Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1271: Là ai bẫy ai

Hơn nữa tuy rằng Phạm La Linh Hỏa tích lũy không ít bên trong bảy tòa Trấn Yêu Tháp, nhưng dịch vị kinh tởm này cũng vô cùng vô tận, lỡ như Phạm La Linh Hỏa bị tiêu hao hết trước, Lục Tiểu Thiên cũng không còn thủ đoạn hữu hiệu nào khác để ngăn cản thứ kinh tởm này nữa, nên phải giữ lấy mạng cho tên ma Ngưu để cùng tiến thoái.

Lục Tiểu Thiên khống chế Phạm La Linh Hỏa cuốn lên, cũng bao phủ cả Bát Túc Ma Ngưu thú vào trong không gian chật hẹp do Phạm La Linh Hỏa hình thành.

Keng!

Phiêu Miểu phi kiếm và sừng trâu liên tiếp công kích mấy lần, Yêu Hạt Mãng cuối cùng cũng không chịu nổi, kêu lên một tiếng rồi há to miệng. Lục Tiểu Thiên và Bát Túc Ma Ngưu thú không bỏ lỡ thời cơ, vội vàng bay ra khỏi miệng tên gia hỏa này.

Đám Yêu Mãng bên ngoài có thể hình nhỏ hơn tuy cũng phiền phức nhưng chỉ là chuyện nhỏ, vừa thoát ra, một người một Ngưu lập tức bỏ chạy về nơi xa.

"Tốc độ của Yêu Hạt Mãng này cũng không nhanh lắm." Lục Tiểu Thiên quay đầu nhìn thoáng qua phía sau.

"Lực phòng ngự đã đáng sợ như thế, nếu tốc độ còn nhanh nữa, làm gì còn có đường sống cho ta và ngươi. Tốc độ di chuyển của đầu thập giai Yêu Hạt Mãng còn chậm hơn những con đê giai yêu thú khác, bất quá lại cực giỏi về việc ẩn giấu khí tức, thường xuyên làm loại việc ôm cây đợi Thỏ này. Hai người chúng ta vừa vặn đụng phải nó, cũng chỉ có thể trách bản mình xui xẻo." Bát Túc Ma Ngưu thú vẻ mặt xúi quẩy nói.

Nghe được lời giới thiệu của Bát Túc Ma Ngưu thú, Lục Tiểu Thiên thâm đồng cảm sâu sắc mà gật đầu. Thực lực của Yêu Hạt Mãng này đã đáng sợ như thế, cho dù là thập nhất giai yêu vật, hay là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ rơi vào trong miệng nó, đoán chừng cũng khó có khả năng may mắn thoát khỏi. Muốn đào thoát ra được, không chỉ phải cần có lực công kích đủ mạnh, mà còn phải có phương pháp ngăn cản được dịch vị kinh tởm trong miệng nó. Nếu không phải bản thân Lục Tiểu Thiên có Phạm La Linh Hỏa, Bát Túc Ma Ngưu thú suýt chút nữa cũng đã vẫn lạc bên trong rồi. Thực lực đã cường hãn như thế, nếu tốc độ cũng nhanh, tu sĩ tầm thường gặp phải Yêu Hạt Mãng này, làm sao còn có khả năng may mắn sống sót.

Thần thức Lục Tiểu Thiên khẽ động, nhìn thấy nơi xa xa có hai bóng người nhàn nhạt, trong đó một bóng người đang đứng gần Hạng Nhất Hàng, trong lòng Lục Tiểu Thiên lập tức trầm xuống. Hắn nhớ lúc trước khi cùng Bát Túc Ma Ngưu thú truy tung tới nơi này, liền rơi vào vòng vây công của bầy yêu thú.

"Hảo gia hỏa, thì ra là chúng ta đã trúng kế." Lúc này nhìn thấy bộ dạng Hạng Nhất Hàng từ đằng xa nhìn tới, Bát Túc Ma Ngưu thú có ngốc hơn nữa cũng có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra rồi.

"Pháp lực ngươi tiêu hao như thế nào, còn sức đánh một trận không?" Sắc mặt Lục Tiểu Thiên cũng không hề tốt hơn baon hiêu, loại tư vị bị người khác mưu hại như vậy đã lâu rồi không có trải qua.

"Tiêu hao không nhỏ, đối phương cố ý tính kế, bọn họ nhất định là đang chờ xem chúng ta táng thân ở chỗ này, hoặc là muốn lợi dụng điều này làm chúng ta đại thương nguyên khí để tới nhặt tiện nghi, chúng ta hãy rời khỏi đây trước." Bát Túc Ma Ngưu thú nói với giọng điệu nghiêm túc hiếm thấy.

"Cũng được." Lục Tiểu Thiên gật đầu đồng ý. Hắn và Bát Túc Ma Ngưu thú một đường truy tung tới đây, lại đang không ngờ là Hạng Nhất Hàng đã sớm phát hiện ra hai người bọn họ. Hơn nữa còn sắp đặt cạm bẫy, để bản thân không cẩn thận rơi vào. Thiên hạ rộng lớn, kỳ nhân dị sĩ quả nhiên có không ít.

Từ xưa tới nay, Lục Tiểu Thiên thỉnh thoảng gặp phải những tu sĩ có thực lực vượt xa chính mình, thỉnh thoảng bị những lão quái vật đó lừa gạt cũng không là gì. Dù sao thì chênh lệch cả một cái đại cảnh giới, không cách nào hiểu rõ được thủ đoạn của đối phương, đã không biết thì bị mắc lừa là lẽ đương nhiên.

Hiện tại bản thân đã tấn giai Nguyên Anh, mà còn bị Hạng Nhất Hàng này tính toán như thế, suýt nữa đã táng thân trong bụng Mãng Xà. Lục Tiểu Thiên vô cùng khó chịu, trong lòng cũng dâng lên thêm mấy phần cảnh giác.

Lục Tiểu Thiên và Bát Túc Ma Ngưu thú nhanh chóng rời khỏi nơi này, tạm tránh mặt Hạng Nhất Hàng.

Chỉ bất quá Hạng Nhất Hàng cũng không để cho Lục Tiểu Thiên đạt được điều mong muốn, theo sát phía sau một người một Ngưu này, trên mặt lộ ra nụ cười dữ tợn. "Vốn cho rằng là lão oan gia của ta muốn giở trò ở sau lưng, không nghĩ tới lại là một kẻ hoàn toàn xa lạ cùng với một đầu súc sinh, thật sự là to gan lớn mật, lại dám đánh chủ ý lên người lão tử, nếu đã tới rồi, thì hãy lưu lại đi."

"Ngươi nói là Chiêm đạo hữu ư, đúng là y bảo chúng ta đến đây dò đường, chỉ là không ngờ lại rơi vào bẫy của ngươi."

Lục Tiểu Thiên linh cơ khẽ động nảy ra một chủ ý, dự định trước tiên sẽ lừa dối tên gia hỏa này một chút. Lúc này Chiêm Vân Lượng đã không thấy bóng dáng, ngay cả Nguyên Anh đều đã bị Lục Tiểu Thiên hắn bắt giữ. Chỉ bất quá bên cạnh tên Hạng Nhất Hàng vốn cũng có mấy người, bây giờ lại chỉ có một mình y đuổi theo, hai tên tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ còn lại thì không thấy bóng dáng. Sau khi bị thua thiệt do bị ám toán, trong lòng Lục Tiểu Thiên tự nhiên sinh ra nghi ngờ. Mặc dù đồng dạng cũng là chạy trốn, nhưng Lục Tiểu Thiên lại thoáng rơi lại phía sau Bát Túc Ma Ngưu thú một chút.

"Chiêm Vân Lượng?" Sắc mặt Hạng Nhất Hàng trở nên căng thẳng, không thể không đề phòng mà nhìn bốn phía mấy lần. Nhưng rất nhanh, Hạng Nhất Hàng lại kịp phản ứng trở lại, trước đây y đã dò xét chung quanh một lần, Chiêm Vân Lượng tuyệt đối không có khả năng đang ở phụ cận.

Hơn nữa cho dù Chiêm Vân Lượng có tới thì lại có thể làm gì, cộng thêm một người một Ngưu trước mắt, cũng bất quá mới là hai tên Nguyên Anh sơ kỳ, một đầu thập giai yêu vật mà thôi, hơn nữa đối phương vừa mới thoát ra khỏi miệng Yêu Hạt Mãng, khẳng định đã bị tiêu hao không nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận