Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1259: Liên thủ?

Chỉ là thủ đoạn của người này mạnh mẽ như thế, cho dù là hợp tác, sợ rằng cũng phải để tâm tới nhiều một chút, nếu như làm không khéo có khả năng sẽ dẫm vào vết xe đổ của tên họ Chiêm kia cũng không chừng.

"Ta gọi là Ngưu Côn, ta phải xưng hô tên Nhân tộc như ngươi như thế nào?" Bát Túc Ma Ngưu thú hiện thân từ trong loạn thạch lâm, một vầng sáng thổ hoàng sắc nâng thân thể khổng lồ y lên nhẹ nhàng bay tới, không hề gây ra chút tiếng động nào.

"Lục Tiểu Thiên, Ngưu huynh tìm ta có gì chỉ giáo?" Lục Tiểu Thiên thấy Bát Túc Ma Ngưu thú này cũng không có ý định xuất thủ, liền cất tiếng đáp.

Đến cấp độ thập giai yêu thú, rất nhiều yêu thú đều có thể hóa hình thành bộ dạng Nhân tộc, ngoại hình hoặc ít hoặc nhiều đều sẽ giữ lại một vài diện mạo vốn có. Nếu muốn hoàn toàn hóa hình không khác với Nhân tộc chút nào, cũng chỉ có một số ít Yêu tộc, hay là tu vi cao thâm hơn nữa mới có thể làm được.

Đầu Bát Túc Ma Ngưu thú trước mặt này vẫn còn duy trì nguyên trạng, cũng có suy nghĩ giống với không ít yêu thú, khinh thường cơ thể Nhân tộc. Bất quá về mặt linh trí thì đã không khác gì Nhân tộc bình thường.

"Mấy người các ngươi cũng đã hái đi linh thảo mà ta canh giữ, đã lấy được chỗ tốt, còn giết cả tên tiểu tử Chiêm Vân Lượng đang hợp tác với ta, khiến cho ta hiện tại không còn đối tượng nào để hợp tác. Nếu như không có ai hợp tác, ta muốn ăn thịt người nữa, thì thật sự là không dễ, hay là ngươi hợp tác với ta đi, thế nào? Mọi thứ vẫn giống như trước, lợi ích thì ngươi cứ lấy hết, về phần đám tu sĩ Nhân tộc đó, thì đưa cho ta đánh chén." Bát Túc Ma Ngưu thú mỉm cười đắc ý, để lộ hàm răng trắng sáng.

"Tìm Nhân tộc cho ngươi đánh chén? Ta e là ngươi đã tìm nhầm người rồi." Lục Tiểu Thiên liếc nhìn nó một cái, không có chút hứng thú nào với đề nghị này.

"Ngươi cho rằng ngươi không chịu hợp tác, ta liền không thể nào bắt được những tu sĩ của Hạng quốc kia sao? Nếu không phải thực lực của ngươi cũng không tệ lắm, thì ta còn thấy chướng cả mắt." Bát Túc Ma Ngưu thú hừ lạnh một tiếng, quay đầu liền muốn rời khỏi, trong lòng thầm nghĩ, nếu có cơ hội nhất định phải hung hăng thu thập tên tiểu tử này một chút, để biết sự lợi hại của mình.

"Chờ một chút."

"Ngươi đã không chịu hợp tác, lại gọi ta lại làm gì, hay là hiện tại muốn động thủ với ta?" Bát Túc Ma Ngưu thú xoay người lại trừng mắt nhìn Lục Tiểu Thiên nói.

"Ngươi đang nói tu sĩ Nguyên Anh kỳ của Hạng quốc?" Lục Tiểu Thiên híp mắt hỏi.

"Đương nhiên, theo như tên Chiêm Vân Lượng kia nói, bọn họ đi cùng tên họ Chiêm đó tới đây. Ta nghe lén được cuộc trò chuyện của bọn chúng, đều là người của Hoàng tộc nào đó." Bát Túc Ma Ngưu thú gật đầu nói.

"Là người trong hoàng thất Hạng quốc?" Trên mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra mấy phần lãnh ý. Hắn không hề có một điểm hảo cảm nào với hoàng tộc Hạng quốc. Lúc Lục Tiểu Thiên vừa mới tới Xích Uyên Đại Lục suýt tí nữa đã bị cuốn vào cuộc tranh đấu trong hoàng thất Hạng quốc rồi.

Về sau chạy trốn tới Trấn Uy Hầu Phủ, tạm thời được sinh sống bình yên, nhưng lại bị Hạng Liên Nhi lợi dụng.

Tuy dáng vẻ Hạng Liên Nhi rất là đáng thương, nhưng nếu thật lòng muốn ngăn cản đám tu sĩ dưới trướng nói lời nuốt lời, cũng chưa chắc là làm không được.

Lần đó nếu không phải vận khí của bản thân cũng không tệ lắm, chữa trị được Ly Tuyết Thiên Nguyệt Trận, khiến cho trận này có thêm một lần cơ hội sử dụng. Muốn thoát thân từ trong vòng vây mấy tu sĩ Kim Đan kỳ của đối phương thật đúng là không phải chuyện dễ.

Sau đó, lại vì tranh đoạt Kết Anh quả với Hạng Tư Thành mà xuất thủ đánh nhau.

Tóm lại, trong hoàng thất Hạng quốc đấu đá không ngừng, mà bản thân hắn lại đều từng có khúc mắc với cả hai bên.

"Đối phương có bao nhiêu người, thực lực ra sao?" Đổi lại một người không hề có thù oán, nếu như có đủ lợi ích, giết thì vẫn cứ giết, dù gì thì đây cũng là sự sinh tồn trong tu tiên giới. Nhưng bảo hắn giết tu sĩ khác, xong rồi lại đưa thi thể họ cho Bát Túc Ngưu Ma thú đánh chén, trong lòng Lục Tiểu Thiên không khỏi có chút khó chịu.

Đương nhiên, nếu như là người trong hoàng tộc Hạng quốc, họ đã đắc tội bản thân hắn không ít, lần này làm vậy chỉ coi như lấy lại chút lợi tức mà thôi.

"Có sáu người, tên mạnh nhất hẳn là có thực lực thấp nhất giai, theo cách phân chia cảnh giới của Nhân tộc các ngươi, hẳn là Nguyên Anh trung kỳ, còn có ba tên Nguyên Anh sơ kỳ, cùng với hai tên tiểu bối Kim Đan kỳ mà thôi, có thể bỏ qua không cần tính. Bản thân ta ngăn cản một tên Nguyên Anh sơ kỳ hẳn là không có vấn đề gì. Ngươi có thể thu thập được Chiêm Vân Lượng nhanh như vậy, ba người kia còn không bằng Chiêm Vân Lượng, hơn nữa ngươi lại có hai tên đồng bạn, chắc hẳn thu thập ba tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ còn lại, cũng sẽ không có vấn đề gì." Bát Túc Ma Ngưu thú từng lời từng lời nhã nhặn phân tích tình huống.

"Để ta nói rõ cho ngươi hiểu, hai vị đồng bạn của ta sẽ không tham dự vào cuộc chiến này." Sắc mặt Lục Tiểu Thiên lập tức tối sầm lại. Hắn vừa mới dự định đồng ý, thì tên gia hỏa này đã bảo hắn đi chiến đấu với tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, điều này không khỏi quá lạc quan rồi.

"Vì sao? Các ngươi không phải đồng bạn ư? Trước đó còn cùng nhau xuất thủ đối phó với bản Ngưu và tiểu tử Chiêm Vân Lượng kia?" Bát Túc Ma Ngưu thú ngạc nhiên nói.

"Ngươi cho rằng ai cũng giống ta vậy, chịu đựng được việc ngươi ăn thịt người sao?" Lục Tiểu Thiên trợn mắt nói.

Tuy trí tuệ của đối phương đã không khác gì người thường. Tu vi có tăng lên, nhưng muốn thay đổi thói quen sinh hoạt và cách thức suy nghĩ của đầu Ma Ngưu này là cực kỳ khó khăn.

"Vậy sao, lời ngươi nói ngược lại cũng có chút đạo lý. Chỉ là nếu như thế, thì sự tình lại phiền toái rồi." Những cái chân lớn của Bát Túc Ma Ngưu thú nhẹ nhàng lay động, một bộ dạng đầy khổ não.
Bạn cần đăng nhập để bình luận