Độc Bộ Thành Tiên

Chương 360: Vây công và bị công

Nói đến cũng có chút trùng hợp, người dẫn đường cho Lục Tiểu Thiên hắn vào đại đạo tu tiên, kẻ tính kế khiến cho hắn vô cùng chật vật cũng là một vị lão giả. Ăn mặc giống như tên gia hỏa trước mặt này, đều mặc áo bào đen, trang phục cũng giống nhau. Đồng dạng là loại người đa mưu túc trí, tính toán tâm lý của người khác tới cực điểm. Nhìn chuẩn dưới loại tình huống này, người bình thường thân ở nơi nguy cơ tứ bề như vậy, sẽ càng thêm đề phòng những thứ có thể uy hiếp đến tính mạng mình. Ngược lại sẽ coi nhẹ một số thứ không đáng chú ý, cũng chính vì loại tiểu tiết không đáng chú ý này, lại luôn luôn mang theo hiệu quả trí mạng.

Kình phong khẽ lóe lên, lại xuất hiện một vị lão giả mặc áo xanh khác, còn có một trung niên phụ nhân thân hình nở nang, cùng với lão giả mặc áo đen trước đó vây Lục Tiểu Thiên vào giữa.

"Thật là không tồi, không ngờ còn có một cỗ khôi lỗi lợi hại như vậy. Nhưng Khôi Lỗi Sư dưới loại hoàn cảnh như vậy thì cũng chưa hẳn sẽ chiếm được tiện nghi, càng là người lợi hại, thì gia tài sẽ càng phong phú." Phụ nhân cười trầm ngâm, ánh mắt nhìn Lục Tiểu Thiên mục quang xoay chuyển.

"Là ngươi?" Trên mặt Lục Tiểu Thiên có chút kinh ngạc, không nghĩ tới ở nơi này còn có khả năng gặp được một người quen.

"Ngươi là ai, ta chưa từng gặp qua ngươi." Lão giả mặc áo xanh mặt lóe qua một tia nghi hoặc, nhìn chằm chằm Lục Tiểu Thiên nhưng hoàn toàn không nhớ được ở nơi nào từng gặp qua người trẻ tuổi như vậy.

"Cát lão quái, đừng nghe hắn nói bậy. Mấy người chúng ta trước hết liên thủ diệt hắn rồi đoạt bảo." Lão giả mặc áo đen có chút không kiên nhẫn nói: "Khôi lỗi của tên gia hỏa này lực lớn vô cùng, một mình ta không thể nào thu thập được hắn. Các ngươi để ý một chút, ngàn vạn lần đùng để hắn xông ra khỏi vòng vây chạy thoát. Tên tiểu tử này đã mắc mưu một lần, sau này muốn dùng phương pháp đồng dạng vây lấy hắn lần nữa sẽ rất là khó khăn."

"Hồ lão quái, ngươi gấp cái gì, có Âm Sát Thi Hỏa của Cát lão quái, Bạch Cốt Quân, lại cộng thêm ta và người ở bên cạnh phối hợp chiến đấu. Tên tiểu tử này còn có thể lên trời được sao?" Phụ nhân trợn mắt nói.

"Đợi chút, tên tiểu tử này dường như đích xác có chút cảm giác quen thuộc." Cát Trường Đình thần sắc có chút ngưng trọng nói.

"Cát lão quái, chẳng lẽ đụng phải kẻ địch đối đầu gì hay sao?" Nhìn thấy sắt mặt Cát Trường Đình, phụ nhân và lão giả áo bào đen cảm giác sự tình có chút không đúng, Thực lực công kích của Cát lão quái trong ba người bọn họ cũng không phải là mạnh nhất, nhưng số lượng trăm cỗ Bạch Cốt Quân phối hợp với Âm Sát Thi hỏa mà Cát Trường Đình luyện chế ra mấy chục năm, tuyệt đối là khó chơi nhất, ngay cả Cát Trường Đình cũng lộ ra thần sắc như vậy, hiển nhiên là tên thanh niên trước mắt không đơn giản.

Lục Tiểu Thiên thấy dưới loại tình hình này thế nào cũng không tránh khỏi một trận chiến, thôi thì dứt khoát một chút. Nếu như thực lực bản thân không đủ, ba tên gia hỏa này tuyệt đối sẽ vây công xé xác hắn thành tám khối. Nhưng trong ba người này chỉ có Cát Trường Sinh và trung niên phụ nhân là Quỷ Hầu trung kỳ, tương đương với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ của Nhân tộc, khoảng Quỷ Hầu tầng bốn. Tên lão giả áo bào đen kia khí tức hơi yếu là Quỷ Hầu sơ kỳ. Cho dù là Quỷ Tu hơi chơi một chút, nhưng đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, cũng không phải là phiền phức quá lớn, dù sao thủ đoạn của một người trong đó hắn trước đây đã kiến thức qua.

"Đã nhớ không được ta là ai, thế thì để ta giúp ngươi nhớ lại." Lục Tiểu Thiên khẽ cười, vươn tay chộp về phía hư không, một cỗ khí tức băng lãnh tới cực điểm lăng không xuất hiện.

"Động thủ!" Cảm nhận được cỗ khí tức băng hàn kinh người đó, mấy người họ đồng thời rùng mình. Dù sao Quỷ Tu tuy rằng khó dây dưa, chủ yếu là các loại thủ đoạn công kích quỷ dị tới cực điểm, khiến tu sĩ bình thường khó có thể chống đỡ nổi. Nếu như không phải là tình huống cực kỳ cá biệt, bản thân cũng suy yếu. Lúc này Hàn Hoang Ấn chiếm hết không gian cũng không lớn trong này, hàn khí lạnh lẽ đủ khiến cho tay mặt mọi người tái xanh. Cho dù là tu sĩ, cũng khó có thể chịu nổi cỗ kỳ hàn này.

"Hàn Băng Đại Ấn, ta biết ngươi là ai rồi!" Cát Trường Đình hét lên quái dị, nhìn thấy Hàn Băng Đại Ấn đáng sợ này, lập tức nhớ đến mấy năm trước. Khi lão ở một quốc gia phàm nhân thế tục luyện chế thành công Âm Sát Thi Hỏa được chút tiểu thành, chính vào lúc đang vui vẻ, mặc dù đánh bại hai tên Khôi Lỗi Sư Trúc Cơ kỳ, nhưng lại bị một tên tu sĩ Nhân tộc có bề ngoài xấu xí khác đánh cho không hề có lực hoàn thủ. Đối với lần thảm bại đó, Cát Trường Đình vẫn còn nhớ mãi không quên. Tên thanh niên này tuy rằng đã thay đổi diện mạo, nhưng pháp thuật công kích xuất hiện không hề có chút dấu hiệu nào thì bất kỳ ai cũng không thể nào mô phỏng được.

"Tiêu tam nương, Hồ lão quái, đều xuất hết bản lĩnh ra đi, nếu không mọi người ai cũng đừng hòng chạy thoát!" Cát Trường Sinh sợ hãi kêu lên vung vội cây đại kỳ trong tay, mấy trăm cỗ khô lâu lớn nhỏ bất đồng lăng không xuất hiện. Đám khô lâu này so với trước kia cũng mạnh mẽ hơn nhiều, đã phân thành ba cái phương trận, phân biệt là đao thuẫn, trường thương, cung thủ trận, đã hình thành một quy mô nhất định.

Ngoài ra tên lão giả áo bào đen Hồ lão quái kêu lên quái dị, vỗ vào túi đen bên hông. Bên trong lại xuất hiện hai cổ bạch cốt kỵ sĩ, tay cầm bạch cốt đại thương. Tọa hạ hai cổ kỵ sĩ này là một đầu cốt Lang cao lớn và cường tráng, đứng ở hai bên Hổ kỵ sĩ.

Mà trên người Tiêu tam nương lại lượn lờ hắc khí, trong nháy mắt trên thân lại nhiều thêm một bộ giáp trụ có âm sát khí bức người. Một thanh trường mâu màu đen dài một trượng hai trong chớp mắt đâm về phía Lục Tiểu Thiên.

Tốc độ phản ứng của ba tên Quỷ Tu này cũng không không phải không nhanh, phối hợp cũng vô cùng chuẩn xác. Có thể nhìn ra được, ba người trước mắt hợp lực đối địch đã không phải là lần đầu tiên. Sợ rằng không biết đã có bao nhiêu người chết dưới sự vây công của ba người này. Nhưng nghĩ tới sự nguy hiểm trong Âm Phong Cốc, với tu vi của ba người cũng không tính là quá cao, có thể đi được tơi nơi này tự nhiên là liên thủ cùng nhau, nếu không đám yêu thú ở Âm Phong Cốc cũng không phải là dễ đối phó.

Nếu như tu vi mấy người họ tương đương với thực lực của Lục Tiểu Thiên, Lục Tiểu Thiên muốn ứng phó với sự liên thủ của ba người, cũng phải hao phí không ít tâm tư. Nhưng lúc này, Lục Tiểu Thiên lần nữa cảm thấy Pháp Châu đạt được từ chỗ Thủy Tinh Thiềm Thử đối với tu sĩ có tu vi thấp hơn bản thân một hai tầng mà nói, quả thực là tồn tại như một kiện thần khí.

Băng Phách Huyền Âm, phảng phất giống như nước chảy từ trên núi cao xuống. Cát Trường Đình, Hồ lão quái, Tiêu tam nương, còn có đám bạch cốt khô lâu đó trong không gian âm khí nồng đậm như vậy đều trở nên ngây ngốc.

Đợi khi mấy người họ tỉnh táo lại, chỉ cảm thấy cổ mình như bị ai đó bóp chặt, chân đã rời khỏi mặt đất.

Tiêu tam nương và Hồ lão quái sắc mặt hoảng sợ nhìn chằm chằm kim nhân khôi lỗi trước mắt, mặt không hề có biểu tình khác, mỗi tay phân biệt bốp chặt lấy cổ họng mỗi người bọn họ.

Mà Cát Trường Đình, lại bị Lục Tiểu Thiên dùng pháp lực hút tới trước mặt. Vẻ mặt cũng trở nên tối sầm lại, ánh mắt nhìn Lục Tiểu Thiên so với nhìn thấy quỷ còn đáng sợ hơn. Không, so với bất cứ cái gì cũng đều đáng sợ hơn. Bản thân lão đã là Quỷ Tu, không hề sợ quỷ. Sự liên thủ của ba người, lại ở trong nơi mộ huyệt có âm khí nặng như vậy, bản thân họ xem như đã chiếm được ưu thế địa lợi. Cát Trường Đình có lòng tin, cho dù là tu sĩ Nhân tộc Trúc Cơ hậu kỳ, đối mặt với ba người bọn họ, cũng sẽ bị tiêu hao chiến đến chết ở nơi này. Nhưng sự tình phát triển luôn luôn vượt qua ngoài ý liệu. Ba người họ cộng lại, không ngờ lại không thể chịu nổi một đòn của tên thanh niên trước mắt, hơn nữa còn đồng thời bị hắn chế trụ. Loại công kích quỷ dị tới cực điểm này, quả thật khiến bọn họ không hề có sức chống đỡ. Tên thanh niên trước mắt, so với lần trước lão gặp phải, càng đáng sợ hơn, thậm chí đã không thể nào dùng lẽ thường để đi ước đoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận