểu đệ đệ ngươi chiếu cố một hai." Lục Vô Song nói.
"Cái này không khó, ta còn có mấy người bạn đồng hành khác, chỉ là không cùng ta tiến vào cổ mộ này, thêm ngươi một người cũng không sao.
Lục Tiểu Thiên gật đầu, còn tưởng đối phương muốn đưa ra điều kiện gì. Hắn cũng biết rõ một ít về Lục Vô Song này, Kim Tàm Lang Chu vốn là thập nhị giai đại yêu, hiện tại Lục Vô Song chỉ là chưa hoàn toàn dung hợp với cơ thể này, thời gian trôi qua, khi thực sự nắm giữ được thần thông của Kim Tàm Lang Chu, Lục Vô Song cũng sẽ là cường giả cấp bậc đại yêu. Hơn nữa, trong nhóm của hắn, Bát Túc Ma Ngưu Thú, Kiều Lam dù có đột phá thì thực lực tương đối cũng có chút thiếu sót, nếu thêm Lục Vô Song là một đại yêu, thì sau này đường lui cũng rộng rãi hơn không ít.
"Được, vậy cứ quyết định như vậy đi." Tâm tình Lục Vô Song rất sảng khoái, tuy rằng không còn là Nhân tộc nữa, nhưng đổi được thân thể này đã là kết quả tốt nhất. Với trạng thái hiện tại, nàng vẫn có thể truy cầu đại đạo.
"Nhất tộc là một chủng tộc cổ xưa được lưu truyền từ thời Tiên Tần. Về nguồn gốc cụ thể, những trưởng lão trong tộc rất kín tiếng, trừ khi tiến giai đến đại tu sĩ, mới có thể dần dần tiếp xúc với một số bí mật trong đó. Ta biết cũng có hạn."
"Chỉ là sau nhiều năm chiến đấu với Ma tộc và Triệu tộc, ta cũng biết được đôi chút về Trụy Ma Đàm. Dưới Trụy Ma Đàm này, vốn là nơi đóng quân chủ lực của Ma tộc, Trụy Ma Đàm dễ thủ khó công, đại quân tu sĩ của Đại Tần Tiên Triều đã giao chiến với Ma tộc nhiều lần, nhưng cũng không thể công phá được. Về sau, nghe nói Tần Lĩnh Đại Đế đã đích thân tiến vào Trụy Ma Đàm, sử dụng một món pháp bảo tên là Thiên Khanh, mới phong ấn được chủ lực của Ma tộc ở đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận