Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1786: Chiến Cô Hải

Chương 1786: Chiến Cô HảiChương 1786: Chiến Cô Hải
Chương 1786: Chiến Cô Hải
Trong vòng trăm trượng, tất cả đều là kiếm vực. Cô Hải sau một hồi giao đấu cũng nhận ra sự lợi hại của kiếm vực này. Người này đối với lĩnh vực kiếm vực lý giải cực kì sâu sắc, kiếm thuật biến hóa khôn lường, diệu dụng vô cùng, nếu cứ tiếp tục dây dưa như vậy, ma lực tiêu hao chắc chắn sẽ nhiều hơn đối phương một bậc, cho dù không lộ ra sơ hở nào cũng sẽ là người đầu tiên kiệt sức.
Cô Hải hét lên một tiếng, những con Độc Giác Cô Thú còn lại đồng thanh hưởng ứng. Nhưng Cô Hải đột nhiên phát hiện, mười ba con Cô Thú mà y đang khống chế, bị kiếm thai và kiếm trận vây khốn, không thể dễ dàng hội tụ lại với nhau, trừ phi y có thể thi triển đại thần thông để ngăn chặn những luồng kiếm khí liên miên bất tuyệt như sông lớn đang cuồn cuộn đổ xuống.
"Chết tiệt, nhất định là tên nghịch đồ kia cấu kết với tên Nhân tộc này, không chỉ đã bày mưu vây giết Cô Liệt Hỏa, mà bản thân còn bị bọn họ vây giết trong chuyện này." Ở thời điểm này, Cô Hải đã nhận ra rằng Chiêm Vân Lượng đang âm thầm giở trò.
Xuyt —— Đang lúc Cô Hải tức giận, kiếm trận do tám thanh phi kiếm tạo thành đã nghiền nát ma khí do ba con Cô Thú bị trói buộc giải phóng ra, kiếm khí sắc bén mà phiêu dật đã chém lên lớp vỏ cứng rắn của Cô Thú.
Trong một tiếng kêu thê lương, không lâu sau, kiếm khí liên miên đã chém ba con Cô Thú thành từng mảnh.
Sức mạnh của kiếm trận hướng đến mười một con Cô Thú còn lại đang bị kiếm thai trói buộc. Nhưng Lục Tiểu Thiên nhanh chóng phát hiện ra ba con Cô Thú bị Phiêu Miểu Kiếm Trận chém thành mảnh nhỏ không hề chết thật, mà hóa thành ba con ma vật đầu tóc rối bù, sắc mặt trắng bệch không một giọt máu, gần như là khôi lỗi.
Cùng lúc đó, mười con Cô Thú còn lại cũng lần lượt bị kiếm liên do kiếm thai hóa thành chém đứt, lần lượt biến thành loại ma vật mặt mày dữ tợn này. Có con gần giống hình dáng nhân tộc, cũng có con mang hình thù yêu ma, không giống nhau.
Mỗi ma vật phát ra một âm thanh khác nhau, Lục Tiểu Thiên trước đó nghe Cô Hải và Chiêm Vân Lượng đối thoại, có mấy giọng nói giống hệt mấy con trong số mười ba ma vật này.
"Lại dám ép ra ma hồn trong cơ thể bổn tọa, tiểu tử, hôm nay chúng ta không chết không thôi!" Mười ba ma vật đồng loạt nói một câu với vẻ mặt đầy sát khí nhìn chằm chằm Lục Tiểu Thiên, từng tên bắt đầu giương nanh múa vuốt, giống như lũ quỷ múa loạn xạ, vồ về phía kiếm thai.
"Thôn phệ nhiều người và ma vào cơ thể như vậy, nuôi ra nhiều quái vật thế này, cũng không sợ tẩu hỏa nhập ma mà chết sao." Lục Tiểu Thiên kinh ngạc nhìn những ma vật này, thốt lên một câu.
"Ta vốn là ma, làm gì có chuyện tẩu hỏa nhập ma. Đây đều là Ma Cô phân thân của ta, trừ phi ngươi có thể diệt hết tất cả phân thân của ta, nếu không ta sẽ là bất tử!" Mười ba Ma Cô phân thân đồng thanh nói, ma ảnh xung quanh lấp lóe, kiếm vực của Lục Tiểu Thiên, lúc này cũng là ma vực!
"Tâm ta chỉ có kiếm, ngươi không phá được kiếm vực của ta, dù ngươi có nhiều phân thân thì cũng làm gì được ta." Lục Tiểu Thiên thản nhiên đáp lại.
Phiêu Miểu Kiếm Thai như những đóa kiếm liên khổng lồ không ngừng nở rộ trong kiếm vực, phối hợp với Phiêu Miểu Kiếm Trận, giao chiến với mười ba con Cô Thú do Cô Hải biến thành. Lục Tiểu Thiên cũng không vội phân thắng bại với Cô Hải, dù sao có thể có cường giả Hóa Thần Kỳ đang rình rập, nếu không cần thiết, Lục Tiểu Thiên tự nhiên không muốn để lộ thực lực của mình quá sớm. Hơn nữa, thực lực của Cô Hải cũng không tâm thường, dù sao cũng là lão ma thập nhị giai, tương đương với đại tu sĩ của nhân tộc. Phiêu Miểu Kiếm Vực mà Lục Tiểu Thiên lĩnh ngộ được tuy lợi hại vô cùng, nhưng hiện tại dù sao cũng chỉ mới là Nguyên Anh trung kỳ, nếu không sử dụng những át chủ bài khác, chỉ dựa vào Phiêu Miểu Kiếm Vực, tuy có chút ưu thế hơn, nhưng muốn đánh bại Cô Hải e rằng phải mất vài ngày vài đêm, sau khi pháp lực của hai bên tiêu hao gần hết mới có thể phân thắng bại, còn việc tiêu diệt, tạm thời không cần bàn đến.
"Tiểu tử nhân tộc, kiếm vực của ngươi quả thực lợi hại, nhưng muốn làm gì được ta thì còn kém một chút, ta hiện tại không có hứng thú chơi với ngươi nữa, núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, chúng ta sau này còn gặp lại!" Hai bên giao đấu một hồi, Cô Hải thâm nghĩ e rằng không chiếm được bao nhiêu lợi ích từ tay nhân tộc này, đã vậy Cô Liệt Hỏa đã giao đấu với nhân tộc khác rồi, y cũng không cần ở lại, rút lui trước là thượng sách.
Vừa dứt lời, một trong số những con Độc Giác Cô Thú đầu tóc rối bù há miệng phun ra một chiếc ma hoàn màu xanh lục, ma hoàn này rung lên trong không trung, trong nháy mắt biến thành một thông đạo màu xanh lục, trực tiếp nối đến bên ngoài kiếm vực.
Kiếm thai cùng với kiếm trận đồng thời chém vào thông đạo màu xanh cao hơn một trượng, từng mảnh vỡ màu xanh bay lên.
Tiếng cười quái dị vang lên, mười ba con Độc Giác Cô Thú lần lượt chui vào trong thông đạo. Trong nháy mắt, chúng đã xuyên qua thông đạo, ra khỏi phạm vi bao phủ của kiếm vực Lục Tiểu Thiên. Mười ba con Độc Giác Cô Thú lại hợp thành một hắc bào quái nhân vạm vỡ, hóa thành một đạo lưu quang màu đen bay về phía chân trời.
Thông đạo màu xanh dưới sự chém liên tục của kiếm thai ầm ầm sụp đổ.
Lục Tiểu Thiên nhìn về phía xa xa, nơi có dao động pháp lực cực kỳ mạnh, Hạng Nhất Hàng và Cô Liệt Hỏa vẫn đang đánh nhau long trời lở đất. Từ đằng xa, Lục Tiểu Thiên cảm nhận được một luồng trận pháp chi lực vô cùng hùng mạnh.
Không chút do dự, Lục Tiểu Thiên đuổi theo Cô Hải. Phiêu Miểu Kiếm Thai bao bọc lấy toàn thân Lục Tiểu Thiên, biến thành một thanh cự kiếm phá mây mở sương trên không trung, bay như điện xet.
Nửa canh giờ sau, tại một thung lũng thấp, xung quanh đầy rẫy độc trùng, Lục Tiểu Thiên chặn đường Cô Hải, một người một ma lại đại chiến một trận. Toàn bộ thung lũng như bị thiên tai tàn phá, độc trùng rắn rết cấp thấp chết la liệt. Mấy ngọn núi nhỏ cao hơn trăm trượng bị san bằng. Trong thung lũng khắp nơi đều là vết kiếm sâu vài trượng, đất trắng bị ma khí xâm thực không còn một ngọn cỏ.
Một người một ma đại chiến mấy canh giờ, cuối cùng Cô Hải bị Phiêu Miểu Kiếm Thai của Lục Tiểu Thiên đánh trúng hai lần, dồn hết sức lực đẩy lui Lục Tiểu Thiên, rồi tiếp tục chạy trốn với thân thể bị thương. Lúc này, trong lòng Cô Hải đã bắt đầu sợ hãi, sự lợi hại của kiếm tu nhân tộc trước mắt này nằm ngoài dự liệu của y. Hai người liên tiếp giao đấu, y cũng coi như đã thăm dò được đối phương căn bản không phải là một kiếm tu đơn giản, chỉ là chưa sử dụng các thủ đoạn khác mà thôi. Không biết là dùng y để thử kiếm, hay là vì mục đích khác.
Tóm lại, Cô Hải càng đánh càng kinh hãi, sau khi chịu thiệt trong trận chiến ở thung lũng, y lại chạy trốn.
Lục Tiểu Thiên lại tiếp tục đuổi theo. Là một kiếm tu, tốc độ của Lục Tiểu Thiên trong số những cường giả đại tu sĩ tuyệt đối không chậm, ít nhất cũng nhanh hơn Cô Hải trước mắt.
Cô Hải chạy thêm mấy trăm dặm nữa, lại bị Lục Tiểu Thiên chặn lại ở một vùng đầm lầy. Hai người lại đại chiến một trận, khoảng bốn năm canh giờ sau, con Độc Giác Cô Thú am ầm ngã xuống đầm lầy. Mười mấy đạo ma hồn từ cơ thể đã dầu hết đèn tắt của nó tản ra bốn phía.
Lục Tiểu Thiên vung tay lên, kiếm khí tung hoành cắt đứt những ma hồn này.
"Tên này đúng là biết chạy." Lục Tiểu Thiên vung tay thu toàn bộ ma thi của Cô Thú vào, thở phào nhẹ nhõm. Hắn đã tốn không ít công sức mới giết được Cô Hải thập nhị giai này, trong lúc đó Lục Tiểu Thiên cũng bị Cô Hải đánh trúng mấy lần. Nếu không phải hắn tu luyện công pháp Phật môn, lại có Phạm La Chân Hỏa hộ thân, yêu ma bình thường không thể xâm nhập vào cơ thể, chỉ dựa vào thực lực kiếm đạo, hắn căn bản không thể đánh bại Cô Hải. Cho dù hắn không sử dụng Trấn Yêu Tháp và Phạm La Chân Hỏa, nhưng những thủ đoạn này đã giúp hắn đứng ở thế bất bại ở một mức độ nhất định. Nếu không khi thân thể bị Cô Hải uy hiếp, Lục Tiểu Thiên đấu pháp với y khó tránh khỏi bị gò bó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận