Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1474: Mắc bẫy

Nhưng rất nhanh, ánh mắt Lục Tiểu Thiên thu lại từ trên thân người đối diện. Hắn đảo mắt nhìn một vòng, lại không phát hiện ra dấu vết của Hạng Hoa và Ngư Tiểu Kiều. Lục Tiểu Thiên không khỏi có chút kinh ngạc. Theo lý mà nói, hai người này hẳn là đã đến rồi mới phải. Sao lại ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy, chẳng lẽ đã xảy ra biến cố gì rồi sao?

Lục Tiểu Thiên đang thầm nghi hoặc, thì thần sắc Triệu Ly cách đó không xa bỗng nhiên thay đổi, không biết tự lúc nào đã lui ra khỏi đám người, đi tới một góc tương đối hẻo lánh của thuyền hoa.

Khóe miệng Lục Tiểu Thiên khẽ nhếch lên, trên con thuyền hoa khổng lồ này náo nhiệt vô cùng, những đê giai tu sĩ đều muốn chiến thắng trong cuộc tranh đấu này, để có thể ôm được mỹ nhân về nhà, đồng thời cũng có thể buộc lên quan hệ với gốc đại thụ Trấn Viễn tướng quân Hầu Liệt này.

Trấn Viễn tướng quân Hầu Liệt tuy chỉ là tu sĩ Kim Đan kỳ, nhưng thực lực của người này trác tuyệt, khả năng tiến giai Nguyên Anh kỳ là rất cao, sớm buộc lên quan hệ tự nhiên là tốt nhất.

Chỉ có điều Lục Tiểu Thiên không đến đây vì chuyện này, thân hình hắn khẽ lui về sau, bước chân nhẹ nhàng, âm thầm tiến đến gần Triệu Ly.

Triệu Ly đi lại trong đám người một lúc, sau đó thân hình tiến vào trong một tòa lầu các trên thuyền hoa. Khi tiến vào lầu các, rõ ràng có một tầng cấm chế tự động mở ra, cho Triệu Ly vào trong.

Cấm chế này không phải quá lợi hại, tác dụng chính chỉ là để cảnh báo.

Thần niệm Lục Tiểu Thiên vừa động, Na Di kính trong cơ thể khẽ rung lên nhẹ, một bóng người giống hệt Lục Tiểu Thiên nhẹ nhàng xuất hiện. Chỉ có điều, bộ dạng thư sinh mặt vàng nhợt nhạt hiện tại của Lục Tiểu Thiên là do sử dụng Dịch Hình đan, nhưng Na Di kính lại không bị Dịch Hình Đan ảnh hưởng, hư ảnh xuất hiện là khuôn mặt của Lục Tiểu Thiên ở hình dạng ban đầu. Cho đến nay, Lục Tiểu Thiên đã khống chế Na Di kính khá là thành thạo, hư ảnh giống như là người bình thường, đi lại trên thuyền hoa một lúc, sau đó tiến vào trong cấm chế. Cấm chế chỉ rung lên nhè nhẹ, không gây ra động tĩnh gì lớn.

"Di?" Lúc này trên thuyền hoa, trong một căn phòng được trang trí lộng lẫy, một nam tử mặc cẩm sắc trường bào, mặt đầy nếp nhăn, toàn thân trên dưới toát lên vẻ hung bạo nhíu mày, tựa hồ như đã cảm nhận được gì đó.

"Tiền bối sao vậy?" Triệu Ly cẩn thận hỏi.

"Không sao, ngươi đợi một chút." Thân hình nam tử mặt đầy nếp nhăn nhoáng lên, liền bước ra khỏi phòng, một lúc sau, lại quay trở lại.

"Thật là kỳ quặc quái gở, theo lý mà nói, nếu không có người động vào, Ẩn Nguyệt trận này sẽ không hề dao động, chẳng lẽ là có người khác trên thuyền không cẩn thận mà vô tình động vào cấm chế?" Nam tử mặt đầy nếp nhăn suy nghĩ mãi, cũng không có được đáp án thỏa đáng.

Sau khi trở lại phòng, Triệu Ly vẫn cung kính đứng chờ ở đó. (Truyện được dịch và đăng tải độc quyền trên trang web Bạch Ngọc Sách.)

"Người mà ta bảo ngươi đi dò la, đã có tin tức gì chưa?" Nam tử mặt đầy nếp nhăn vừa về phòng đã trực tiếp lên tiếng hỏi.

"Hiện tại vẫn chưa có tin tức gì." Sắc mặt Triệu Ly có chút gượng gạo đáp.

"Lén lút trà trộn vào Nguyên gia lâu như vậy, đến một chút tin tức cũng không dò la được, còn giữ ngươi lại làm gì?" Nam tử mặt đầy nếp nhăn, giọng điệu mang theo vài phần tức giận nói.

"Từ sau khi Nguyên Tĩnh vẫn lạc, Nguyên gia đã trở nên vô cùng cảnh giác, chỉ cần vãn bối có chút động tĩnh, Nguyên gia sẽ lập tức phát hiện." Triệu Ly cười khổ, trong loại tình hình này, nói chi đến việc dò la tin tức, chỉ cần tạm thời giữ vững trận địa, không bị người của Nguyên gia phát hiện ra sơ hở đã là không tồi rồi.

"Nếu đã như vậy, hãy chú ý cẩn thận theo dõi những tu sĩ trẻ tuổi chưa trưởng thành nhưng có tiềm lực lớn, ghi chép lại hết thảy thông tin về bọn họ."

"Dạ, tiền bối." Triệu Ly gật đầu.

"Cố gắng dò la tin tức về Nguyên Dã, tư chất của ngươi không tệ, nếu có thể lập được đủ công lao cho tộc, việc kết anh cũng chưa hẳn không có cơ hội." Gã nam tử đầy nếp nhăn mỉm cười nói.

Nửa canh giờ sau, Triệu Ly từ trong gian phòng thuyền hoa bước ra, lúc này cuộc so tài giữa những tu sĩ trẻ tuổi trên thuyền đã bắt đầu, tiếng la hét cổ vũ vang dội. Triệu Ly lại rời khỏi thuyền hoa trước, bay về phía mặt nước mênh mông.

Một bóng người từ trong kết giới bước ra, nhập vào trong thân thể Lục Tiểu Thiên.

"Đám người Triệu tộc này rốt cuộc đang toan tính điều gì?" Lục Tiểu Thiên nhíu mày.

Từ khi Nguyên Tĩnh bị tu sĩ các phương thế lực vây giết, Lục Tiểu Thiên đã cảm thấy Hạng quốc đang chìm trong một âm mưu to lớn nào đó. Mặc kệ mục đích cuối cùng của các âm mưu này có là gì đi chăng nữa thì vẫn sẽ khiến bản thân hãm vào càng lúc càng sâu. Nếu trong tình huống bản thân hắn hoàn toàn không biết gì, có khả năng sẽ bị các thế lực này nghiền nát thành mảnh vụn, một cách vô cớ.

Lục Tiểu Thiên đã quen với việc hoạch định kỹ lưỡng trước khi hành động, không thích những thứ nằm ngoài tầm kiểm soát. Cho dù hắn chưa chắc sẽ cảm thấy hứng thú với mưu đồ của đối phương, nhưng ít nhất hắn cũng không muốn bản thân chỉ có thể bị động chấp nhận trước khi biến cố xảy ra.

Chẳng bao lâu sau khi Triệu Ly rời đi, Lục Tiểu Thiên cũng lén lút, không nhanh không chậm theo sát phía sau Triệu Ly, lao xuống mặt nước mênh mông.

Mặt hồ này khá rộng lớn, ước chừng bay gần ngàn dặm, Lục Tiểu Thiên đang định chặn Triệu Ly lại, thì bỗng nhiên Triệu Ly lại dừng bước, quay đầu nhìn lại.

"Không ổn, chỉ một tu sĩ Kim Đan kỳ nho nhỏ, không có khả năng phát hiện ra vị trí của mình." Lục Tiểu Thiên phóng thích thần thức, một luồng sát khí mãnh liệt từ dưới nước ập đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận