Độc Bộ Thành Tiên

Chương 782: Lôi kiếp đến

Mười mấy ngày sau, phía dưới một vách đá, tuyết rơi bay tán loạn, những ngọn cây cao vút đều bị tuyết bao phủ ở xung quanh, trên bầu trời thỉnh thoảng có vài con Hắc Ưng hoặc những con Linh Tước (chim Sẻ) khác bay ngang qua.

Ngẫu nhiên cũng có vài con linh thú nhẹ nhàng lao vút qua trên mặt tuyết.

Vô số đạo thân ảnh phân tán ở xung quanh nơi này.

Trong đó có một người thanh niên tu sĩ tóc trắng dài qua vai, tùy ý dùng một sợi dây màu đen buộc tóc lại phía sau, trên người mặc một bộ thanh sam, chính là Lục Tiểu Thiên.

Lúc này Lục Tiểu Thiên đang đứng khoanh tay trên một tảng đá lớn ngay vách đá, không hề cử động, mặc cho gió lạnh thấu xương thổi qua. Thân hình tựa hồ còn vững chắc kiên cố hơn bàn thạch, thủy chung không hề cử động nửa phần. Hai mắt hắn khẽ mở trông về phía xa, thu hết vào mắt những dãy núi chập trùng ở phụ cận, những ngọn núi tuyết cao thấp liên miên, sương mù lượn lờ nơi sườn núi, như là đang tỉ mỉ thưởng thức hết thảy không khí hùng vĩ nơi thiên địa này.

Mà ở cách phía dưới vách đá không xa, còn có một tu sĩ khác. Hai tay rõ ràng dài hơn người bình thường một chút, rũ xuống tới gần đầu gối, chính là Viên Cương cũng giống như Từ Uyển năm xưa luôn bảo vệ bên cạnh Hạng Liên Nhi, sau khi từ biệt ở Nguyệt Ẩn Sơn Trang đến nay cũng đã mấy chục năm không gặp.

Lúc này Viên Cương thỉnh thoảng cũng sẽ liếc nhìn lên trên vách đá một lần. Cái tên thanh niên tóc bạc đang đứng đón gió kia. Năm xưa khi lần đầu tiên gặp được hắn ở vô Thương Hồ, thì còn có chút chật vật, mặc dù cũng có chỗ hơn người, nhưng Viên Cương cũng không hề quá để tâm tới Lục Tiểu Thiên. Chỉ bất quá sau này, khi Lục Tiểu Thiên ra khỏi Ẩn Nguyệt Sơn Trang, vô luận là phá giải cấm chế hộ trang của Ẩn Nguyệt Sơn Trang, hay là giết chết Hồ Cầm, thì cũng đều làm cho lão thất kinh. Nhưng lúc đó khi Lục Tiểu Thiên động thủ, pháp lực ba động thể hiện ra một cách rõ ràng. Lão cũng được coi như là một cường giả hiếm có trong Kim Đan hậu kỳ, tự nhiên có thể cảm nhận tu vi thật sự lúc đó của Lục Tiểu Thiên. Tuy rằng hắn đã giết được Hồ Cầm, thủ đoạn cũng sắc bén, nhưng đối với cao thủ Kim Đan hậu kỳ mà nói, cũng không cần phải quá quan tâm tới. Chỉ là khi có được tin tức từ chỗ Từ Uyển, lại không thể không khiến lão trở nên coi trọng tên thanh niên tóc bạc này hơn. Ngay cả Đấu Cuồng Hổ còn bại trong tay Lục Tiểu Thiên, hơn nữa vũ khí thành danh Tử Diên Khô Lâu Chùy của Đấu Cuồng Hổ cũng vì chiến bại mà bị hủy đi. Tin tức này quả thật quá mức kinh người, căn cứ theo tin tức mà lão có được, lúc trước khi Lục Tiểu Thiên đại chiến với Đấu Cuồng Hổ, không ngờ vẫn còn chưa vận dụng qua linh thú Đế Khôn cực kỳ lợi hại của hắn, mà chỉ dựa vào thực lực bản thân để đánh bại Đấu Cuồng Hổ.

Mà càng khiến Viên Cương thêm coi trọng Lục Tiểu Thiên chính là hắn một mực không hề rời khỏi Vô Thương Thành. Sau khi ra khỏi Nguyệt Ẩn Sơn Trang liền ở lại trong Trấn Uy Hầu Phủ mấy chục năm. Phần tâm tư không tranh với đời này, sự chấp nhất một lòng hướng đạo, càng rất là hiếm thấy. Chỉ là dù gì lão cũng chưa từng nhìn thấy Lục Tiểu Thiên xuất thủ qua, trong lòng Viên Cương ít nhiều cũng có mấy phần nghi kị.

Ngoại trừ Viên Cương ra, còn có ba trung niên mặc áo giáp thần sắc lạnh lùng. Ba người đứng cùng một nơi, ít khi nào tách ra. Lục Tiểu Thiên đứng ở trên vách đá, vừa nhìn liền có thể phán đoán ra được ba người này nhất định là tinh thông loại đấu pháp hợp kích nào đó.

Ngoại trừ những người này ra, còn có một lão giả thân hình mập lùn, vầng trán rộng, râu màu nâu, khí tức không thua gì Viên Cương.

Ngoại trừ ba người trung niên mặc áo giáp là Kim Đan trung kỳ, lão già râu nâu ít nhất cũng là Kim Đan hậu kỳ. Mặc dù Lục Tiểu Thiên không có trực tiếp dò hỏi Hạng Liên Nhi là nhân vật bậc nào ở Hạng Quốc, nhưng nhân vật bị sa cơ trong công cuộc tranh giành quyền lực, mà lúc này vẫn có thể trực tiếp điều động ba cao thủ Kim Đan hậu kỳ, cũng như ba người đàn ông trung niên mặc giáp sở trường hợp kích thuật, có vẻ như sức mạnh của Hạng Quốc này vẫn còn nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn.

Lúc này, Hạng Liên Nhi đang tỏa định ở trên vách núi, được mấy nhóm người bảo vệ ở giữa. Hạng Liên Nhi bố trí hai bộ trận pháp, tứ giai trận pháp, Cửu Cung Kim Thương trận, và Thạch Lâm Băng Phong Trận!

Trong số các tứ giai trận pháp, chúng đều là những trận pháp cực kỳ thượng thừa, có khả năng tấn công lẫn phòng thủ.

Thật không hổ là nhân vật quý giá của Hạng Quốc, chỉ vì độ qua Kim Đan Lôi Kiếp này, mà trực tiếp chuẩn bị tới hai bộ tứ giai trận pháp. Với thân phận của Hạng Liên Nhi, nàng sẽ không bao giờ thiếu pháp bảo và đan dược. Xem ra chỉ cần vận khí không phải quá tệ, ít nhất có tám thành khả năng vượt qua được Kim Đan Lôi kiếp này.

"Lục đạo hữu liệu có cần an bài trước gì không?" Từ Uyển thấy Lục Tiểu Thiên ngoại trừ ngồi đả tọa ra thì những lúc khác cũng giống như khúc gỗ vậy không hề làm gì cả, bộ dạng như vô cùng nhàn rỗi, liền trực tiếp truyền âm cho Lục Tiểu Thiên.

"Không cần, Từ đạo hữu thay vì dành thời gian đi hỏi ta, thì nên để ý tới Hạng tiểu thư đang sắp độ kiếp kia nhiều hơn đi. Nếu có cường địch công kích, ta sẽ không làm cản trở bước chân ngươi đâu." Lục Tiểu Thiên nhàn nhạt trả lời một câu.

"Cũng tốt, nếu trong lòng Lục đạo hữu đã nắm chắc, ta cũng yên tâm rồi." Từ Uyển gật đầu, đột nhiên sắc mặt khẽ biến ngẩng đầu nhìn về bầu trời phương xa, nơi đó truyền đến tiếng sấm rền vang.

Đến rồi!

Lục Tiểu Thiên cũng ngẩng đầu nhìn về phía không trung, lượng lớn kiếp vân đang tụ tập nơi không trung phía trên đỉnh đầu Hạng Liên Nhi với tốc độ kinh người.

Tuyết rơi vốn đang bay tán loạn trên không trung, thì cả tầng mây tựa hồ như trực tiếp bị đè ép xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận