Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1478: Giận cá chém thớt

“Kính thưa các vị tiền bối, vãn bối không quen biết người này, còn về việc tại sao hắn theo dõi vãn bối, vãn bối cũng không hay biết. Hạng cao nhân như vậy, vãn bối nào có thể dễ dàng tiếp xúc được.” Vẻ mặt Triệu Ly cười khổ nói. Lời nói của nàng nửa thật nửa giả, nếu nói là gặp thì cũng đã gặp một lần, chính là lần trước ở Thanh Đỉnh thành. Lúc hắn cùng với mấy tên tu sĩ Nguyên gia đi ngang qua Thanh Đỉnh thành thì bị người này gọi riêng ra một bên. Chỉ là người này tự xưng cũng xuất thân từ Vọng Nguyệt, và cũng biết nàng đến từ Vọng Nguyệt tu tiên giới.

Biết Vọng Nguyệt, và còn biết xuất thân của nàng, hẳn là tu sĩ Vọng Nguyệt không nghi ngờ gì nữa.

Nhưng lúc Triệu Ly còn ở Vọng Nguyệt, chỉ là một tu sĩ Luyện Khí Kỳ, đừng nói là Nguyên Anh lão tổ, cho dù là tu sĩ Kim Đan kỳ, đối với nàng mà nói, đều là cao cao tại thượng, muốn gặp một lần cũng cực kì khó khăn. Nghe ngữ khí của đối phương, rõ ràng là nhận ra nàng, quả là một chuyện kỳ lạ.

Hơn nữa, đối với sự lợi hại của người này, trong lòng Triệu Ly vẫn còn sợ hãi. Sự cường đại của ba vị Nguyên Anh lão tổ trước mặt, Triệu Ly cũng hiểu rõ vài phần, đều là cường giả trong tộc, và đã kết thành Nguyên Anh không ít tuế nguyệt. Ba người liên thủ, có chuẩn bị mà đến, vậy mà vẫn để người kia dễ dàng trốn thoát, không thể không quay sang chất vấn nàng.

Nhưng những cái khúc mắc trong lòng này, Triệu Ly tự biết không thể nói với mấy người Triệu Đồng Sơn.

"Tên kia bám theo Triệu Ly mà đến, hẳn là muốn moi móc tin tức từ miệng Triệu Ly, nếu vậy, e rằng Triệu Ly. . . " Giọng điệu của Triệu Ngư Khuyết trở nên lạnh lùng.

Triệu Ly bỗng toát mồ hôi hột, vội vàng chắp tay cầu tình nói: "Vãn bối đối với chuyện trong tộc hoàn toàn không hề hay biết gì cả, từ khi được tộc tiếp nạp, liền bắt đầu ẩn náu trong nhà Nguyên gia, một lòng trung thành, tuyệt không hai lòng. Mong rằng các vị tiền bối có thể niệm tình vãn bối đã vất vả hy sinh cho gia tộc nhiều năm, tha cho vãn bối một mạng."

Triệu Ly những năm qua ẩn nấp trong nhà Nguyên gia, tâm tính đã sớm được tôi luyện, sao có thể không nghe ra ý tứ của Triệu Ngư Khuyết. Lòng Triệu Ly căm phẫn, ý tứ của Triệu Ngư Khuyết rõ ràng là bọn họ không thể làm gì tên thư sinh mặt vàng kia, lại lo lắng đối phương tìm đến bản thân tra hỏi ra được gì đó, mới muốn dùng biện pháp đơn giản nhất để diệt trừ hậu họa. Biện pháp đó hiển nhiên chính là giết chết mình.

"Triệu Ly chính là huyết mạch của một vị cố nhân của ta, chung quy cũng là người cùng tộc, những năm qua cũng đã làm không ít việc cho tộc, không dễ dàng gì mới trà trộn được vào Nguyên gia, há có thể dễ dàng từ bỏ, cứ để nó ở lại Nguyên gia đi, nên làm gì thì làm cái đó." Viên mỗ mỗ nhíu mày nói.

"Đa tạ tiền bối." Triệu Ly nghe vậy, như được đại xá, vội vàng hướng Viên mỗ mỗ bái tạ. (Truyện được dịch và đăng tải độc quyền trên trang web Bạch Ngọc Sách.)

"Không cần cảm tạ ta, chỉ cần nhớ rằng bản thân là người của Triệu tộc, cho dù đến lúc vạn bất đắc dĩ, cũng không được tiết lộ bí mật của tộc, nếu không đến lúc đó ta cũng không dung tha cho ngươi." Viên mỗ mỗ dặn dò nói.

"Dạ, vãn bối sẽ ghi nhớ lời dạy của tiền bối." Triệu Ly trên mặt mang vẻ mặt cảm kích đến mức sắp rơi lệ nói.

"Đã Viên mỗ mỗ nói chuyện giúp tiểu bối, chuyện này tự nhiên coi như thôi, chỉ có điều tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ đột nhiên xuất hiện vừa rồi, rõ ràng là có mục đích khác. Ngay cả mấy người chúng ta liên thủ cũng không thể làm gì được hắn, cần phải nhanh chóng báo cáo lại sự việc này, mời đại tu sĩ trong tộc ra mặt, mới có khả năng nắm chắc giải quyết người này." Triệu Ngư Khuyết trầm giọng nói.

Trên mặt Triệu Ly tuy không dám biểu lộ bất kỳ điều gì khác thường, chỉ là nghe xong trong lòng không khỏi khinh thường, tên này cũng là một Nguyên Anh lão tổ, bản thân vô dụng thì thôi đi, lại muốn lấy mạng của nàng để che giấu sự kém cỏi của bản thân, thật là cực kì vô sỉ.

"Lời của lão ngư quái hoàn toàn chính xác. Tình hình hiện tại ở Hạng Đô vô cùng phức tạp, rối ren, chỉ dựa vào vài người chúng ta, e rằng không thể hoàn toàn nắm giữ được cục diện. Cần phải có một người có năng lực và uy tín hơn để tọa trấn nơi đây." Triệu Đồng Sơn gật đầu tán thành nói.

"Xem ra mấy người này đã có chút đề phòng, sẽ bảo họ Triệu Ly này vô cùng nghiêm ngặt, tiếp tục dây dưa với bọn họ cũng chẳng phải là cách hay." Sau khi ba người kia rời đi, cách đó hơn mười dặm, Lục Tiểu Thiên bỗng dưng nhô lên khỏi mặt nước, trên mặt lộ vẻ trầm tư.

Nửa khắc sau, hắn xoay người rời đi. Ba tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ này, không chỉ thực lực mạnh mẽ, mà tâm tư cũng vô cùng cẩn mật, kinh nghiệm đối địch lão luyện. Ba người liên hợp với nhau, Lục Tiểu Thiên cũng có loại cảm giác không biết hạ thủ từ đâu. Cho dù có thể moi móc được chút tin tức từ miệng Triệu Ly, e rằng cũng chỉ là một vài thông tin bên ngoài. Đã như vậy, tạm thời cũng chẳng cần phí sức thêm nữa.

"Thật là một chuyến đi vô ích. Xem ra hôm nay chẳng thu hoạch được gì rồi." Ban đầu tưởng rằng tên Linh Tửu tông sư kia có thể thực sự cải tiến phương thức ủ rượu, nhưng kết quả vẫn phải chờ. Linh Tửu Khúc bào chế ra, không biết phải đợi đến bao giờ. Gặp được một Triệu Ly, lại đến thêm ba cường giả Nguyên Anh trung kỳ, cũng trách bản thân nóng vội một chút. Nếu như không động đến cấm chế trên thuyền hoa, tên nam tử da nhăn nheo kia tuyệt đối sẽ không phát hiện ra điều bất thường, chỉ cần đợi Triệu Ly ra ngoài, sau đó bám theo, thế nào cũng không thể hỏng việc.

Lục Tiểu Thiên vỗ trán, nơi này quả nhiên là nơi ngọa Hổ tàng Long. Nếu cho rằng thực lực của bản thân đã tăng lên mà có chút lơ là, cực có khả năng sẽ bị người khác hãm hại. Giống như lần này, nam tử da nhăn nheo kia không hề lộ ra vẻ gì đã giăng bẫy hắn, nếu đổi là người có thực lực kém hơn, e rằng khó có thể thoát khỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận