Độc Bộ Thành Tiên

Chương 57: Dược viên

Thanh Đan Cung đứng thứ hai trên bảng xếp hạng các đại môn phái, hơn nữa đạo Luyện Đan độc bộ toàn bộ tu tiên giới. Tới Thanh Đan Cung cơ hội đạt được Trúc Cơ đan rất lớn. Vật phẩm nhiệm vụ của nó thậm chí còn đắt hàng hơn cả vật phẩm nhiệm vụ của Cổ Kiếm Môn. Bản thân Lục Tiểu Thiên chỉ thiếu mấy loại linh thảo là có thể thu thập đủ rồi, bất quá hầu như đi khắp đường lớn hẽm nhỏ trong Vọng Nguyệt thành, cũng không hề thấy có ai rao bán mấy loại linh thảo đó.

Vì vậy Lục Tiểu Thiên nhanh chóng quyết định lựa chọn Linh Tiêu Cung, thời gian quý giá, hắn không thể trì hoãn được nữa, trên tay còn có không ít linh thảo trong nhiệm vụ của Thanh Đan Cung. Lục Tiểu Thiên trực tiếp đem ra rao bán. Tuy rằng giá cao, bất quá tu sĩ đi tới giành giựt suýt nữa dẫm nát cả sạp hàng bên cạnh.

Chỉ trong thời gian rất ngắn, Lục Tiểu Thiên liền từ tin tức nghe được đổi lấy vật phẩm nhiệm vụ Linh Tiêu Cung trong tay các tán tu. Còn có mười mấy quả trứng Băng Tằm.

Vì để đạt được vật phẩm nhiệm vụ của Thanh Đan cung, tán tu ở đây tựa như rơi vào trong trạng thái điên cuồng, có người dùng linh khoáng thạch trân quý trao đổi, có người lại dùng trứng linh thú tam giai trao đổi.

Còn có một số tu sĩ thậm chí còn dùng Trúc Cơ kỳ công pháp tới trao đổi. Bất quá những thứ này cũng không phải là thứ hắn muốn, Trúc Cơ kỳ đối với tán tu mà nói cao cao tại thượng, có thể nhìn mà không thể chạm tới, công pháp càng là ít thấy, bất quá tiến vào Linh Tiêu cung, đạt được công pháp Trúc Cơ kỳ cũng không phải là chuyện khó gì. Hắn cũng không muốn để quá nhiều linh lực lãng phí trên việc luyện thú. Thừa dịp lúc này đám linh thảo này khan hiếm mà đầu cơ kiếm lời, Lục Tiểu Thiên trực tiếp để đám tan tu này cạnh tranh giá cả, trực tiếp mua bằng linh thạch.

Tán tu tiến tới hỏi giá tựa hồ khiến nguyên con đường lớn chen chúc tới chật như nêm cối, khiến cho binh sĩ trong thành trở nên căng thẳng.

"Triệu sư huynh, tiểu tử này thật vô lý, không ngờ lại bán ra vật phẩm nhiệm vụ của Thanh Đan Cung chúng ta, để thu mua vật phẩm nhiệm vụ của Linh Tiêu Cung. Thanh Đan Cung chúng ta tốt xấu gì cũng là đại tông môn đứng thứ hai trong giới tu tiên ở Vọng Nguyệt thành này. Lẽ nào tông môn chúng ta ngay cả Linh Tiêu Cung môn phái bất nhập lưu này cũng không bằng sao, sao lại không rơi vào mắt tên tiểu tử đó?" Trong một tửu lầu sát bên đường, có mấy người tu sĩ áo vàng. Trong đó, một thiếu niên trẻ tuổi khí thịnh vỗ bàn nói: "Ta xem ra, hay là đi cho hắn một chút giáo huấn!"

"Chu sư đệ không cần tức giận, nơi đây là Vọng Nguyệt thành, thế lực các môn phái đều có cứ điểm ở nơi này, không phải là bên trong Thanh Đan Cung chúng ta. Linh vật giao dịch bình thường là có thể chấp nhận được, gây việc ở trong thành, lẽ nào ngươi muốn dẫn đến tranh chấp giữa Thanh Đan Cung chúng ta và liên minh tán tu sao? Không sợ các môn phái khác cười cho sao." Một tu sĩ Trúc Cơ lớn tuổi bên cạnh lên tiếng trách mắng.

"Vâng, Triệu sư huynh." Thiếu niên họ Chu nhận được giáo huấn, không cam tâm ngồi lại về chỗ cũ.

"Đúng rồi, vị Chu sư đệ này, Thanh Đan Cung các ngươi nghiệp lớn thế lớn, tiếng tăm lừng lẫy. Linh Tiêu Cung chúng ta tự nhiên sẽ không so được. Bất quá người ta lại thích gia nhập Linh Tiêu Cung chúng ta, ngươi quản được sao?"

Lúc này, ba tên tu sĩ tay cầm binh khí từ cầu thang đi lên nói. Đi đầu là người thân mặc kim bào đội kim quan, lưng mang ngọc đái, xem ra còn vô cùng phô trương hơn. Lên tiếng trào phúng thiếu niên họ Chu đó. Chúng khách nhân trên tửu lầu cũng đều tản ra, đám tán tu bọn họ không thể nào trêu chọc nổi đám đệ tử của các môn phái này được. Bất kể là Thanh Đan Cung hay là Linh Tiêu Cung, bối cảnh đều lớn hơn bọn họ rất nhiều. Càng huống chi những người dẫn đầu đều là tiền bối Trúc Cơ bình thường rất hiếm thấy.

"Hừ, ta còn tưởng là ai, thì ra là người Hầu gia, sao vậy, vết sẹo đã nhanh chóng lành lại rồi sao, quên luôn cả đau đớn đó sao, quên mất lần so tài giữa các môn phái trước đó, bị Kỳ sư tỷ của Thanh Đan Cung chúng ta đánh cho lăn ra khỏi lôi đài rồi sao?" Thiếu niên họ Chu chế nhạo nói.

"Ngươi, tốt lắm, lần so tài giữa các môn phái sắp tới, tốt nhất đừng để ta gặp phải ngươi."Thanh niên đội kim quan như bị dẫm phải đuôi, nụ cười trên mặt ngưng trệ, hung hăng nói.

"Thanh Đan Cung chúng ta đệ tử rất nhiều, tới lúc đó tùy tiện một vị sư huynh sư tỷ ra mặt cũng thể thu thập ngươi, ngươi chưa chắc có thể chống cự được mấy trận đâu." Thanh niên họ Chu kinh thường nói.

"Hầu sư thúc, chúng ta còn muốn ngồi xuống nữa không?" Tùy tùng Luyện Khí kỳ theo sau bên cạnh cẩn thận hỏi.

"Ngồi cái rắm, không nhìn thấy nơi này có mấy con ruồi sao?" Thanh niên đội kim quan mắng, chuyển thân rời đi.

Lúc này Lục Tiểu Thiên còn không biết bởi vì hắn vô ý làm dẫn phát một tràng tranh đấu giữa hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Hắn trao đổi được lượng lớn linh thạch, trứng linh trùng đều cất giữ lấy. Sau khi bán ra cây linh thảo cuối cùng của Thanh Đan Cung, trong kết giới đã tích trữ hơn năm ngàn linh thạch các loại. Thậm chí còn có năm khối trung phẩm linh thạch hiếm thấy, so với đại đa số tán tu khác, Lục Tiểu Thiên lúc này không hề nghi ngờ gì đã là một đại phú hào.

Sau khi về tới tiểu viện mà hắn thuê, Lục Tiểu Thiên cười tới không khép miệng, lần này không chỉ thu thập đủ linh thảo mà Nguyên Khí đan cần, ngoài ra thông qua trao đổi còn đạt được đan phương Thú Linh Đan nhất giai, nhị giai, tam giai, đại lượng hạt giống linh thảo. Ngay cả khi sau này tiến vào trong Linh Tiêu Cung, thẳng tới khi Trúc Cơ, cũng không cần phải phát sầu vì việc đan dược nữa.

Lục Tiểu Thiên trong lòng nghĩ có cần phải dùng linh thảo trên tay nuôi trồng ra một đống trong kết giới đem ra ngoài bán lại, phỏng chừng có thể kiếm được càng nhiều linh thạch hơn. Bất quá ý nghĩ này vừa mới nảy ra liền biến mất, việc hôm nay ở phường thị đã khiến không ít người chú ý, nếu như bán ra đại lượng linh thảo có trong nhiệm vụ của các môn phái như vậy, e rằng rất nhanh sẽ có người để ý tới hắn. Hiện tại tu vi của hắn chỉ là Luyện Khí trung kỳ, nếu như biết được hắn có hơn vạn khối linh thạch, không chừng tu sĩ Trúc Cơ cũng sẽ để ý tới hắn.

Cái thiếu hiện giờ chính là một linh khí vừa tay, theo tu vi hắn thăng tiến, đoản kiếm trước kia đã không đủ dùng rồi. Bất quá sau khi tiến vào môn phái có lẽ càng có nhiều lựa chọn hơn, không cần gấp gáp nhất thời.

Cách thời gian các đại môn phái chiêu mộ đệ tử còn hai ngày, đi sớm cũng không có chỗ tốt nào. Vẫn nên trước tiên chỉnh lý một số hạt giống linh thảo và linh thạch trong kết giới.

"Tử Linh thảo không ngờ lại mọc nhiều như vậy."

Nguyên thần vừa tiến vào trong kết giới, Lục Tiểu Thiên cười khổ. Tử Linh Thảo trong kết giới đã mọc thành một mảng đạm tử sắc, có hơn mấy trăm cây. Trước đó mạo hiểm trong sơn mạch, hắn mỗi ngày đều phục dụng Tụ Khí Đan, ngoại trừ trong kinh mạch dung nạp một số, số còn lại cũng đều tiến vào trong kết giới. Bởi vì hắn đã chuẩn bị số lượng lớn đan dược, lại đang trong đoạn thời gian khẩp cấp, bất cứ lúc nào cũng phải ứng phó với sự uy hiếp của yêu thú và tu sĩ khác, hắn không hề có thời gian tiến vào trong kết giới hấp thu những linh khí dư thừa này.

Lúc này trong kết giới linh khí vô cùng nồng đậm, thậm chí so với trong Vọng Nguyệt sơn mạch còn nồng đậm hơn vô số lần. Lục Tiểu Thiên chỉ cần hít một hơi, liền cảm thấy tinh thần sảng khoái, đây còn là linh khí tùy ý bay lơ lửng khắp nơi, đa phần lượn lờ trên không trung. Chỉ có một số ít bay xuống mặt đất tiếp xúc với đám linh thảo, nếu không Tử Linh Thảo mọc ra còn nhiều hơn.

Tử Linh Thảo hiện đã không còn giá trị để tiếp tục gieo trồng, Lục Tiểu Thiên toàn bộ đều đào ra chấm dứt gieo trồng. Nó đã đạt được đan phương Ngưng Khí Đan dành cho Luyện Khí trung kỳ. Hơn nữa còn lợi dụng linh thạch sung túc trên tay mua lấy những linh thảo tương ứng cùng bộ phận hạt giống.

Ngoại trừ Tử Linh Thảo, trong kết giới lúc này cũng mọc lên hàng trăm loại linh thảo. Trong đó mọc tốt nhất tự nhiên là cây Xích Băng Tang đó, đã cao gần nửa trượng, lá thang xích sắc mọc lên kinh người. Do Xích Băng Tang mọc cao, rất dễ dàng tiếp xúc với linh khí lượn lờ trên không trung, xem kích thước cây lớn nhỏ, đại khái đã có hai mươi năm hỏa hầu rồi.

Thừa dịp có thời gian, Lục Tiểu Thiên chỉnh lý linh thảo trong kết giới một phen. Bộ phận linh thảo không dùng tới tạm thời bỏ qua một bên, cất chúng vào trong ngọc hạp. Một số linh thảo dư thừa cũng kịp thời bứng bỏ. Sau một hồi bận rộn, linh thảo trong kết giới đã hình thành một dược viên nhỏ. Xích Băng Tang cao lớn, linh thảo trong dược viên sinh trưởng tươi tốt, Lục Tiểu Thiên trong lòng có chút cảm giác thành tựu. Đám linh thảo này đủ để hắn luyện chế đan dược một đoạn thời gian dài. Ngoài ra còn có một nơi, có rất nhiều linh thạch, Lục Tiểu Thiên cũng phân ra đặt riêng các loại thuộc tính bất đồng, vừa khéo đủ tám đống linh thạch nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận