Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1464: Dùng Bàn Đào để luyện đan?

"Ân, đệ và Kiều Lam sau này cứ ở đây tu dưỡng, ta phải đi gặp mặt đám quyền quý kia một chút, các ngươi đi theo bên cạnh, ngược lại không hay cho lắm." Lục Tiểu Thiên nói.

"Khi Kiều Lam xuất quan, đệ sẽ nói với nàng." La Tiềm gật đầu đáp, lần nữa nhắm mắt lại đả tọa.

Lục Tiểu Thiên khẽ mỉm cười, giữa hắn và La Tiềm không cần phải nói quá nhiều lời. Thân hình lóe lên liền bay về phía tiểu uyển của Vu Nhã trong Hạng Đô.

Khu vực Tây thành này so với những địa phương khác trong Hạng Đô, được xem như là một khu bần hèn, linh khí không bằng khu vực khác, ngươi lai vãng cũng đều là tam giáo cửu lưu, long xà hỗn tạp.

Hơn nửa tháng trước, nơi này vốn là một khu hoang dã không người ở bên ngoài thành. Chỉ bất quá lúc đó người đi tới nơi này càng ngày càng nhiều, Vu Nha hiển nhiên cũng đã bị người khác chú ý đến, ban đầu tất cả đều bị Vu Nhã ngăn lại. Nhưng sau đó thậm chí còn có tiểu đội của Tử Đỉnh quân tới đây, ngay cả Vu Nhã cũng không có biện pháp ngăn cản. Lục Tiểu Thiên lo lắng sẽ ảnh hưởng đến sự khôi phục của La Tiềm và Kiều Lam, vì vậy liền bảo Vu Nhã trực tiếp quay về chỗ ở của mình ở Hạng Đô.

Lục Tiểu Thiên ẩn mình trong khu vực Tây thành long xà hỗn tạp này, dùng chút thủ đoạn khống chế một tiểu địa đầu xà nơi đây, một tên ác bá Kim Đan trung kỳ, chiếm giữ một tòa viện tử tương đối vắng vẻ yên tĩnh. Tuy rằng điều kiện giản lược một chút, nhưng đối với mấy người Lục Tiểu Thiên mà nói, cũng chẳng khác biệt mấy so với những hào môn đại viện nguy nga tráng lệ của các đại gia tộc, chỉ là một địa phương để tu luyện mà thôi.

Tên ác bá kia cũng có chút tiếng tăm nhỏ trong khu vực này, người bình thường không dám trêu chọc vào. Người trêu được thì thường sẽ không đến địa phương rách nát này, cũng tiện cho Lục Tiểu Thiên ở nơi này luyện hóa Bàn Thanh thạch.

Về phần Vu Nhã, trước đây khi giao thủ với Hạng Vũ Trạch sớm đã bại lộ thân phận. Người của Mang gia và Vân Nhai đấu giá hội có thể tìm được tới Vu Nhã là điều mà Lục Tiểu Thiên không hề cảm thấy kỳ quái chút nào.

Hơn nữa sau này có một số chuyện không cách nào giải quyết bằng thực lực hiện tại của bản thân, còn phải dựa vào trình độ đan đạo của mình. Lúc này thực lực đã hoàn toàn khôi phục, thậm chí còn mạnh hơn, tự nhiên không cần thiết phải dè dặt cẩn thận giống như trước, bởi vì bản thân đã có chút vốn liếng để đàm luận với cự đầu một phương rồi. Đương nhiên, với phong cách thường lệ của Lục Tiểu Thiên, trong tình huống bình thường sẽ không hề lộ liễu như vậy, nhưng chủ yếu nhất vẫn là do hắn hiện tại có nhu cầu.

Chưa lâu sau, Lục Tiểu Thiên đã gặp lại vị Mang Tiêu gia chủ uy nghi tướng mạo đường đường lần nữa trong tiểu uyển của Vu Nhã, dáng vẻ của y càng uy nghiêm hơn so với trước kia.

"Đã nhiều năm không gặp, phong thái của Đông Phương tiên sinh càng rạng ngời hơn trước. Việc tiên sinh đột ngột rời đi không từ mà biệt lần trước khiến ta nuối tiếc mãi hồi lâu." Mang Tiêu gia chủ không hề đề cập đến việc y phải vận dụng một số thủ đoạn mới tìm tới được đây. (Truyện được dịch và đăng tải độc quyền trên trang web Bạch Ngọc Sách.)

"Lúc trước ta có chút việc riêng cần xử lý, nên không kịp chào hỏi vơi Mang Tiêu gia chủ ngươi." Lục Tiểu Thiên cười ha ha nói, cũng không hề nhắc nhiều đến những chuyện trước đây.

"Không biết việc riêng của Đông Phương tiên sinh đã xử lý xong chưa, nếu như có chỗ gì bất tiện, ta rất vui vẻ sẵn lòng giúp Đông Phương tiên sinh một chút." Mang Tiêu gia chủ khẽ mỉm cười nói.

"Nếu chỉ là chuyện nhỏ, tự ta cũng có thể giải quyết được, không cần Mang Tiêu gia chủ xuất thủ. Lần này ta mời Mang Tiêu gia chủ đến đây là vì một chuyện khác, người bình thường không thể làm được." Lục Tiểu Thiên nói.

"Ồ? Vậy nguyện rửa tai lắng nghe tiên sinh nói rõ hơn."

"Lần trước ở Thanh Đỉnh Thành, nghe đồn Long Thanh thương minh sẽ tổ chức một buổi đấu giá ở Hạng Đô, trong đó sẽ có Bàn Đào xuất hiện. Tay ta có chút ngứa ngáy, suy nghĩ rằng Bàn Đào là linh đào, tự nhiên cũng có thể dùng để luyện chế linh đan. Chỉ là hiện tại trong tay ta không có đan phương như vậy. Với thế lực và địa vị của Mang Tiêu gia chủ, hẳn việc kiếm được đan phương, hoặc là kiếm được tin tức về đan phương này cũng không phải là chuyện khó khăn gì." Lục Tiểu Thiên nói.

"Ồ? Dùng Bàn Đào để luyện đan? Đông Phương tiên sinh quả là có khí phách. Chỉ có điều chuyện này không phải tầm thường, muốn luyện chế thành đan quả thực không dễ."

Trên khuôn mặt uy nghiêm của Mang Tiêu gia chủ hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó nhịn không được bật cười lên nói. Y tự nhiên biết tin tức về loại kỳ vật quý giá như Bàn Đào này. Lần đấu giá tiếp theo ở Hạng Đô, không biết sẽ là một cuộc tranh giành long tranh hổ đấu như thế nào. Cho dù là Mang Tiêu gia chủ y, nếu như có được vật này, cũng sẽ lập tức nuốt xuống để tăng hai trăm năm thọ nguyên, chứ nào dám mạo hiểm lấy nó ra luyện đan. Cho dù là luyện đan, một Luyện Đan tông sư cũng không có tư cách dùng Bàn Đào để luyện đan.

"Biết mình biết ta, chẳng lẽ Mang Tiêu gia chủ cho rằng ta dám mở lời này, chỉ dựa vào một Luyện Đan tông sư thôi ư?" Lục Tiểu Thiên nhàn nhạt cười nói.

"Luyện Đan đại tông sư!"

Dù cho Mang Tiêu gia chủ bình thường luôn giữ bình tĩnh trước mọi biến cố, lúc này cũng không khỏi đứng phắt dậy. Đúng vậy, người do Trúc Thanh Tuyền phái đến chẳng phải đã bị Lục Tiểu Thiên đuổi đi sao? Trước đó, Mang Tiêu gia chủ còn tưởng rằng Lục Tiểu Thiên là người kiêu căng. Nhưng nếu hắn thực sự là Luyện Đan đại tông sư, đừng nói là người do Trúc Thanh Tuyền phái đến, cho dù chính Trúc Thanh Tuyền đích thân đến, Lục Tiểu Thiên không muốn gặp cũng là điều đương nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận