Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1373: Đề nghị liên thủ

"Linh vật có hạn, nếu như có thể đào thải trước một vài người đi, cũng không hẳn không thể." Trước sau có bốn nhóm người tới, Ngưu Đàm đã lộ ra ý liên thủ. Bạch y trung niên nữ tử cũng không hề có ý định cự tuyệt.

"Trước sau tới nhiều người như vậy, có thể thấy mỗi bên đều có chút thủ đoạn mới có thể đi được tới nơi này. Bí cảnh đột nhiên xuất hiện này, không biết liên thông tới bao nhiêu cái tu tiên giới. Tu sĩ đi vào trong bí cảnh này đều tới từ thiên Nam địa Bắc, không biết thực lực cao thâm như thế nào, càng không biết số lượng bao nhiêu. Cho dù các ngươi có thể đuổi chúng ta đi hoặc là diệt sát thì ai có thể bảo chứng sẽ không có càng nhiều người hơn chạy đến?"

Lục Tiểu Thiên khẽ mỉm cười nói, không hề cảm thấy sợ hãi chút nào trước lời đề nghị liên thủ giữa Ngưu Đàm và bạch y trung niên nữ tử.

"Vị đạo hữu này nói có lý, người tiến vào bí cảnh này quá nhiều, cho dù là giết được những người trước mắt, lại há có thể giết hết tất cả những kẻ đến tiếp theo sau đó." Âm thanh thô ráp khó nghe của quỷ diện hắc y nhân vang lên.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên lại rung lên. Lúc trước khi quay lại Huyết Hồ đảo, Lục Tiểu Thiên liền cảm thấy hai tượng đá kia nhất định có mưu đồ gì. Chỉ là việc không liên quan đến mình, Lục Tiểu Thiên cũng lười đi xen vào việc của người khác. Bản thân chỉ muốn quay về Vọng Nguyệt thành, cũng không muốn hỏi thêm làm gì.

Chỉ là từ giọng nói của đối phương, cơ hồ có thể phán đoán được tên quỷ diện hắc y nhân này có nhất định có một sự liên quan nào đó đến hai pho tượng đá gặp được trên Huyết Hồ đảo.

Lại nghĩ đến bản thân khi ở Trúc Cơ kỳ, bản thân bị băng lam sắc hỏa diễm của Đế Khôn đả thương, khiến cho bán thân bất toại, hai chân mất đi năng lực hành động, sau này phải đi tới Tịch Tinh hồ lấy ngư mục để trị thương. Cùng Nguyên Mẫn, hai ông cháu Triệu thị tiến vào bí động dưới đáy hồ, gặp phải công kích của lượng lớn tượng đá khôi lỗi, và Nhất Nguyên Trọng Thủy Huyễn trận.

Đám tộc nhân Triệu thị trước mặt khi nhìn thấy quỷ diện hắc y nhân xuất hiện, thần sắc cũng khẽ biến, lẽ nào tộc nhân Triệu thị này với dạng khôi lỗi nhân như quỷ diện hắc y nhân có mối thù từ thời xa xưa.

Khi liên hệ lại các thông tin và những gì gặp phải trước kia, Lục Tiểu Thiên liền cảm thấy suy đoán của bản thân tám chín phần là thật.

Nếu như hai bên có mối thù từ trước, thế thì dễ lợi dụng rồi. Ngưu Đàm có thể dùng đôi ba lời liên thủ với Triệu tộc, bản thân cũng không biết liên thủ với quỷ diện hắc y nhân sao?

Chỉ bất quá mục tiêu của Lục Tiểu Thiên chỉ là đạt được Linh Tủy Tinh Thể ngọc. Đối với ân oán giữa Triệu tộc và quỷ diện hắc y nhân, hắn cũng không mấy quan tâm. Một khi Linh Tủy Tinh Thể ngọc tới tay, lập tức rời khỏi nơi này là được, hắn còn không muốn bị cuốn vào loại phân tranh vô vị này.

"Linh vật trong Cổ Nguyệt động phủ này không hề tầm thường, tuy rằng là gần trong gang tấc, nhưng một mực không có ai đắc thủ, có thể thấy rằng không phải không có nguyên nhân. Cho dù hiện tại chúng ta có thể đuổi được một hai nhóm cạnh tranh, nhưng không thể phá vỡ bích chướng này, cũng chỉ toi công bận rộn vô ích. Hiện giờ chi bằng tập hợp lại suy nghĩ đối sách, sau khi mở ra bích chướng, mỗi người lại tự thi triển thủ đoạn. Tới lúc đó hoa rơi vào tay ai, phụ thuộc hoàn toàn vào bản lĩnh của người đó. Về phần thù oán trước kia, tới lúc đó có thù báo thù, có oán báo oán, chư vị cảm thấy thế nào?"

La Tiềm có Lôi Độn chi pháp, bản thân cũng có Tử Tiêu Hỏa Độn thuật, mà Linh Tủy Tinh Thể ngọc lại không phải là thứ có giá trị nhất trong số các linh vật này. Lục Tiểu Thiên tự cảm thấy khả năng đạt được vật này không thấp. Về phần đồ vật mà Bát Túc Ma Ngưu thú mưu cầu, trong tình hình hiện tại, Lục Tiểu Thiên cũng chỉ có thể dốc hết khả năng giúp được thì giúp, tạm thời không có biện pháp nào tốt hơn cả.

"Cũng được, ta cảm thấy lời của vị Lục đạo hữu này rất hợp ý ta. Các ngươi cảm thấy thế nào? Nếu như hiện tại muốn đối phó với Lục đạo hữu, ta cũng sẽ không ngồi yên mà không lý đến."

Trong lời nói của quỷ diện hắc y nhân này rõ ràng là nghiêng về phía Lục Tiểu Thiên. Hắn chỉ có thể nói lời cảm tạ khách khí, không hề đặt ở trong lòng.

Trong tình hình như bây giờ, nếu như Ngưu Đàm liên thủ với mấy người Triệu tộc, đuổi nhóm người của mình đi, tình thế chắc chắn sẽ cực kỳ bất lợi với nhóm quỷ diện hắc y nhân, Đế Khôn. Chỉ cần đối phương không ngốc, thì sẽ không thể ngồi nhìn thế cân bằng trước mắt bị phá vỡ.

Mắt thấy tình thế lần nữa biến trở nên vô cùng vi diệu. Kiều Lam và Bát Túc Ma Ngưu thú cũng không cảm thấy Lục Tiểu Thiên hành sự như vậy là có chỗ nào không ổn.

"Ngưu huynh, tình thế như vậy, về sau chỉ có thể hành sự tùy theo hoàn cảnh." Lục Tiểu Thiên truyền âm nói với Bát Túc Ma Ngưu thú.

"Lục huynh đệ, ta biết rõ lợi hại trong đó, ngoại trừ vậy cũng không còn cách nào khác." Bát Túc Ma Ngưu thú ngưng trọng gật đầu.

Cục diện hỗn loạn như vậy, đừng nói là dựa theo kế hoạch lúc này phân chia linh vật, ngay cả tính mệnh, cũng không ai có thể hoàn toàn đảm bảo.

"Ngoại trừ điều này ra, ta còn có một lời này. Những ai sau đó chạy tới đây, nếu như không phải người quen của mọi người ở đây, mà muốn nhúng tay vào đoạt bảo, tất cả chúng ta sẽ liên hợp liễu sát." Thập giai trưởng lão đến từ Cự Thạch nhất tộc âm trầm nói.

Lục Tiểu Thiên liếc mắt nhìn về phía người này. Phân chi của Cự Thạch nhất tộc rất nhiều, giao hảo với hắn có, ác cảm cũng không thiếu. Vị trưởng lão trước mắt này thuộc về dạng người tâm ngoan thủ lạc, dưới sự xung đột lợi ích, nếu như sau đó thật sự xảy ra tranh chấp, cũng không có tình cảm gì để nói, dù sao thì người trong Cự Thạch nhất tộc có giao tình với bản thân cũng chỉ rải rác có mấy người mà thôi.

Bất quá người này tuy tâm ngoan thủ loạn, nhưng lời lão nói cũng rất là hợp ý hắn. Huyết Đỉnh Luyện Ma trận còn cần càng nhiều nguyên anh hiến tế, mới có thể phát huy ra uy lực càng lớn hơn nữa. Nếu như số lượng nguyên anh hiến tế không đủ, thì chỉ có thể đối phó được với cường giả Nguyên Anh sơ kỳ, lại không thể nào tạo thành uy hiếp cho cường giả Nguyên Anh trung kỳ, như vậy thì sự giúp đỡ của nó cũng sẽ tương đối có hạn.

"Lời này của đạo hữu cũng rất hợp lý, phá giải bích chướng này, tranh đoạt bảo vật, có đám người chúng ta đã đủ hung hiểm rồi, lại thêm vào mấy người nữa, sợ rằng lại gia tăng thêm nhiều biến số." Nếu đã phù hợp với lợi ích của bản thân, Lục Tiểu Thiên liền trực tiếp lên tiếng ủng hộ.

"Không sai, bất quá cho dù là quen biết, cũng phải khu trừ. Nếu không một phương nhân mã gia tăng quá nhiều, những người khác sẽ không tránh khỏi thua thiệt." Kim Giác Ma Ngưu Ngưu Đàm lại bổ sung thêm."

"Lời này càng hợp lý." Lục Tiểu Thiên trực tiếp tán thành nói.

Tuy cũng có đồng đạo Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung tiến vào bí cảnh này, chỉ là có tiến vào Cổ Nguyệt động phủ qua cánh cửa Vân Môn kia không thì lại không rõ. Nhưng trọng bảo ở trước mặt, cho dù là bọn họ, cũng không có lý do gì để nhún nhường. Chỉ cần không trực tiếp động thủ với bọn họ, thì sẽ không có vấn đề gì.

"Bích chướng này sớm đã tồn tại rồi, vô cùng kiên cố, có người nào tinh thông trận pháp cấm chế có thể phá vỡ bích chướng này không? Nếu như ai có cái bản lĩnh này, chốc nữa sẽ để người đó ưu tiên lựa chọn bảo vật trước." Bạch y trung niên nữ tử tên Triệu Hân nói.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên cười gằn, linh vật bên trong đối với đa phần mọi người ở đây mà nói, cơ hồ đều là thứ nhất định phải có, đặc biệt là Hạo Thược linh thảo có thể khiến tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ tấn giai Nguyên Anh trung kỳ, không có lý do gì để nhường ra cả.

Một khi cấm chế bị phá vỡ, thì sẽ chính là lúc tranh đoạt tới ngươi sống ta chết. Làm gì có nhiều Huyết Thệ phù để ước thúc mọi người ở đây, chút lời hứa miệng lưỡi đối với mấy người đã sống mấy trăm như bọn họ mà nói, thì lại có thể tính là gì.

"Tất cả trận pháp, cấm chế, đều có sơ hở và khả năng thừa nhận cực hạn, cho dù là dùng bạo lực phá hoại, một khi vượt qua khả năng thừa nhận của cấm chế, nó cũng sẽ tự sụp đổ. Chư vị ở đây cùng liên hợp lại, tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng vượt hai mươi người. Mà cấm chế trong Cổ Nguyệt động phủ này cũng không biết đã tồn tại bao nhiêu tuế nguyệt, đã suy yếu đi nhiều so với thời kỳ toàn thịnh. Mọi người liên thủ công kích, cũng không phải không có hy vọng phá cấm."

Lúc này trong nhóm của quỷ diện hắc y nhân và Đế Khôn có một nữ cao ráo duyên dáng với tử sắc cung trang trên người nhẹ giọng nói.

"Nếu như không có người nào tinh thông đạo này, cũng chỉ có thể dùng lực phá pháp mà thôi." Triệu Đồng gật đầu tán thành nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận