Độc Bộ Thành Tiên

Chương 320: Thu hoạch bất ngờ

Nhìn thấy linh thạch rải rác khắp nơi, còn có các loại ngọc hạp đựng linh vật. Lục Tiểu Thiên không khỏi cảm khái, thật là người không có tiền phi nghĩa không giàu. Hắn cũng đã coi như có chút gia tài. Lần trước khi hắn trở về Linh Tiêu Cung, còn lĩnh được phần thưởng trong tông môn. Sau khi bán đi viên Ngưng Kim đan đó, lại có một khoảng lớn linh thạch, còn có mấy loại bảo vật. Chỉ là hắn tuy rằng có được phần thưởng phong phú, nhưng bản thân hắn tu luyện cũng tiêu hao linh thạch là một con số thiên văn. Đặc biệt là sau khi hắn luyện được Xích Trúc đan, đan dược tiêu hao vượt xa tu sĩ bình thường gấp mấy lần. Nếu như không phải số lượng đan dược hắn luyện ra càng ngày càng nhiều, năng lực luyện đan, tỉ lệ thành đan cũng càng ngày càng cao, sợ rằng sớm đã không thể nào duy trì tốc độ tu luyện kinh người như vậy.

Trước mắt hắn tạm thời cũng không thiếu linh thạch, nhưng loại đồ vật như linh thạch, không có ai lại chê nhiều cả. Hơn nữa sau này nếu như Lục Tiểu Thiên sau khi sử dụng đơn hệ Ngưng Kim đan mà không thể nào kết đan. Hắn cũng chỉ có thể án chiếu theo giới thiệu bên trong trận đan của Hỗn Nguyên Kinh, luyện ra đầy đủ ngũ hành Ngưng Kim đan, lại lần nữa tiến hành đột phá. Ngưng Kim đan vốn đã luyện chế không dễ, năm loại Ngưng Kim đan đều phải luyện chế, số lượng linh thạch tiêu hao nhiều đến mức hiện tại Lục Tiểu Thiên cũng không dám tưởng tượng.

Nhìn thấy đống tiền tài phi nghĩa trước mắt, Lục Tiểu Thiên tự nhiên là không hề cự tuyệt. Vài ba cái đã nhanh chóng thu hết tất cả linh thạch rải rác vào trong kết giới. Về phần những ngọc hạp nằm tứ tung kia, Lục Tiểu Thiên cũng nhanh chóng mở ra xem. Không ngờ cũng có Thanh Sương Long Quỳ Thảo, đan dược dùng để luyện chế Trúc Cơ đan. Trong đó không thiếu hỏa hầu mấy trăm năm, thậm chí hơn ngàn năm, vô cùng trân quý. Nhưng đa phần những thứ này, Lục Tiểu Thiên đều đã có bên trong kết giới. Ngoại trừ đáng giá chút linh thạch, cũng không tính là giá trị quá lớn. Trong lòng Lục Tiểu Thiên hơi có chút thất vọng, lại mở ra thêm mấy cái ngọc hạp. Một cỗ linh khí nồng đậm và thuần khiết phả vào mặt. Xuyên qua lớp sương vụ nhàn nhạt, có một quả linh vật toàn thân màu xanh ngọc bích có bảy vết lõm vào nho nhỏ, xung quanh tán phát ra một trận sương vụ mong manh màu xanh lục nhạt. Chỉ cần hít vào một hơi, Lục Tiểu Thiên liền cảm thấy cả người sinh cơ bừng bừng.

Thất Khiếu Linh Lung quả, hoặc gọi là Ngưng Kim quả! Từ bên trong phát tán ra một cỗ Mộc linh khí, không còn nghi ngờ gì nữa. Đây chính là một trái Mộc hệ Ngưng Kim quả! Tay Lục Tiểu Thiên nâng lấy ngọc hạp cơ hồ có chút run rẩy. Vốn hắn còn tưởng đã thất lạc với Tô Thanh, ngộ nhập vào trong Mê Vụ cấm địa này mà phiền não, lại cùng Hắc Phong Yêu Mãng đại chiến một trận, bị ép phải bạo lộ phần lớn thực lực. Không nghĩ tới sự tình lại đầy những khúc ngoặt, không ngờ ở bên trong sào huyệt của Hắc Phong Yêu Mãng đạt được không chỉ lượng lớn linh thạch, linh vật, mà còn đạt một trái Mộc hệ Ngưng Kim quả có giá trị nhất.

Trong chốc lát, vẻ nóng bỏng trong ánh mắt Lục Tiểu Thiên liền biến mất, khôi phục lại sự bình tĩnh, ngọc hạp trong tay lóe lên rồi biến mất, bị đưa vào trong kết giới. Trọng bảo như vậy, không thể nào để lộ ra bên ngoài chút nào. Sau khi có được trái Mộc hệ Ngưng Kim quả này, hắn liền có thể yên tâm tu luyện. Hơn nữa trong đoạn thời gian này, không ngừng thoi luyện Ngưng Kim quả trở nên thành thục hơn, đợi sau khi hắn đạt tới Trúc Cơ tầng chín, lại luyện chế Ngưng Kim đan, để thử đột phá tới Kim Đan kỳ!

Bên ngoài sào huyệt truyền đến từng âm thanh vang vọng, ý thức được có người tiến tới. Lục Tiểu Thiên đưa tay chỉ ra, số ngọc hạp còn lại liền hoàn toàn bị thu vào trong kết giới.

"Lục đạo hữu!" Ở bên ngoài sào huyệt vang lên giọng nói của lão giả gầy gò, chưa đợi lão lên tiếng lần nữa, Lục Tiểu Thiên đã từ trong sào huyệt đi ra.

"Đây là tấm da mãng xà tốt nhất, đủ để luyện chế một bộ giáp da phòng ngự đỉnh giai." Lão giả gầy gò trong lòng có chút kỳ quái Lục Tiểu Thiên vì sao lại ở bên trong sào huyệt Hắc Phong Yêu Mãng lâu như vậy, khẳng định là có phát hiện gì đó. Nhưng Lục Tiểu Thiên không nói, lão cũng không dám hỏi nhiều, chỉ là cung kính dâng lên tấm da mãng xà tốt nhất.

"Vất vả rồi." Trên miệng Lục Tiểu Thiên khách khí một câu, thu lấy tấm da mãng xà. Bản thân hắn đã có Hỏa Giao lân giáp đẳng cấp cao hơn nhiều, tự nhiên không cần loại giáp da đẳng cấp kém hơn này. Nhưng loại da mãng xà này dùng để làm quà tặng cũng không tồi, đợi lúc thích hợp lại tặng ra ngoài cũng được.

Tiết Linh từ đằng sau đi tới trực tiếp phát hiện ngữ khí Lục Tiểu Thiên tựa hồ ôn hòa hơn không ít, trong lòng có chút kỳ quái. Nàng tự nhiên là không biết được bởi vì Lục Tiểu Thiên có được thu hoạch cực lớn bên trong sào huyệt của Hắc Phong Yêu Mãng cho nên mới dễ nói chuyện như vậy.

"Ngươi có cần nghỉ ngơi hồi phục một lúc không?" Tiết Linh vẫn có chút lo lắng nhìn về phía Lục Tiểu Thiên nói. Dù sao vừa rồi hắn đã mới đại chiến xong một trận, cho dù không có tiêu hao, pháp lực thì có Hồi Thiên đan bổ sung. Nhưng thông thường khi phải trải qua chiến đấu kịch liệt như vậy, tâm thần tiêu hao cũng có chút mệt mỏi cần phải có thời gian khôi phục.

"Không cần đâu, trực tiếp đi tới nơi tiếp theo đi." Lục Tiểu Thiên lắc đầu. Nghỉ ngơi một lát tự nhiên là tốt, nhưng hắn còn muốn nhanh chóng rời khỏi. Tận hết khả năng đạt được một lọai Ngưng Kim quả khác. Tuy rằng hắn có dự định dùng một loại Ngưng Kim quả luyện thành Ngưng Kim đan, để thử đột phá tới Kim Đan kỳ. Nhưng phàm việc này cũng nay chuẩn bị nhiều cách khác nhau, lỡ như cách kia không được, thì chỉ có thể làm theo phương pháp của Hỗn Nguyên Đạo Nhân mà thôi. Dù sao trong thiên Trận Đan cũng có nói tới vấn đề tư chất có liên quan đến việc kết đan. Lục Tiểu Thiên đối với tư chất bản thân mình không hề có bao nhiêu lòng tin, chỉ có thể thông qua càng nhiều nỗ lực hơn nữa đi bù đắp sự yếu kém này.

"Bước tiếp theo chính là đi hái Dạ Oanh quả!" Tiết Linh gật đầu đi trước dẫn đường.

Dạ Oanh quả lấy danh xưng của chim Dạ Oanh* làm tên, sinh trưởng ở trên tổ của chim Dạ Oanh, là một loại kỳ vật giải độc vô cùng khó có được. Cực ít nơi mà nó có thể sinh trưởng, không nghĩ tới bên trong Mê Vụ cấm địa này lại có.

*Chim Dạ Oanh: Là loài chim biểu tượng quốc gia của Iran. Có người gọi nó là chim Sơn Ca. Mọi người google để biết thêm chi tiết.

Không gian cấm chế cổ quái bên trong Mê Vụ cấm địa đang từ từ tiêu tán. Sau hai canh giờ đã hoàn toàn biến mất, mấy người Lục Tiểu Thiên lại có thể ngự kiếm phi hành. Nửa ngày sau, liền đi tới một sườn núi nhỏ không hề bắt mắt. Bốn phía đều là những bụi cây cao thấp bất đồng, có cây chỉ cao có hai trượng, nhưng tán cây lại rất lớn, chiếm diện tích chừng mấy mẫu. Bên trên có sáu bảy con linh điểu thực lực không giống nhau, lông vũ màu đỏ trắng, so với Hắc Phong Yêu Mãng thực lực mấy con chim Dạ Oanh này rõ ràng kém hơn một chút.

Lão giả gầy gò liền vỗ ngực muốn chủ động tiến lên giúp đỡ. Hiển nhiên là sau khi nhận thức được thực lực của Lục Tiểu Thiên, ý thức được bản thân sẽ không có gì nguy hiểm. Lão giả gầy gò và tráng hán đầu trọc cũng đều thả lỏng chân tay, muốn xông lên đánh trận này. Bọn họ đã nhìn ra được Lục Tiểu Thiên không phải là một người hà khắc, bản thân xuất lực càng nhiều, chốc nữa sẽ được phân chia chiến lợi phẩm càng nhiều hơn. Đối với điều này Lục Tiểu Thiên cũng không hề cự tuyệt, chỉ cần có thể sớm một chút rời nơi Mê Vụ cấm địa vô cùng cổ quái này, để ba người này chiếm chút tiện nghi cũng không phải không được.

Chim Dạ Oanh tuy rằng kém hơn Hắc Phong Yêu Mãng một chút, nhưng có thể chiếm cứ một địa bàn ở nơi hung hiểm như Mê Vụ cấm địa này, cũng phải có chút thực lực. Ba con chim Dạ Oanh tốc độ cực kỳ nhanh, đặc biệt là cái mỏ dài nhọn của nó. Tráng hán đầu trọc hơi chút khinh thường, cánh tay liền bị mỏ chim mổ xuyên thấu. Nếu như không phải lão giả gầy gò cứu viện kịp thời, sợ rằng đã mất mạng đương trường. Xuất hiện khoảng khắc nguy hiểm như thế này, lão giả gầy gò sắc mặt đại biến vội vàng kéo tráng hán đầu trọc lui ra xa một chút. Bảy con chim Dạ Oanh tự nhiên cũng lần nữa đặt toàn bộ lực chú ý lên người Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên suy nghĩ, dù sao việc hắn là Thể Tu cũng đã bại lộ, cũng không cần phải ẩn giấu nữa. Trực tiếp nhanh chân đi phía Dạ Oanh quả, đồng thời Liệt Địa Đao cũng bay xung quanh trên không trung. Bảy con chim Dạ Oanh vây lấy Lục Tiểu Thiên loạn chiến một hồi, tốc độ của nó còn nhanh hơn Lục Tiểu Thiên nhiều. Cái mỏ dài nhọn không ngừng mổ về phía Lục Tiểu Thiên, đồng thời còn phun ra những băng trùy sắc nhọn, và cả băng phong bạo. Nhưng Lục Tiểu Thiên với phòng ngự cường hãn trực tiếp bước qua. Hắn vừa đi tới vừa khống chế Liệt Địa Đao chém ra xung quanh, lượng lớn lông vũ xen lẫn với một mảng máu rơi xuống, chim Dạ Oanh bị kinh sợ bay ra xa, không dám tiếp cận quá gần. Lục Tiểu Thiên khóe miệng khẽ nhếch lên, chỉ cần đám chim Dạ Oanh này không tới gần, hắn cũng lười hạ sát thủ, chỉ cần hái đi Dạ Oanh quả là được. Nhảy một cái đã vọt lên tổ chim, Lục Tiểu Thiên liền trực tiếp hái đi mấy trái Dạ Oanh quả, sau đó thuận lợi nhảy xuống mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận