Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1130: Đại chiến

Hiện tại nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành được một nửa. Tuy có chút khó khăn trắc trở, nhưng cuối cùng vẫn vô cùng thuận lợi. Không chỉ khiến cho địch nhân bị tổn thất nặng nề, hơn nữa còn đoạt được năm chiếc chiến thuyền thắng lợi quay về.

Một khi năm chiếc chiến thuyền này xuất hiện trên chiến trường, toàn lực khai hỏa, sẽ hình thành năm cỗ lực lượng vô cùng đáng sợ, có thể hạ thành diệt lũy.

Mà điều càng khiến Chiến Nguyệt minh sợ hãi hơn chính là năm chiếc chiến thuyền do Lục Tiểu Thiên chỉ huy lại là một đao từ hậu phương phía sau đâm thẳng tới tiền tuyến. Chủ lực của Chiến Nguyệt minh đều đang ở tiền tuyến, bị tu sĩ bên phía Vọng Nguyệt tu tiên giới quấn lấy, nhất thời không thể nào thoát thân. Thậm chí muốn rút ra thật nhiều nhân thủ từ địa phương khác tới tiếp viện cũng không làm được.

Vọng Nguyệt tu tiên giới bị Chiến Nguyệt minh áp chế gần hai trăm năm, không có cơ hội nào quá tốt để trở mình. Hiện tại cơ hội đã xuất hiện trước mắt, làm sao mà không liều mạng nắm giữ.

Lúc này cuộc chiến khốc liệt giữa hai bên đã lên tới đỉnh điểm. Mặt trận phía Đông, phía Tây và chính giữa, tam đại trận tuyến, chủ lực của Vọng Nguyệt tu tiên giới toàn bộ xuất động, bày ra một bộ dạng quyết tử chiến với Chiến Nguyệt minh.

Ở cách không trung không bao xa của hai bên, đều mấy chục chiếc chiến thuyền lớn nhỏ bất đồng xếp thành một đội hình, các luồng quang trụ do linh pháo bắn ra không ngừng bắn tới chiến thuyền đối diện.

Còn ở dưới mặt đất, mỗi cách một đoạn đều có thể nhìn thấy mảnh vỡ chiến thuyền rơi rụng bốc khói nghi ngút.

Ngay cả số lượng nhỏ Phi Thiên chiến thuyền cũng như phần lớn Phi Diên chiến thuyền khác trên không trung cũng có rất nhiều vết tổn hại trên thân thuyền, khói đen không ngừng bốc lên, nhiều linh pháo bị nổ tung, huyết nhục loang lổ trên boong thuyền.

Bởi vì sản lượng linh vật của Vọng Nguyệt tu tiên giới phong phú hơn, linh thạch tích trữ cũng nhiều. Số lượng chiến thuyền tuy ít hơn Chiến Nguyệt minh một chút, tuy nhiên sau khi trải qua đại chiến liên miên, số lượng chiến thuyền của song phương dần dần trở nên cân bằng.

Lại thêm việc Lục Tiểu Thiên quấy nhiễu ở hậu phương, lần đại chiến quy mô này cũng là đột nhiên phát sinh, do cả tập thể lão quái Nguyên Anh kỳ của toàn bộ Vọng Nguyệt tu tiên giới điều động.

Đánh tới hiện tại, ở chiến trường chính giữa, số lượng chiến thuyền của Vọng Nguyệt tu tiên giới đang hơi chiếm chút ưu thế, chỉ là nó không quá rõ ràng, nhiều hơn hai ba chiếc Phi Diên chiến thuyền cũng không thể quyết định thắng thua cả trận chiến.

Chủ lực khống chế chiến thuyền đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, mà tu sĩ Kim Đan kỳ của song phương, lại phi thiên độn địa, chém giết tới lui, các tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng chém giết khắp cả núi rừng bên dưới, chém giết hỗn loạn thành một đoàn.

Tuy nhiên, so với tràng đại chiến giữa các chiến thuyền nổ ra trên đỉnh đầu thì Vọng Nguyệt tu tiên giới không hề gặp bất lợi. Nhưng còn các tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ trên không trung và các tu sĩ Luyện Khí kỳ dưới mặt đất thì khó tránh sẽ phải chịu thiệt một chút.

Vọng Nguyệt tu tiên giới với sức một mình chống lại tam đại tu tiên giới Tinh Túc, Nam Hoang, Thiên Khung gần hai trăm năm. Cho dù số lượng tu sĩ kém xa sự liên thủ của tam đại tu tiên giới, nhưng nhờ vào ưu thế chiến đấu ở bản địa, lại cộng thêm nội tình hùng hậu của các môn các phái. Cùng với việc tam đại tu tiên giới chiến đấu xa quê hương, linh vật tiếp tế cũng nhanh bằng. Không thì sợ rằng cả Vọng Nguyệt tu tiên giới đã không thể chống đỡ tới hiện tại rồi.

Dù là vậy, trong gần hai trăm năm qua, Vọng Nguyệt tu tiên giới phần lớn đều ở vào thế phòng thủ. Dù sao nhân lực cũng có hạn, phòng thủ còn chưa hẳn là dễ dàng, càng huống chi là chủ động tấn công.

Hiện tại toàn bộ nhân mã đều đưa ra hết, kịch chiến trong chốc lát tạm thời còn không sao, nhưng thời gian càng dài, thương vong to lớn là đều khó tránh khỏi, cũng chính là việc khiến cho đám lão quái Nguyên Anh kỳ nóng lòng hơn bao giờ hết.

Đặc biệt là ở trung tuyến, với Cổ Kiếm tông dẫn đầu, cộng với Linh Tiêu cung, Nguyên Tinh cung, Vạn Thú tông, còn có tu sĩ của mấy môn phái nhỏ khác, đại chiến với chủ lực của Chiến Nguyệt minh, vô cùng gian khổ.

Trên trời dưới đất, lượng lớn pháp lực ba động, linh pháo bắn tới bắn lui, khiến cho bầu trời đỏ rực, nhật nguyệt vô quang.

Hạo kiếp trong mấy ngàn năm gần nhất của Vọng Nguyệt tu tiên giới, đây là lần tồi tệ nhất.

"Hạc Niên đạo hữu, tên tiểu bối của Linh Tiêu cung ngươi khi nào mới tới? Đám tiểu tử bên dưới sợ rằng sắp không chịu nổi nữa rồi." Một vị đại tu sĩ khác của Cổ Kiếm tông là Cuồng Phong đao Khiếu Thiên Nam, mặt như trái táo đỏ, eo to như thùng nước, khoác áo choàng đen, tạo ra âm thanh phần phật trong gió. Lúc này y đang nóng ruột đi qua đi lại, gạch đá dưới chân không ngừng vỡ vụn theo.

"Sắp tới rồi, sắp tới rồi. Mặc dù Lục Tiểu Thiên gan lớn một chút, nhưng cũng không còn cách nào khác. Tuy rằng trước đó hắn đoạt được hai chiếc Phi Thiên chiến thuyền, nhưng thực tế lại không đủ nhân lực, không thể phát huy ra toàn bộ chiến lực. Đợi sau khi giải thoát cho một lượng lớn tù binh từ hậu phương Chiến Nguyệt minh hơn nữa còn đoạt thêm ba chiếc chiến thuyền, mới xem như có thể phát huy ra toàn bộ chiến lực của các chiến thuyền trong tay, nên hiện giờ đang nhanh chóng lao tới đây đây."

Trần Hạc Niên lúc này cũng không khỏi lau mồ hôi lạnh trên tay, lần này Vọng Nguyệt tu tiên giới cũng xem như được ăn cả ngã về không, cũng khó trách bọn họ nóng vội được, đây là cơ hội duy nhất xuất hiện trong gần hai trăm năm nay.

Chiến lực của Cổ Kiếm tông độc bộ Vọng Nguyệt tu tiên giới. Trong lần kiếp nạn này, một hơi xuất hiện ba đại tu sĩ, có thể thấy nội tình thâm hậu cỡ nào. Nếu không phải do số lượng đại tu sĩ nhiều hơn Chiến Nguyệt minh, chấp nhiếp bọn họ không dám vọng động. Đám Nguyên Anh lão quái của Chiến Nguyệt minh cũng chưa hẳn sẽ an phận giống như hiện tại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận