Độc Bộ Thành Tiên

Chương 889: Diệt Linh yêu Đằng

Chỉ cần Lục Tiểu Thiên tiếp tục tiến về phía trước, tuyệt đối không thoát khỏi Diệt Linh yêu Đằng của lão. Sau khi Diệt Linh yêu Đằng chui ra khỏi mặt đất, mấy đợi Diệt Linh yêu Đằng giống như một bàn tay khô héo to lớn, vô cùng hung ác chộp về phía Lục Tiểu Thiên, có xu thế phát sau mà tới trước.

Mấy cây yêu Đằng khô héo, không ngờ lại phát ra tiếng cười khàn khặc quái dị, khiến người ta cảm thấy rợn tóc gáy. Khí tức từ trên yêu Đằng phátra khí tức cực kỳ bá đạo quỷ dị. Những bụi cỏ bên bờ sông bị ảnh hưởng của luồng khí tức quỷ dị này, không ngờ lại khô héo tàn lụi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

"Diệt Linh yêu Đằng!" Nhìn thấy yêu Đằng trước mắt bá đạo và quỷ dị, Kim Trường Đạo và Tuyết Lĩnh song điêu cơ hồ cùng một thời gian kinh hô thành tiếng. Diệt Linh yêu Đằng, chỉ có Mộc hệ tu sĩ cực kỳ lợi hại dùng tinh huyết bản thân nuôi nấng, mới có thể bồi dưỡng ra được, tựa như Mộc mà không phải Mộc, tựa như Yêu mà không phải Yêu. Bá đạo vô cùng, những sợi yêu Đằng trước mắt đã gần như hòa lẫn vào trong bùn đất. Một khi xuất hiện, cơ hồ như thần không biết, quỷ không hay.

Gốc yêu Đằng của Mộc lão quái thô to như vậy, màu sắc lại gần như không hề khác biệt với bùn đất, sợ rằng chí ít cũng đã bồi dưỡng trong một hai trăm năm rồi, trong quá trình này còn tiêu hao lượng lớn Mộc hệ linh thạch, thậm chí còn phải hấp thu Mộc hệ yêu vật, hoặc là tinh huyết của tu sĩ Nhân tộc, mới có thể trưởng thành tới quy mô như vậy. Một khi hãm vào trong vòng vây của mấy sợi Diệt Linh yêu Đằng, đừng nói là thân thể huyết nhục, cho dù là đan nguyên pháp khí, cũng bị đánh thành mảnh vụn.

Lúc này, ánh mắt đám người Kim Trường Đạo, Hạ Như Sương nhìn về phía Lục Tiểu Thiên lập tức thay đổi. Sở dĩ Diệt Linh yêu Đằng lợi hại, chính bởi vì công kích của nó rất quỷ dị, cực kỳ ít người có khả năng toàn thân rút lui. Lục Tiểu Thiên không chỉ có thể an toàn thoát đi trước khi Diệt Linh yêu Đằng công kích, mà thanh tiểu kiếm trong suốt kia, nhìn như vẻ yếu ớt, không ngờ lại có thể đồng thời chống lại công kích của âm ba và yêu Đằng, nhất định không phải phàm phẩm, đan nguyên pháp khí bình thường khó có thể sánh bằng.

Lục Tiểu Thiên vô cùng rõ ràng với tình hình phía sau lưng, căn bản không cần quay đầu lại nhìn, liền phát giác được hung hiểm phía sau.

Chỉ bất quá Phiêu Miểu phi kiếm đang bao phủ Lục Tiểu Thiên bên trong đột nhiên lại run lên, cùng Lục Tiểu Thiên một chia làm hai. Phiêu Miểu kiếm thay đổi phương hướng lao về phía những sợi yêu Đằng. Sau đó lại lần nữa một chia làm ba, va chạm kịch liệt với những sợi yêu Đằng kia.

Mà Lục Tiểu Thiên sau khi phục dụng nguyên thần tinh phách của một con cửu giai yêu Ưng, liền giang rộng hai tay, giống như một đầu Hùng Ưng giương cánh bay vút trên không trung. Đột nhiên một bóng đen lóe lên, vô cùng nhanh chóng đáp xuống, tốc độ cực nhanh, khiến người ta líu lưỡi.

Mộc lão quái trong lòng cả kinh, mộc trượng trong tay giơ lên trước ngực, thân thể khẽ lui về sau. Mỗi một bước lui lại, trước người lão liền mọc lên lượng lớn cỏ xanh. Bên trong bụi cỏ xanh ẩn hiện mấy sợi mạn Đằng, công kích về phía Lục Tiểu Thiên.

Số mạn Đằng trước mắt này kém hơn những sợi yêu Đằng đang chiến đấu kịch liệt với Phiêu Miểu kiếm không ít nhưng số lượng lại nhiều hơn, còn lẫn lộn bên trong các bụi cỏ.

Động tác của Mộc lão quái tuyệt đối không chậm, trong nháy mắt, người đã xuất hiện ở các phương hướng bất đồng. Bước chân đạp theo những cước pháp huyền ảo, mỗi một bước bước ra, phối hợp hoàn hảo với âm ba công kích, giống như đã được đo lường sẵn.

Đám người Kim Trường Đạo phóng tầm mắt nhìn lại, chỉ thấy thân thể cao gầy của Mộc lão quái lăng không xuất hiện bên trên mặt đất một cách quỷ dị, không ngờ lại không thể dễ dàng nắm bắt được thân hình của lão, muốn tiến hành công kích lão ta một cách hiệu quả, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

"Cho thể diện thì lại không cần, một khi người này không địch lại, lập tức hạ sát thủ, không được để hắn ta chạy thoát." Diệp Tư Thành híp mắt nhìn màn giao thủ ngắn ngủi nhưng vô cùng kịch liệt trước mắt, âm thầm truyền âm nói với Tác Mệnh Anh Tăng.

"Thế tử không cần nóng vội, sự tình không hề đơn giản giống như những gì biểu hiện ra trước mắt. Người tên Lục Tiểu Thiên này, nếu như có thể dễ dàng đối phó như vậy, ta cũng sẽ không bị thiệt thòi lớn trong tay hắn. Mê Ảnh Yêu Đằng trận của Mộc lão quái tuy rằng quỷ dị, nhưng chưa hẳn có thể làm khó được hắn ta." Tác Mệnh Anh Tăng âm thầm lắc đầu, nhắc nhở Diệp Tư Thành.

"Thật vậy sao? Tên Lục Tiểu Thiên này lại lớn lối như vậy, không ngờ lại trực tiếp tiến vào trong trận pháp của Mộc lão quái. Sự lợi hại của trận pháp này, ta đã tự mình thể ngộ, tên Lục Tiểu Thiên này có khả năng đối phó được hay sao." Diệp Tư Thành chung quy cũng vẫn vài phần tuổi trẻ khí thịnh. Tuy rằng tâm tư cực sâu, biểu hiện ra vẻ lễ độ với Lục Tiểu Thiên, nhưng trên thực tế lại cực kỳ tâm cao khí ngạo, sâu trong nội tâm cũng không khỏi có chút so sánh bản thân với Lục Tiểu Thiên.

"Tên Lục Tiểu Thiên này còn là một Trận Pháp Sư cực kỳ lợi hại. Lúc trước nếu không phải hắn có trận pháp trên người, ta cũng sẽ không bị trọng thương như thế. Thủ đoạn của Mộc lão quái tuy sắc bén, nhưng dùng trận pháp đối phó Lục Tiểu Thiên, cũng chưa hẳn có thể được như ý. Lúc trước khi Lục Tiểu Thiên chiến đấu với ta, tu vi vẫn còn chưa tinh thâm tới như thế. Hiện tại người này đã gậy dài trăm thước mà còn tiến thêm một bước. Theo những gì ta biết, Lục Tiểu Thiên chí ít cũng có không dưới hai loại biện pháp có thể phá trận lao ra. Mộc lão quái và ta cũng chỉ tương đương với nhau, muốn đánh thắng được người này, khó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận