Độc Bộ Thành Tiên

Chương 425: Năng lực của Phi Kỵ 2

Bất quá Lục Tiểu Thiên như thế nào lại để cho những tên Phi Kỵ chiến sĩ này đạt được ý đồ, thừa lúc hắn rời khỏi Đế Khôn vừa rồi, mượn nhờ tốc độ của Đế Khôn, đã tiếp cận tu sĩ Phi Kỵ bộ lạc trong một khoảng cách vừa đủ.

Lục Tiểu Thiên đưa ngón tay ra thi triển một chiêu Băng Phách Huyền Âm. Một chiêu đơn giản, mà còn cao cả trời, đối với đám ngũ giai linh cầm tu vi rõ ràng thấp hơn bản thân hắn một tầng, còn có mấy tên Phi Kỵ chiến sĩ Trúc Cơ trung kỳ. Một chiêu Băng Phách Huyền Âm có tác dụng hơn bất kỳ chiêu thức nào, cho dù là quang cầu màu xám của Đế Khôn uy lực có lớn hơn nữa, nhưng lại không thể nào giống như Băng Phách Huyền Âm vô ảnh vô hình. Nếu như không có loại pháp khí phòng ngự thần thức trên người, đối mặt với một chiêu dạng này, cơ hồ là không thể chống đỡ. Đám Phi Kỵ chiến sĩ bị thực lực của Đế Khôn chấn nhiếp, vừa hay trên một trình độ nhất định đã coi thường hắn, Lục Tiểu Thiên há có thể buông tha cơ hội tốt này.

Một tràng âm thanh tiếng nước chảy róc rách lan tới, Phi Kỵ chiến sĩ Trúc Cơ trung kỳ, ngũ giai linh cầm khi nghe được âm thanh này, thần tình của tất cả đều trở nên trì trệ.

"Đáng chết!" Ô Hoành nhìn thấy những Phi Kỵ chiến sĩ tinh nhuệ của bộ tộc trở nên ngơ ngác, tự nhiên là biết đã trúng phải chiêu vừa rồi của thanh niên tóc bạc, cũng không biết là chiêu thức cổ quái gì, không ngờ lại có khả năng khiến cho nhiều tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ như vậy mất đi năng lực phản kháng, tuyệt không thể để cho đối phương tùy ý hành động. Ô Hoành và ba tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ khác lần lượt từ bỏ Đế Khôn, bất chấp hết thảy lao về phía tên thanh niên tóc bạc. Bất kể như thế nào, trước cứu lại các chiến sĩ của bộ tộc rồi nói. Trong những Phi Kỵ chiến sĩ tinh nhuệ này có không ít tử chất và thân tộc của bọn họ.

Ô Hoành phản ứng nhanh nhất bắn ra một cây trọng tiễn về phía thanh niên tóc bạc. Với tiễn thuật của y, cơ hồ không cần nhắm cũng có lòng tin khiến cho đối phương không thể nào tránh thoát.

Không còn kịp rồi, sắc mặt Lục Tiểu Thiên lạnh xuống, Liệt Địa đao lần nữa phóng thẳng lên trời. Bởi vì thời gian cấp bách, đối mặt với bốn tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ thực lực không kém đang ép tới gần. Hắn vốn cũng không sợ, chỉ là nếu để mấy người này ngăn cản, đợi đám Phi Kỵ chiến sĩ Trúc Cơ trung kỳ và ngũ giai linh cầm tỉnh táo lại, cục diện sẽ càng trở nên bất ổn. Bỏ lỡ cơ hội trước mắt, sẽ không còn cơ hội nào tốt hơn nữa.

Hai tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ khác của Ô thị bộ lạc cũng liều mạng lao về phía hắn.

Mấy con Linh Ưng vung vẩy đôi cánh, lượng lớn lông vũ cùng với Phong Nhận, giống như là núi kêu biển gầm, muốn bao phủ Lục Tiểu Thiên thân ở trung tâm.

Lục Tiểu Thiên không quan tâm đến đám lông vũ và Phong Nhận đó, chân chính có lực uy hiếp tới hắn vẫn là bốn cây hỏa lôi trọng tiễn do bốn tên Phi Kỵ chiến sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bắn ra.

Vì một kích phát huy ra hiệu quả tối đa, thậm chí Lục Tiểu Thiên còn thu hồi lại phó nguyên thần đang khống chế thuyền Thanh Phong. Thuyền Thanh Phong mất đi khống chế tốc độ cũng đột nhiên chậm lại. Chỉ là dựa vào quán tính trước đó mà tiếp tục chầm chậm trượt về phía trước. Bất quá lúc này lực chú ý của đám Phi Kỵ chiến sĩ sớm đã bị sự hung hãn của Đế Khôn làm kinh sợ, lại gặp phải loại công kích cực kỳ quỷ dị của Lục Tiểu Thiên. Mười mấy tên tử đệ bộ tộc có tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ tạm thời lâm vào trong trạng thái ngây ngốc, sinh tử đều gặp phải uy hiếp. Loại tình hình này làm sao không khiến họ vừa sợ vừa giận. Vì thế nên cũng tạm thời không quan tâm đến thuyền Thanh Phong, còn có nữ tu Kim Đan kỳ trên đó.

Ngoài ra còn có một số Phi Kỵ chiến sĩ Trúc Cơ trung kỳ ở xa một chút nhìn thấy một màn này, cũng không khỏi lập tức giương cùng gài tên. Ý đồ lập tức giết chết tên thanh niên tóc bạc này, giải cứu đồng tộc đã bị trúng đòn.

"Là Lục sư huynh, thật sự là Lục sư huynh, ta nhìn thấy kim đao của huynh ấy!" Lúc này Lãnh Xảo Ngọc trong khe nứt nhìn thấy khoảng khắc Liệt Địa đao xuất hiện, lập tức khẩn trương nắm chặt tay của Chu Linh, nhưng lại phát hiện lúc này Chu Linh cũng đang cắn chặt bờ môi.

"Thật là Lục sư huynh của Linh Tiêu Cung chúng ta?" Một tu sĩ thanh niên mặt gầy gò đứng bên cạnh, lúc này cũng vẻ mặt lo lắng hỏi. Có lẽ bình thường ở trong Linh Tiêu Cung gặp phải cũng không hề cảm thấy như thế nào, bất quá hiện tại chính đang là lúc giao chiến với tu sĩ Dị vực. Ở trong chiến khu đột nhiên gặp được một tên đồng môn không hề có thù oán, chung quy vẫn có một loại cảm giác chung một nhà thân thuộc.

"Không sai được, khí tức thanh kim đao đó của Lục sư huynh ta rất là quen thuộc." Chu Linh gật đầu, nhìn thấy hiểm cảnh lúc này của Lục Tiểu Thiên. Nhiều Linh Ưng như vậy, còn có cả bốn tên cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ đồng thời xuất thủ với Lục Tiểu Thiên, pháp lực ba động bạo ngược trên không trung. Tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường ở trong chiến cục này cũng sẽ bị công kích bạo ngược này lập tức xé thành mảnh vụn.

"Thật là đáng tiếc, Lục Tiểu Thiên cho dù có lợi hại hơn nữa, hiện tại cũng khó thoát khỏi kiếp nạn này." Mông Vũ tuy rằng ra vẻ che giấu, bất quá trong ngữ khí như thế nào cũng mang theo vài phần vui mừng khi người ta gặp họa.

Đám người Chu Linh, Lãnh Xảo Ngọc ánh mắt phẫn nộ nhìn Mông Vũ, nhìn thấy bộ dạng đối phương không hề e sợ. Tuy rằng vô cùng tức giận, nhưng cũng không có biện pháp nào. Hơn nữa lúc này lực chú ý của mấy người họ vẫn đặt trên người Lục Tiểu Thiên, tạm thời cũng không hơi đâu đi quan tâm tới Mông Vũ.

Chỉ thấy trên không trung, lượng lớn lông vũ, còn có Linh Ưng giương móng vuốt sắc bén chộp về phía Lục Tiểu Thiên, giống như là cuồng phong bão táp, không hề có bất kỳ góc chết nào, cơ hồ đều bao vây chặt chẽ bốn phía xung quanh Lục Tiểu Thiên. Ngoại trừ điều này ra, còn có những cây hỏa lôi trọng tiễn do đám Phi Kỵ chiến sĩ bắn ra, đặc biệt là công kích của bốn tên Trúc Cơ hậu kỳ, khí thế càng thêm dọa người.

Vốn còn tưởng Lục Tiểu Thiên đã chắc chắn phải chết, ngay cả mấy tên Phi Kỵ chiến sĩ Trúc Cơ hậu kỳ như Ô Hoành. Tự cảm thấy dưới hoàn cảnh ác liệt như vậy, thanh niên tóc bạc này hẳn là không thể nào may mắn tránh khỏi. Chỉ là trong mắt Ô Hoành vẫn mang theo một tia thần sắc phẫn nộ, tên thanh niên tóc bạc trước mắt này không ngờ vẫn không hề quan tâm. Đao khí tung hoành chém ra tứ tán, cho dù có thể giết chết tên thanh niên tóc bạc này, trong đội ngũ Phi Kỵ bộ lạc chỉ sợ cũng sẽ tử thương không ít.

Đao khí tung hoành tứ phía đã trước một bước lướt qua mấy tên Phi Kỵ chiến sĩ Trúc Cơ hậu kỳ mà công kích về phía sau.

Sáu bảy tên Phi Kỵ chiến sĩ Trúc Cơ trung kỳ bị lan tới, cùng với tọa hạ Linh Ưng, không chết thì cũng bị thương. Có kẻ thậm chí còn bị đao khí sắc bén của Liệt Địa đao trực tiếp chém thành hai nửa, lượng lớn máu tươi trên không trung rơi xuống.

"Chết!" Nhìn thấy một màn trước mắt này, mấy tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ như Ô Hoành muốn rách cả mí mắt. Ánh mắt tựa hồ muốn ăn thịt người nhìn chằm chằm Lục Tiểu Thiên. Sau khi bắn ra một tiễn, nhanh chóng đưa tay rút trọng tiễn từ cái sọt sau lưng. Chỉ là một màn phát sinh trước mắt lại khiến bàn tay đang rút trọng tiễn ra không khỏi ngừng lại một chút. Ánh mắt mấy người họ lần lượt trợn tròn, khó có thể tin nhìn một màn vừa phát sinh trước mắt.

"Cái này, cái này làm sao có khả năng?" Ngay cả đám người trong khe nứt quan chiến nhìn một màn kinh người trên không trung, suýt tí nữa kinh hô thành tiếng. Ngay cả lúc này lão giả bạch mi có tu vi cao nhất cũng bị kinh sợ tới há hốc mồm, mắt nhấp nháy liên tục, tựa hồ muốn lần nữa xác nhận lại hết thảy một màn phát sinh trước mắt vừa rồi có phải là sự thật.

Chỉ thấy Lục Tiểu Thiên vốn hẳn là phải bị vô số lông vũ, phong nhận, còn có gần mười cái móng vuốt sắc bén của Linh Ưng chột tới diệt sát, lúc này thần tình vô cùng băng lãnh, giống như là một tôn chiến thần vô địch, từ trong vô số lông vũ và khí kình bạo ngược lao vọt ra.

Những lông vũ sắc bén đó đánh lên trên người Lục Tiểu Thiên, phá vỡ ngoại y của hắn, để lộ ra bên trong một kiện Hỏa Giao lân giáp có hồng quang lập lòe. Lông vũ sắc bén đánh lên trên Hỏa giao lân giáp, ngay cả một chút dấu vết nhàn nhạt cũng không hề lưu lại.

Lúc này đa phần mọi người đều cho rằng Lục Tiểu Thiên dựa vào phòng ngự siêu cường của bộ Hỏa Giao lân giáp này, nhưng lại khiến người ta kinh hãi chính là những lông vũ sắc bén bắn lên trên mặt Lục Tiểu Thiên, đồng dạng cũng không chưa từng lưu lại được một chút vết thương nào.

Đây là dạng phòng ngự gì vậy? Những người nhìn thấy một màn vừa rồi trong lòng không khỏi kinh hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận