Độc Bộ Thành Tiên

Chương 876: Kết Anh quả (2)

Tôn Hữu Tài nghe được sắc mặt ngốc trệ, lão mặc dù không có gặp phải bao nhiêu Quỷ tộc lợi hại, nhưng trong khoảng thời gian gần nhất này, linh khí bên trong không gian này quả thật có chút biến động, có thêm một ít khí tức âm u quỷ dị. Lão có thể phán đoán ra Lục Tiểu Thiên cũng không hề lừa lão, hơn nữa lấy thực lực đối phương, thật không cần thiết phải làm vậy.

"Tốt, vậy cái thân già này của tiểu lão nhân sẽ liều mạng vì Lục đạo hữu." Tôn Hữu Tài cắn răng một cái, Lục Tiểu Thiên mặc dù không có cho lão một câu trả lời hoàn toàn vừa ý, bất quá tình cảnh lão hiện tại xác thực cũng không có cái lựa chọn nào khác.

Bên dưới một chân núi, phía dưới những tán cây giống như từng cái mũ lớn chụp xuống, hai nam một nữ ngồi cách nhau một khoảng nhất định, khoanh chân nhắm mắt đả tọa. Bỗng nhiên bọn họ cảm giác được có một cỗ khí tức nhanh chóng tiến tới gần.

Diệp Tư Thành mở mắt dò xét, phát hiện khí tức đó lại là Tôn Hữu Tài, lập tức con ngươi co rụt lại. Không ngờ lại là lão già khọm Tôn Hữu Tài này, thật là khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn.

Ánh mắt Tôn Hữu Tài khẽ quét qua người Diệp Tư Thành, không có nhìn thấy gương mặt Diệp Tư Thành biểu lộ ra bất kỳ điều khác thường gì, trong lòng cũng trở nên cẩn thận thêm vài phần. Tâm cơ người này sâu sắc, thật sự là có chút không phù hợp với niên kỷ bên ngoài của y, ngay cả lão một người hành tẩu trong Tu Tiên giới rất nhiều năm đều suýt chút nữa vẫn lạc trong tay đối phương. Trước đó lão vẫn còn tưởng rằng bản thân đã ẩn giấu rất tốt, không nghĩ tới lại bị đối phương âm thầm xếp đặt ra một cái bẫy, bản thân còn đần độn đến mức tự chui vào.

Xem ra huynh muội Bạch Trạch đã dữ nhiều lành ít rồi, lão gia hỏa trước mắt này từng ra tay mấy lần, với thực lực của lão ta tuyệt đối làm không được, xem ra phía sau lão gia hỏa Tôn Hữu Tài này cũng có cao nhân, là ai đây? Thậm chí ngay cả người của mình cũng không hề phát hiện ra. Trong lòng Diệp Tư Thành ý niệm xoay chuyển thật nhanh, âm thầm làm ra quyết định, xem ra còn phải triệu tập những người khác tới mới được, nếu như để thuyền lật trong mương, trò cười này thật sự là lớn a.

Lúc này Lục Tiểu Thiên đã sớm rời xa khỏi dòng sông trước đó, động tác nhẹ nhàng di chuyển lúc lên lúc xuống ở bên trong vùng núi hoang vu này.

"Xem ra kẻ biết được nơi này Kết Anh Quả thật đúng là không ít." Lục Tiểu Thiên lại tránh khỏi một đôi trung niên phu phụ Kim Đan hậu kỳ thực lực không kém. Ẩn thân dưới tán cây một gốc đại thụ, đợi hai người đi lướt qua. Thần thái của hai người chạy đi rất vội vàng, cũng đi về phương hướng giống như hắn.

Ước chừng đi mấy trăm dặm, ở một vùng sơn cốc đầy đất cát, mọc ra một số thanh sắc San Hô cỡ nhỏ cao mấy thước. Xung quanh đều là những ngọn núi cao vút, cây xanh râm mát. Chỉ thấy trên mảnh đất trống phía Nam sơn cốc, bốn phía đất cát giống như lục sắc ngọc phỉ thúy, linh khí bức người. Hai gốc cây cao lớn hơn mười trượng, tán cây rũ xuống chiếm một diện tích gần mấy dặm vuông, giữa những tán lá rậm rạp, loáng thoáng có thể thấy được có mấy quả hình tròn màu vàng nhạt. Bên trên mấy quả đó tựa hồ mọc ra một đôi cánh hư vô, đang vỗ cánh không ngừng, tựa hồ như muốn rời khỏi gốc cây, một mình bay đi.

Kết Anh quả, lại gọi Phi Anh quả, một đôi cánh hư ảo kia chính là bằng chứng tốt nhất, những vật khác muốn bắt chước cũng bắt chước không được.

Kết Anh quả thành thục sẽ hoàn toàn xanh tươi mơn mát, những quả giữa các khe lá này vẫn còn có chút màu vàng nhạt, quả nhiên là chưa hoàn toàn thành thục. Lúc này hái xuống, không khỏi ảnh hưởng tới linh tính Kết Anh quả, khả năng luyện chế thành Kết Anh đan cũng sẽ giảm sút đi đáng kể. Xem ra những gì trước kia Tôn Hữu Tài nói tới đều là lời nói thật, nếu không phụ cần gốc Kết Anh quả này có một đám Kim Bối yêu hầu (Khỉ lưng vàng), cũng ngăn không được các tu sĩ khác không ngừng xâm nhập và mưu tính. Bọn Kim Bối yêu hầu này ở trên các cành cây phụ cận không ngừng nhảy qua nhảy lại, hình thể không lớn, chỉ cao chừng vài thước, lưng vàng mặt trắng, hai con mắt sáng ngời có thần.

Mỗi một con đều là yêu thú cấp Kim Đan kỳ, một đám này chừng bốn mươi, năm mươi con, đầu lĩnh dẫn đầu khí tức càng đạt đến cửu giai đỉnh phong, Lục Tiểu Thiên dừng lại ở cách đó cũng không xa, vẫn có thể cảm giác được con yêu hầu đầu lĩnh kia thỉnh thoảng sẽ đưa mắt liếc nhìn về phía bên này, trong lòng Lục Tiểu Thiên không khỏi thất kinh, linh thức thật là mạnh, xem ra con yêu hầu đầu lĩnh này đã phát hiện ra mình rồi.

Ngoài ra chí ít cũng có năm, sáu con khác đều đạt tới trình độ cửu giai, một đám Kim Bối yêu hầu cường đại như thế ở chỗ này, tu sĩ dám có chủ ý với Kết Anh quả xác thực cũng phải cân nhắc một chút. Lục Tiểu Thiên mặc dù tự cảm thấy bản thân thực lực không yếu, nhưng cũng không dám tuỳ tiện đi trêu chọc một đám yêu thú cấp Kim Đan kỳ như thế này, xem ra còn phải tính toán kỹ lưỡng mới được.

Lục Tiểu Thiên sắc mặt khẽ động, bắt đầu rút lui về phía sau, dự định tạm thời rời khỏi khu vực này. Bất quá đúng vài lúc này, trên linh thụ kia có một đạo thanh quang phóng lên tận trời. Trong sơn cốc, lượng lớn linh điểu nhanh chóng lao về phía cột sáng màu xanh đó.

"Không ngờ lại có một trái Kết Anh quả thành thục vào lúc này." Trên mặt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia kinh ngạc. Nhưng Kết Anh quả trên hai gốc linh thụ kia quả thật không ít, còn nhiều hơn những gì mà Tôn Hữu Tài nói một chút. Lục Tiểu Thiên tạm thời cũng không ý định tranh giành vào lúc này, dù sao một đám Kim Bối yêu hầu kia cũng không phải là đồ chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận