Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1279: Chân Huyễn Băng Đồng

Trong lòng Hạng Nhất Hàng không khỏi cân nhắc. Nhìn tình hình hiện tại, chỉ sợ tên tiểu tử tóc bạc kia còn có thể kiên trì thời gian không ngắn. Ai có thể là người cười tới cuối cùng quả thật còn rất khó nói.

Mà cứ tiếp tục kéo dài, khi pháp lực tiêu hao quá nhiều, đối với song phương cũng không phải là chuyện tốt.

Chỉ là nếu chịu thua như vậy, trong lòng Hạng Nhất Hàng tuyệt đối không cam tâm. Y nghiến răng nghiến lợi, dự định tiếp tục tiêu hao chiến với Lục Tiểu Thiên.

"Ngao!" Một tiếng Sói tru càng hùng hồn hơn vang lên. Chỉ thấy một hàng hắc lang trảo cự đại lăng không vồ về phía Hạng Nhất Hàng, xung quanh đều là những ánh mắt xanh biếc của Thận Lang.

Sắc mặt Hạng Nhất Hàng trở nên căng thẳng, Âm Dương Long Lân kiếm đan xen trên không trung, hóa thành hai đầu hắc bạch Giao Long, trái phải xuất kích, va chạm với lang trảo, luận khí thế vẫn kém hơn lang trảo một chút.

Mà chỗ lợi hại của lang trảo chính là đối thủ không cách nắm bắt được hư thực của nó, không biết đạo công kích nào mới là trọng điểm.

Đối mặt với đám Thận Lang có chiến lực thực tế thấp hơn bản thân, trong tình huống mọi người kết thành trận hình tròn phòng ngự, vẫn còn có thể chống đỡ được. Nhưng đầu Thận Lang đột nhiên xuất hiện này là đầu lĩnh của bọn yêu vật, thực lực đã gần như đạt tới thập nhất giai đỉnh phong. Cho dù là đơn đả độc đấu, Hạng Nhất Hàng cũng chưa hẳn là đối thủ của nó, càng huống chi hiện giờ đang bị khốn trong vòng vây công.

Hắc lang trảo cự đại bị Giao Long cắn nát vài cái, trong đó có một cự trảo giống như tả hữu khai cung, đánh văng hai đầu Giao Long do Âm Dương Long Lân kiếm hóa thành, trực tiếp chộp về phía cổ họng, vị trí yếu hại của Hạng Nhất Hàng.

Sắc mặt Hạng Nhất Hàng trầm xuống, Thận Lang này dù có lợi hại đến đâu, nhưng muốn nhất kích đánh bại y tự nhiên là quá không hiện thực.

Hạng Nhất Hàng hét lớn, trước ngực lóe lên một cái kim sắc tiểu đỉnh. Trong nháy mắt, một tầng kim sắc chiến giáp bao phủ cả người Hạng Nhất Hàng. Hắc sắc lang trảo đánh lên trên kim giáp, khiến cả người Hạng Nhất Hàng hơi lảo đảo, nhưng cũng coi như đã ngăn lại được.

"Không ngờ tên Nhân tộc như ngươi lại có thực lực như vậy, tầng kim giáp này rất không tồi!" Một yêu tu Thận Lang với đầu Sói thân Nhân tộc mỉm cười quái dị đi tới. Chiếc áo choàng đen viền vàng sau lưng bay phất phơ theo gió, rất là uy phong. Mà trên khuôn mắt Thận Lang này lại hiện rõ lên vẻ xảo quyệt giống như Nhân tộc, tay trái vung lên, hai cái vòng tay màu đen to lớn bay ra, lao về phía Âm Dương Long Lân kiếm của Hạng Nhất Hàng.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ không gian không quá rộng rãi trong sơn động đều tràn ngập đao kiếm tung bay, quần Lang lao tới như thủy triều, trông giống như có mấy trăm đầu hắc sắc Thận Lang do một con Thận Lang đầu sói thân người làm đầu lĩnh, vây lấy năm người Lục Tiểu Thiên vào giữa điên cuồng công kích, khiến cát đá bay loạn xạ trong này.

Đê giai tu sĩ bình thường, căn bản không cách nào sinh tồn được trong loại hoàn cảnh ác liệt như vậy, ngay cả đại chiến của Nhân Quỷ lưỡng tộc bên ngoài, cũng tuyệt đối hiếm thấy được có số lượng tu sĩ Nguyên Anh kỳ như vậy đại chiến kịch liệt với hàng trăm đầu thập giai, thập nhất giai yêu tu trong không gian chật hẹp như thế.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên khẩn trương suy nghĩ đối sách và đường lui. Trấn Yêu tháp, Phiêu Miểu kiếm trận, đều là thủ đoạn sắc bén nhất của hắn. Trong tình huống như vậy cũng không thể nào phá cục. Huyết Đỉnh Luyện Ma trận mới có được thì lại có thiếu hụt, cộng thêm số lượng Thận Lang ở xung quanh không ít, cho dù bản thể chỉ chừng năm sáu con, nhưng sợ là cũng không cách nào giết chết hết được. Giết chết một hai con, không sớm thì muộn cũng sẽ bị Thận Lang khác tiêu hao chết.

Hỏa Loan huyễn linh, lại hoặc là một viên Phích Lịch Lôi Hỏa châu còn lại, đều không có tác dụng quá lớn với thế cục trước mắt.

"Đúng rồi, sau khi đột phá tới Nguyên Anh kỳ, chẳng phải trong Pháp châu mới có thêm một kỹ năng gọi là Chân Huyễn Băng Đồng ư? Nó không hề có lực sát thương thực tế, nhưng sau khi vận dụng kỹ năng này, tựa hồ như tầm nhìn sẽ có chút khác biệt."

Lục Tiểu Thiên đột nhiên nhớ đến bản thân còn có một kỹ năng chưa vận dụng. Bởi vì Chân Huyễn Băng Đồng không hề có lực sát thương, cho nên trong các trận chiến trước đó, cũng ít có đất dụng võ, Lục Tiểu Thiên nhất thời cũng có chút coi thường kỹ năng mới có được, tựa giống như gân gà này.

Hiện tại trong lúc thúc thủ vô sách, Lục Tiểu Thiên không hề suy nghĩ nhiều, không chút do dự thôi động Pháp châu.

Đột nhiên, chỗ mi tâm Lục Tiểu Thiên cảm thấy lạnh buốt. Một con ngươi dạng thẳng đứng bằng băng tinh đột nhiên xuất hiện rồi hé mở. Trong sơn động vốn rất hỗn loạn, dưới sự chiếu rọi của băng đồng, tựa hồ như biến thành một quốc gia lạnh giá, ngay cả đám đá cát kia, tốc độ dường như cũng chậm lại đi rất nhiều. Khi Chân Huyễn Băng Đồng quét tới đâu, từng hư ảnh Thận Lang lần lượt vỡ vụn, lộ ra bản thể của nó.

Quả nhiên, đúng như những gì Lục Tiểu Thiên dự đoán. Trong sơn động này tổng cộng có bảy con song vĩ Thận Lang, trong đó có hai con thực lực hơi yếu hơn một chút, hẳn là vừa mới tấn giai thành thập giai yêu vật không lâu, bốn còn khác cũng đều là thập giai nhưng khí tức ổn định hơn, yêu lực hùng hậu hơn nhiều. Mà đầu Thận Lang đang đối chiến với Hạng Nhất Hàng đã tới tu vi thập nhất giai đỉnh phong.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên vui mừng khôn xiết, không ngờ Chân Huyễn Băng Đồng mà bấy lâu nay hắn coi như gân gà lại có kỳ hiệu phá trừ huyễn tượng.

Lúc này hai con thập giai song vĩ Thận Lang đang đi loanh quanh bên ngoài kiếm trận của Lục Tiểu Thiên, thỉnh thoảng lao tới công kích. Nhưng chúng cũng cực kỳ kiêng kị Phiêu Miểu kiếm trận, chỉ hơi tới gần một chút, liền bị ép trở về, trực tiếp bị kiếm trận của Lục Tiểu Thiên kiềm chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận