Độc Bộ Thành Tiên

Chương 418: Lục Thủy Quỳ Mạn

Nhìn thấy Miêu Thiên lúc này vẫn đang cùng Đế Khôn kịch đấu, Xà Nữ cắn răng một cái, đang muốn gia nhập vào trong chiến đoàn lại chợt nghe được Miêu Thiên truyền âm. Xà Nữ cũng truyền âm trả lời, cổ tay khẽ lật lên, liền xuất hiện hai viên Lục Châu, trực tiếp ném về phía tên thanh niên tóc bạc trước mắt.

"Cẩn thận, đó là Lục Thủy Quỳ Yên, tuyệt đối đừng để dính vào người." Đông Phương Nghi khí tức yếu ớt nói.

Lục Tiểu Thiên khẽ gật đầu, duỗi ngón bắn ra, mấy đạo Phong Nhận trong nháy mắt bắn ra hơn trăm trượng, đánh về phía bên trên Lục Châu kia.

Oanh một tiếng, hai viên Lục Châu nổ tung, tỏa ra lượng lớn lục sương mịt mờ, trong nháy mắt liền tràn ngập ra phạm vi hơn trăm trượng, còn có xu thế tiếp tục lan tràn ra khắp nơi. Có Đông Phương Nghi nhắc nhở, Lục Tiểu Thiên liền nín thở, thân hình thối lui. Lấy tốc độ của hắn, đi vòng qua lượng lớn đoàn Lục Thủy Quỳ Yên này thì vẫn là chuyện dễ dàng, cho dù là mang theo Đông Phương Nghi, cũng không tính là việc khó khăn gì. Nhưng tương đối mà nói, tốc độ so với Xà Nữ không hề có ràng buộc nào tự nhiên là chậm hơn không ít.

Thấy Lục Thủy Quỳ Yên sau khi hơi cản trở Lục Tiểu Thiên, Phi Xà Bàn Tác của Xà Nữ trên không trung bay thành một đường thẳng, công kích về phía Phi Thiên Ngân Thi Đế Khôn, lưỡi đao nhỏ bên trên Bàn Tác chuyển động vang lên từng tiếng ông ông không ngừng.

Đế Khôn lúc này đang đánh đến hăng say, cùng thanh niên loan đao Miêu Thiên chiến đấu đến hừng hực khí thế, không nghĩ tới lúc này lại giết ra một tên nữ tu áo phấn hồng, trong cơn tức giận, một chưởng đánh về phía Bàn Tác đó.

Bất quá ở phía trên Bàn Tác kia, lại đột nhiên rơi xuống mấy khỏa hạt giống lục sắc, hạt giống đón gió điên cuồng nở rộ, không ngờ lại là hạt giống lục giai Lục Thủy Quỳ Mạn. Lục Thủy Quỳ Mạn trưởng thành, nhanh chóng quấn chặt lấy Đế Khôn.

Đế Khôn thực lực mặc dù bất phàm, vượt xa tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng bàn về âm mưu quỷ kế, chung quy vẫn còn kém hơn tu sĩ nhân tộc.

Lục Thủy Quỳ Mạn cũng không thể hoàn toàn trói chặt được Đế Khôn. Đế Khôn rống giận giãy dụa thân thể liên hồi, Lục Thủy Quỳ Mạn trên thân Đế Khôn lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng xuất hiện vết rạn. Nhưng tốc độ của Đế Khôn cũng bởi vì mấy Lục Thủy Quỳ Mạn đột nhiên xuất hiện này tạm thời ngăn cản lại.

Nhìn thấy một thanh Sí Viêm Ly Hỏa kiếm khác đang nhanh chóng giết tới, Miêu Thiên sắc mặt giật mình, kéo theo Xà Nữ sau đó tế ra một cái phi toa rồi hai người cùng nhảy lên, bạch quang lóe lên, lấy tốc độ kinh người xuất hiện bên cạnh Toái Đao đang ở cách đó không xa. Miêu Thiên trực tiếp chém ra một đao, ngăn chặn lại Liệt Địa Đao, lấy trình độ đao pháp của Miêu Thiên, một đao chém ra này uy lực không nhỏ, lại cộng thêm Toái Đao cùng phản kích, Liệt Địa Đao cũng bị chém văng ra một bên.

"Đi!"

Toái Đao sớm đã bị một đao kia của Lục Tiểu Thiên dọa cho sợ bể mật, tập hợp lực lượng ba người họ, mà vẫn chỉ có thể đau khổ chống đỡ dưới công kích của đối phương. Huống chi trong tay đối phương vẫn còn ôm lấy một người, hành động vẫn bị ảnh hưởng ít nhiều, trong lúc chiến đấu còn đồng thời phải chiếu cố cho nữ tu Kim Đan kỳ kia. Nếu không dựa vào thực lực của thanh niên tóc bạc này, đã sớm chạy tới cận thân chém giết với bọn họ, nếu điều đó thật sự xảy ra, đến lúc đó đối với bọn họ mà nói mới là tai hoạ ngập đầu.

Chạy ra được một đoạn khoảng cách, mấy người họ mới quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát hiện thanh niên tóc bạc kia lại lấy ra một cái xe lăn, thân hình dùng tư thế quái dị lao thẳng về phía trước, hai chân tựa hồ không thể động đậy chút nào.

Thanh niên tóc bạc đó tế ra một con thuyền Thanh Phong, đặt nữ tử Kim Đan kỳ kia vào trong thuyền, từ đầu tới đuôi, hai chân cũng không hề cử động chút nào. Mấy người họ đều liếc mắt nhìn nhau, sau khi vẻ chấn kinh trên mặt tan đi thì đều lộ ra vẻ cười khổ.

"Không nghĩ thanh niên tóc bạc kia có thể ngăn chặn mấy người chúng ta lại là một người với hai chân tàn tật." Miêu Thiên sắc mặt có chút xám xịt nói.

"Tu Tiên Giới rộng lớn, không thiếu thứ kỳ lạ, sự lợi hại của thanh niên tóc bạc này, đúng là rất hiếm thấy trong cuộc đời chúng ta, bất quá Viêm Ma Yêu Đao của Miêu Thiên ngươi cũng là nhất tuyệt, chỉ cần tu luyện được mấy thức phía sau, chưa chắc không thể cùng người này phân ra cao thấp."

Xà Nữ thấy sắc mặt Miêu Thiên, nàng biết Miêu Thiên từ trước đến nay đều tâm cao khí ngạo. Ma Đao Môn ở trong toàn bộ Nam Hoang cũng là một tiên môn đại tông có danh tiếng không nhỏ, mà Miêu Thiên lại chính là tân đệ tử Trúc Cơ kỳ mới quật khởi trong gần hai mươi năm nay ở Ma Đao Môn. Một tay Viêm Ma Yêu Đao, khó gặp địch thủ. Cơ hồ đánh khắp toàn bộ Ma Đao Môn, ngay cả Phi Thiên Ngân Thi Đế Khôn đã tuyệt tích hơn ngàn năm kia, trong lúc nhất thời cũng vô pháp đột phá được đao pháp của Miêu Thiên. Chỉ là người có tâm khí càng cao, gặp được đối thủ tương đương với mình, hoặc là mạnh hơn một chút, thường thường sẽ bộc phát ra chiến ý mạnh hơn nữa. Nhưng một khi gặp phải đối thủ còn mạnh hơn bản thân một đoạn lớn, thậm chí không thể nào ước lượng được đối phương lợi hại như thế nào là đã thất bại, thậm chí đối phương còn chưa dốc hết toàn lực. Loại tín niệm bất khả chiến bại này sẽ đột ngột sụp đổ. Đối với một tu sĩ thiên tài mà nói, hậu quả sẽ cực kỳ đáng sợ. Xà Nữ vẻ mặt lo lắng quan tâm kéo tay Miêu Thiên nói.

"Đúng đấy, người này thậm chí ngay cả Phi Thiên Ngân Thi Đế Khôn nhất tộc đều có thể thu phục, không cách nào dùng lẽ thường để ước đoán, nhất là đao thứ nhất bổ về phía ta, cỗ lực đạo đó quả thật rất đáng sợ. Ta thấy nếu như không phải hắn còn ôm nữ tu Kim Đan kỳ kia nên phân tâm, chỉ sợ mấy người chúng ta lần này đều phải chết tại đây. Thanh niên tóc bạc này thật sự là quá đáng sợ, cũng không biết là của tông môn nào, không ngờ lại đản sinh một tu sĩ Trúc Cơ kỳ đáng sợ như vậy."

Nhớ tới đao thứ nhất mà thanh niên tóc bạc kia chém ra, lúc này trên mặt Toái Đao vẫn còn vẻ sợ hãi.

"Pháp lực của người này mặc dù vô cùng tinh thuần, nhưng cũng không phải quá mức to lớn, ta cảm giác tu vi của người này hẳn là còn thấp hơn ta một chút, hẳn là khoảng tu vi Trúc Cơ tầng bảy. Bất quá không ngờ hắn lại có thể đồng thời khu sử hai kiện đan nguyên pháp khí, xem ra chắc hẳn cũng đã tu luyện bí thuật phân liệt thần thức trong truyền thuyết. Sự nguy hiểm khi phân liệt thần thức, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ, cũng không dám mạo muội nếm thử. Người này có thể nhẫn tâm với bản thân mình như vậy, có thể bại trong tay hắn, cũng coi như không oan." Miêu Thiên cười khổ một tiếng nói.

"Trúc Cơ tầng bảy, làm sao có thể!" Xà Nữ vẻ mặt khó có thể tin nói. Ba người các nàng đều là Trúc Cơ tầng tám, thậm chí lão giả tráng kiện của Phi Kỵ bộ lạc kia hẳn là đạt đến tình trạng Trúc Cơ tầng chín. Đám người bọn họ không ngờ lại bị một tên tu sĩ Trúc Cơ tầng bảy dồn ép tới tình trạng như vậy.

"Ngược lại cũng có chút khả năng, ngoại trừ đao thứ nhất do tự tay hắn chém ra, những đao phía sau do hắn dùng pháp lực khu sử ta ngăn trở lại tương đối nhẹ nhàng một chút." Toái Đao đột ngột nhớ quá trình giao thủ trước đó, sắc mặt không khỏi có chút khó coi nói. "Đao thứ nhất pháp lực cũng không tính là quá mạnh, còn có thể ở trong phạm vi tiếp nhận, chẳng lẽ người này còn là một Thể Tu cực kỳ lợi hại hay sao?"

"Đây chẳng phải là nói trình độ Thể Tu của hắn còn tinh thâm hơn cả pháp lực? Chẳng lẽ là đã đến lục giai?" Xà Nữ không quá tin tưởng nói.

"Có lẽ là bản thân hắn có một loại bí thuật nào đó, lục giai Thể Tu, nhìn lại niên kỷ của đối phương, hẳn là không quá thực tế rồi." Toái Đao tự thân cũng là một tên thể tu, bất quá bây giờ cũng còn chưa thể đạt tới tứ giai. Đây còn là kết quả y vừa tu luyện tăng tiến tu vi, đồng thời cũng luyện thể gần hai mươi năm. Thể Tu từ tam giai đột phá đến tứ giai, so với việc trúc cơ còn khó khăn được nhiều. Nếu nói thanh niên tóc bạc này đã đạt đến tình trạng lục giai Thể Tu, chính bản thân y cũng không dám tin tưởng.

"Sau này chúng ta nên làm cái gì?" Toái Đao nhìn về phía Miêu Thiên nói.

"Trở về trước rồi nói sau, trừ phi có tu sĩ Kim Đan kỳ xuất thủ, thanh niên tóc bạc này không phải là tu sĩ Trúc Cơ kỳ có thể đối phó được. Trừ phi còn có mấy người thực lực tương đương với chúng ta liên thủ, còn có thể đánh cược một lần. Nhưng ai biết tên thanh niên tóc bạc này còn có thủ đoạn nào khác không. Nếu như không phải hắn bị nữ tu Kim Đan kỳ kia ràng buộc, chỉ sợ không ai cản nổi phong mang của người này. Huống chi để nữ tu Kim Đan kỳ kia có thời gian thở dốc, một khi khôi phục lại chút pháp lực, chúng ta lại đuổi theo, thì chẳng khác nào là con thiêu thân lao đầu vào lửa." Miêu Thiên lắc đầu một trận cười khổ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận