Độc Bộ Thành Tiên

Chương 847: Long Sư truyền thừa

"Không muốn nghe thử điều kiện đền bù của ta sao?" Nhìn thấy thần sắc bất mãn của Lục Tiểu Thiên, Thác Bạt Trùng Tiêu ngược lại cười lớn nói.

"Nếu như chỉ là giao dịch, ta cũng không muốn dùng Đế Khôn trao đổi bất kỳ vật gì. Mỗi một người, lúc nào cũng có thứ trên người là không thể trao đổi." Lục Tiểu Thiên hít vào một hơi thẳng thắn nói.

"Nhìn không ra a, tu sĩ ở bên kia ngoài vẫn còn có dạng người cố chấp như ngươi. Nhưng như thế cũng khó trách Long Sư vì sao lại nguyện ý đi theo ngươi." Thác Bạt Trùng Tiêu tựa hồ giống như lần đầu tiên gặp được Lục Tiểu Thiên vậy, trên dưới lại đánh giá hắn một phen, bước ra một bước liền đi tới bên ngoài trướng. "Chớ phản kháng, ta dẫn ngươi đi tới một chỗ."

Lục Tiểu Thiên cũng không phản kháng, một cỗ huyết cương chi khí bao phủ lấy hắn. Cũng giống như lần trước, thân thể hắn không tự chủ mà bay theo Thác Bạt Trùng Tiêu với tốc độ kinh người, người và vật trong tòa thành nhỏ này cũng lui lại sau lưng với tốc độ chóng mặt.

Càng về sau, huyết cương bao phủ Lục Tiểu Thiên càng ngày càng dày đặc, hắn đã không còn cách nào nhìn thấy được mọi thứ bên ngoài. Bản năng trong Lục Tiểu Thiên muốn lao ra khỏi sự bao phủ của đám huyết cương, nhưng trước đó Thác Bạt Trùng Tiêu đã căn dặn qua, hắn rất nhanh liền đập tan ý nghĩa đó đi. Xem ra là do đại trưởng lão của Thác Bạt gia tộc không muốn cho hắn nhìn thấy vài thứ gì đó.

Nếu đã như vậy, Lục Tiểu Thiên cũng chỉ có thể chấp nhận buông xuôi.

Đại khái sau một canh giờ, Lục Tiểu Thiên cảm giác đối phương đã dừng lại. Huyết cương vây lấy hắn cũng dần tan đi, Lục Tiểu Thiên vừa thở phào một hơi thì một luồng áp lực khổng lồ từ trên không trung ập xuống. Dưới tình huống không hề có sự chuẩn bị, Lục Tiểu Thiên bị đè tới mức hai chân mềm nhũn, trực tiếp khụy xuống. Luồng áp lực khổng lồ này còn đáng sợ hơn nhiều trọng lực bên trong Tinh Vẫn Động. Trọng lực trong Tinh Vẫn Động chỉ là tác dụng lên thân thể, còn luồng áp lực này thì ngay cả nguyên thần cũng cảm nhận được một loại uy nghiêm cực kỳ lãnh khốc và cao ngạo.

Chỉ bất quá loại khí tức này lại có chút quen thuộc, không ngờ lại có chút giống với khí tức của Đế Khôn. Lục Tiểu Thiên hít sâu một hơi, pháp lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, hai chân mềm nhũn lập tức tràn đầy sức lực. Thân thể Lục Tiểu Thiên vốn đang khụy xuống liền trực tiếp đứng thẳng lên.

Thác Bạt Trùng Tiêu kinh ngạc liếc nhìn Lục Tiểu Thiên. Lão không nghĩ rằng hắn lại có thể hóa giải luồng áp lực khổng lồ ở nơi đây nhanh như vậy. Thực lực của tên thanh niên trẻ tuổi trước mặt này còn mạnh mẽ hơn trong tưởng tượng của lão một chút. Chỉ sợ toàn bộ cao thủ trong thế hệ trẻ tuổi ở Cự Thạch Nhất Tộc, cũng hiếm có ai là đối thủ của người này, chỉ đáng tiếc hắn lại là một người dị tộc, quả thật là đáng tiếc.

Lục Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn lên, lập tức thân hình chấn động. Bốn phía một mảnh tối đen, tựa hồ đang ở bên trong một hang động tĩnh mịch. Phía trên đỉnh đầu hắn, có một hòn đảo nhỏ nổi bồng bềnh, bốn phía lại giống như nộ hải do huyết dịch tạo thành, sóng máu xô bờ. Bên trên hòn đảo nhỏ, một con đầu Hổ thân Báo, nhưng phần cổ lại có lượng lớn lông tóc rủ xuống, sau lưng có ba cái đuôi giống như là đuôi Rồng vậy, toàn thân là từng tầng lân phiến nhỏ mịn, đôi mắt đang khép hờ. Cho dù hòn đảo nhỏ tựa hồ bị huyết hải phong ấn, nhưng một tia khí tức ngẫu nhiên tiết ra ngoài cũng đủ khiến cho Lục Tiểu Thiên có một loại cảm giác hãi hùng khiếp vía. Loại cảm giác chấn nhiếp này không ngờ lại không kề thua kém lúc đối mặt với cường giả cấp bậc như Phù Đồ Hành Tăng trong Phiêu Miểu Điện trước kia.

"Có phải cảm thấy loại khí tức này rất cường đại, lại rất quen thuộc?" Thác Bạt Trùng Tiêu thu hồi lại ánh mắt tràn đầy kính ý từ thân đầu cự thú trên hòn đảo nhỏ nổi bồng bềnh kia.

Lục Tiểu Thiên gật đầu không nói gì.

"Đây chính là thánh thú của Cự Thạch Nhất Tộc ta, Long Sư, theo ghi chép thì đã đạt tới thực lực thập ngũ giai. Sau khi thánh thú đời trước của tộc ta tọa hóa, lưu lại truyền thừa, cự thú mà ngươi nhìn thấy, kỳ thật chỉ là huyễn tượng do truyền thừa hóa thành. Long Sư muốn tấn giai cực kỳ khó khăn, đặc biệt là đột phá thập giai, mức độ khó khăn trong đó càng vượt xa tưởng tượng của mọi người. Đây cũng chính là nguyên nhân Long Sư gần như tuyệt diệt trong ghi chép ở ngoại giới, cũng chính là giới của ngươi.

Cự Thạch Nhất Tộc ta rời xa tổ đàn của mình, đi khắp nơi tìm kiếm, chính là vì tìm lại truyền thừa thánh thú. Nói một cách khác, với năng lực của ngươi hiện tại, còn chưa đủ để cam đoan có thể giúp cho Long Sư thuận lợi vượt qua hóa hình đại kiếp.

Long Sư, chỉ có lưu lại ở Cự Thạch Nhất Tộc ta, mới có thể có được thực lực mạnh nhất, không đến mức sẽ vẫn lạc ở trong hóa hình đại kiếp. Chỉ có nhận lấy truyền thừa vốn có của Long Sư, nó mới có thể bước lên con đường mà bản thân nó nên có, trở thành tồn tại ở tầng thứ Hóa Thần vô địch!" Thác Bạt Trùng Tiêu nhìn truyền thừa thánh thú trên đỉnh đầu, vẻ mặt đầy cuồng nhiệt nói.

Lục Tiểu Thiên nghe được cũng có chút chấn động. Lần trước Đế Khôn độ kiếp, kỳ thật cũng vô cùng nguy hiểm rồi. Đây còn là kết quả khi hắn đã vận dụng trận pháp giúp Đế Khôn ngăn cản một bộ phận lôi kiếp. Sau đó lại giữa chừng giết ra một tu sĩ Kim Đan kỳ, cũng giúp Đế Khôn ngăn cản một phần. Đế Khôn mới có thể thuận lợi tấn giai trở thành yêu thú Kim Đan kỳ. Lực sát thương trong lôi kiếp của Đế Khôn còn mạnh hơn so với dự tính của Lục Tiểu Thiên, lần độ kiếp trước đã như thế, càng huống chi là hóa hình đại kiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận