Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1498: Dung Nguyên Huyết Châu

Một ngày nọ, bên trong động phủ trong hắc động, Lục Tiểu Thiên đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn. Pháp lực trong cơ thể và nhục thân ẩn chứa huyết cương chi lực cuộn trào mãnh liệt, lưu thông trong kinh mạch, gân cốt.

Rào rào, thậm chí không cần dùng thần thức đi tỉ mỉ cảm ứng, Lục Tiểu Thiên cũng có thể phát giác được huyết cương chi lực và pháp lực đang vận chuyển mạnh mẽ hơn nhiều so với trước đây.

Răng rắc! Cuối cùng dưới sự áp súc pháp lực đến cực độ, đã tụ hợp lại thành một viên châu nhỏ hình giọt nước, rơi vào trong đan điền. Mà cỗ huyết cương chi lực cuộn trào trong cơ thể lại ngưng tụ không thành công, ầm ầm vỡ tan, một lần nữa tiềm phục trong nhục thân.

Trong đan điền, nguyên anh giống hệt bản thể Lục Tiểu Thiên, duỗi bàn tay ra nâng lấy viên châu nhỏ màu máu có hình giọt nước. Trên mặt lộ ra mấy phần biểu tình hưng phấn, cong ngón tay bắn ra, xung quanh viên châu hình giọt nước này đản sinh ra một tầng huyết khí mịt mờ. Viên châu xoay quanh thân hình nguyên anh một vong, sau đó liền bị nguyên anh nuốt vào trong bụng.

Một lúc lâu sau, Lục Tiểu Thiên ngẩn đầu lên, trên mặt lộ vẻ thần sắc trầm tư.

"Xem ra Thập Chuyển Dung Nguyên công này chẳng có tác dụng gì mấy với Thể Tu." Sau một lúc, Lục Tiểu Thiên có được cái kết luận này.

Viên châu nhỏ hình giọt nước, màu đỏ như máu này chính là Dung Nguyên Huyết Châu mà hắn ngưng tụ thành bằng việc tu luyện Thập Chuyển Dung Nguyên Công trong lúc liên tục chiến đấu với Hạng Cuồng. Viên Dung Nguyên Huyết Châu này có thể dung nạp pháp lực. Hiện tại một viên Dung Nguyên Huyết Châu đã đủ dung nạp một tầng pháp lực của hắn, nếu ngưng tụ ra được mười viên Dung Nguyên Huyết Châu, lượng pháp lực dung nạp được tự nhiên sẽ tăng lên gấp bội.

Lúc mới bắt đầu tu luyện công pháp này, Lục Tiểu Thiên nghĩ đến việc đồng thời vận dụng pháp lực và huyết cương chi lực của nhục thân để tiến hành ngưng tụ, nhưng chỉ thành công một nửa, thất bại một nửa. Có lẽ người sáng tạo ra công pháp này ban đầu cũng không ngờ rằng sẽ có người tu luyện pháp thể song tu tu luyện bộ công pháp này.

"Dù sao đi nữa, Thập Chuyển Dung Nguyên Công đã có thành tựu ban đầu, cũng coi như không tồi, chỉ là tốc độ tiến cảnh này không được nhanh cho lắm." Lục Tiểu Thiên khẽ cười, hít vào một hơi, đứng dậy bước đi thong thả, thân ảnh lay động, trong nháy mắt đã đến bên ngoài động phủ.

"Hạng Cuồng thế mà lại không có ở đây?" Lục Tiểu Thiên theo thói quen, đến nơi tu luyện của Hạng Cuồng muốn cùng Hạng Cuồng đánh một trận. Dù sao tu luyện Thập Chuyển Dung Nguyên Công này cần phải liên tục không ngừng đối chiến với người khác mới có thể thành công. Không phải chỉ dựa vào bế quan mà có thể tôi luyện được. Chỉ là điều khiến Lục Tiểu Thiên bất ngờ là, trong một năm rưỡi qua, Hạng Cuồng vốn dĩ rất ít khi ra ngoài nay lại không hề thấy bóng dáng.

"Có một đạo truyền âm phù." Lục Tiểu Thiên quét mắt nhìn bốn phía, thấy một đạo linh phù bay tới, ngón tay điểm vào hư không, linh phù tan ra.

"Đông Phương lão đệ, ta có việc phải ra ngoài, thấy ngươi đang tu luyện nên không tiện quấy rầy. Trong vò rượu ngươi tặng vi huynh, có một khối Ngục Địa Lệnh, dựa vào nó có thể tự do ra vào hắc ngục. Đợi vi huynh xử lý xong việc trên người, sẽ quay lại tái chiến!"

Tiếng nói vừa dứt, linh phù liền hóa thành hư vô. (Truyện được dịch và đăng tải độc quyền trên trang web Bạch Ngọc Sách.)

"Ngục Địa Lệnh?" Lục Tiểu Thiên đưa tay vẫy một cái, một cái vò rượu bay tới, nhiếp vò rượu vào tay, quả nhiên bên trong có một khối lệnh bài màu nâu. Xem ra Hạng Cuồng đã ra ngoài được vài ngày, chỉ là thấy mình đang tu luyện nên không quấy rầy, chỉ không biết Hạng Cuồng khi nào sẽ quay lại.

Hai năm nay, Lục Tiểu Thiên cũng không phải lúc nào cũng ở trong hắc ngục. Trong khoảng thời gian đó, hắn đã ra ngoài vài lần, La Tiềm và Kiều Lam dưới sự cung cấp đan dược dồi dào đã hoàn toàn hồi phục thương thế. Có hai người hộ pháp, Lục Tiểu Thiên cũng yên tâm luyện hóa Bàn Thanh Thạch. Dù sao ở Hạng quốc này, người Lục Tiểu Thiên tin tưởng nhất vẫn là hai người La Tiềm và Kiều Lam. Về phần Vu Nhã, tuy cũng tin tưởng, nhưng thực lực chung quy vẫn yếu một chút, Lục Tiểu Thiên vẫn có chút không yên tâm.

"Dù gì cũng nhàn rỗi không việc gì làm, đi tới chỗ Hàn Lâm kia xem sao." Lục Tiểu Thiên thu hồi lại Ngục Địa Lệnh, hơi trầm ngâm suy nghĩ một chút, thân hình khẽ động, liền lao vút đi về phía xa xa. Chỉ trong vài hơi thở đã đi đến bên ngoài một gò đất, tiến vào trong một thông đạo tối mịt.

"Ngươi đến rồi."

Người bị giam cầm trong địa lao này tên là Hàn Lâm, chính là tên thập nhất giai Quỷ tu mà Lục Tiểu Thiên gặp được khi lần đầu tiên tiến vào hắc ngục để tìm kiếm Bát Túc Ma Ngưu thú.

Người này tu luyện công pháp Thi đạo, một thân thi quỷ chi khí cực kì kinh khủng, âm tà và mang theo kịch đọc, tu sĩ bình thường không dám đụng vào người y.

"Xem ra ngươi cũng khôi phục được tốt lắm." Lục Tiểu Thiên quan sát đánh giá Hàn Lâm, phát hiện thân thể gã so với trước kia gầy gò nay đã đầy đặn hơn không ít. Hốc mắt, đôi mắt vốn dĩ yếu ớt vô thần giờ đây lại âm lệ vô cùng.

"Có vật của Quỷ Vương mà ngươi ban cho, ta muốn không khôi phục cũng khó. Giờ có thể nói mục đích là gì rồi chứ?" Hàn Lâm khẽ hừ một tiếng, gã không thích cảm giác mù mờ không biết gì này.

"Ta muốn một cỗ luyện thì cấp Nguyên Anh kỳ, thực lực chí ít cũng phải đạt tới thập nhất giai, cấp độ quá thấp, ta chỉ cảm thấy chướng mắt." Lục Tiểu Thiên trực tiếp nói.

"Luyện thi cấp Nguyên Anh kỳ?" Hai mắt Hàn Lâm lập tức co rụt lại, nhìn Lục Tiểu Thiên với thần sắc đầy vẻ ngưng trọng nói.

"Ngươi có biết luyện chế thập nhất giai luyện thi cần có những thứ gì không?"

"Tự nhiên là biết, nếu không ngươi nghĩ những thứ ta đưa cho ngươi phục dụng để khôi phục thương thế là từ đâu có?" Lục Tiểu Thiên cười nhạt nói.

Vị chủ nhân Hạng Cuồng này xưa nay không hề quản chuyện bên trong hắc ngục, Lục Tiểu Thiên lúc nhàn rỗi cũng hay đi đây đi đó. Hạng Cuồng cũng coi như không nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận