Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1291: Hòa giải thất bại

"Nếu là cừu nhân của Lục huynh đệ, nói nhảm nhiều như vậy làm gì, trực tiếp xử lý là được rồi." Bát Túc Ma Ngưu thú nghiến răng nói.

Ngũ Tử Nguyên, Kiều Lam tự nhiên cũng nhìn Chu Thông với sắc mặt bất thiện. Chỉ bất quá hai người cuối cùng vẫn dùng ánh mắt trưng cầu ý kiến nhìn về phía Lục Tiểu Thiên. Nếu Lục Tiểu Thiên nói đánh, hai người bọn họ tự nhiên không có hai lời.

Nơi này cũng không phải Xích Uyên đại lục, coi như đắc tội người khác, cùng lắm thì phủi mông một cái rời đi là được. Loại địa phương linh khí mỏng manh này, nếu không phải Lục Tiểu Thiên, bọn họ cũng sẽ không tới.

"Mấy vị này trông cực kỳ lạ mặt, không biết là đồng đạo của tiên môn nào?"

Bành Nhất Kiếm nhìn thấy Kiều Lam với một thân y phục sặc sỡ, khí chất dung mạo đều thuộc hàng xuất chúng, một mực chưa có cơ hội bắt chuyện. Lúc này Lục Tiểu Thiên và Chu Thông tựa hồ có khúc mắc từ trước, bản thân nếu có thể hòa giải một phen, cũng là một cơ hội tỏ vẻ trước mặt người đẹp, thân là tu sĩ của Thanh Đan cung, chút mặt mũi này y nghĩ bản thân vẫn có.

"Ngươi mặc kệ chúng ta tới từ cái Tiên môn nào, chúng ta chỉ đang đi cùng với Lục đạo hữu." Ngũ Tử Nguyên trợn mặt đáp.

Mà Kiều Lam càng khinh thường chẳng thèm ngó ngàng gì tới Bành Nhất Kiếm.

Bành Nhất Kiếm cảm thấy có chút mất mặt, nên sắc mặt không mấy vui vẻ, lại nhìn Lục Tiểu Thiên nói.

"Lục đạo hữu, trước mắt Quỷ tộc đang xâm lấn đại quy mô. Đồng đạo trong Vọng Nguyệt tu tiên giới ta, nên đoàn kết lại với nhau, nhất trí đối địch. Cơ sư huynh, Triệu sư huynh của Thanh Đan cung ta, còn có đại tu sĩ của Cổ Kiếm tông đã đặt ra quy định. Lục đạo hữu đã có cống hiến không nhỏ với Vọng Nguyệt tu tiên giới ta, danh tiếng vang vọng, chắc hẳn cũng là người biết đại thể. Bây giờ đại địch phía trước, ân oán cá nhân tạm thời nên để qua một bên."

"Chu Thông, ngươi cảm thấy ta phải làm thế nào?" Lục Tiểu Thiên liếc nhìn ánh mắt Chu Thông đang âm trầm bất định nói.

"Chuyện trước kia chẳng qua là ân oán cá nhân. Ngươi hiện tại muốn tìm ta giải quyết, ta cũng không có gì để nói. Nếu như ngươi thật sự động thủ, ta sẽ tự đến chỗ đại tu sĩ của Cổ Kiếm tông và Thanh Đan cung cáo trạng ngươi. Ngươi cũng bất quá chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, thật sự cho rằng không ai có thể chế phục ngươi sao?"

Chu Thông đương nhiên sẽ không công khai thừa nhận bản thân lúc trước từng động thủ với Lục Tiểu Thiên sau trận chiến ở Chiến Nguyệt đài. Sự tình khi đó chỉ có y và Lục Tiểu Thiên biết. Nếu như y thà chết cũng không chịu thừa nhận, những người khác lại có thể làm gì được y?

"Những chuyện xấu xa lúc trước ngươi làm, mà ngươi không thừa nhận thì ta xác thực cũng không làm gì được ngươi. Và ta cũng không nhàn rỗi đến mức chủ động tới cửa tìm ngươi gây phiền phức. Chỉ bất quá ngươi đã chạy đến trước mặt ta, ta không giáo huấn ngươi một phen, khẩu khí này ta thật sự nuốt không xuống nổi." Lục Tiểu Thiên cười lớn nói.

Loại cảm giác dùng lực áp bách người khác quả thật không tồi. Nếu như không phải còn cần nhờ tu sĩ Nguyên Anh kỳ khác của Vọng Nguyệt tu tiên giới đổi lấy Phích Lịch Lôi sa, hiện tại có giết Chu Thông cũng chẳng sao.

Chỉ là khi thực lực của bản thân dần dần tăng cao, việc Chu Thông đã gây ra với hắn cũng chỉ là một chuyện nhỏ. Không bằng không chứng, giết chết một tu sĩ Nguyên Anh kỳ như Chu Thông, cũng sẽ mang đến phiền phức không nhỏ cho Linh Tiêu cung. Điều này Lục Tiểu Thiên cũng không nguyện ý nhìn thấy. Dù gì thì nếu như bản thân hắn rời đi, với trạng thái hiện tại của Linh Tiêu cung, cũng không chiếm được bao nhiêu ưu thế so với Huyền Băng môn.

"Lục đạo hữu, vẫn xin tự trọng, lẽ nào ngươi cho rằng bản thân lập ra không ít công lao cho Vọng Nguyệt tu tiên giới, liền có thể coi thường mọi quy định sao. Với thực lực hiện tại của ngươi, cũng bất quá coi như không tồi trong Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi, so với đại tu sĩ của Thanh Đan cung ta hoặc là Cổ Kiếm tông vẫn còn kém xa. Ngươi hiện tại nếu như phá hỏng cục diện nhất trí đối địch của liên minh Vọng Nguyện, bên trên có trách tội xuống, ngươi cũng không thể thừa nhận nổi."

Bành Nhất Kiếm sắc mặt tối sầm, thời gian y kết anh còn sớm hơn Lục Tiểu Thiên một chút, nhưng danh tiếng thì lại kém xa hắn. Y đã nói thân phận bản thân là tu sĩ của Thanh Đan cung, đối phương không ngờ lại càng khinh thường y hơn, thật sự là muốn nhẫn cũng không thể nhẫn.

"Thế thì đợi đại tu sĩ tới rồi mới nói đi, bằng ngươi còn chưa có đủ tư cách." Lục Tiểu Thiên lạnh lùng nói. Giết Chu Thông đúng thật là phiền toái rất lớn, dù sao cũng không có chứng cớ. Nếu như giáo huấn một phen, nhiều lắm chỉ bị chỉ trích một chút mà thôi. Lục Tiểu Thiên không bao giờ để tâm khi người khác nói điều gì đó sau lưng mình.

"Rất tốt, ta cũng muốn xem xem Lục Tiểu Thiên ngươi cuồng vọng đến mức nào. Ngươi thật sự mạnh mẽ hay chỉ là một kẻ hư danh?" Bành Nhất Kiếm giận quá hóa cười, mái tóc dài tung bay, trực tiếp bước ra một bước, ngăn ở trước mặt Chu Thông.

Lục Tiểu Thiên lại nhìn về phía Mặc Tuyết bên cạnh nói, " Mặc đạo hữu phải chăng cũng muốn cản ta?"

"Cái này, hai bên ta đều không giúp." Mặc Tuyết cười khổ một tiếng, trực tiếp bước qua một bên, "Có hiềm khích gì, thì luận bàn một chút rồi hóa giải là tốt nhất, đừng thật sự làm lớn chuyện."

Giao tình giữa Mặc Tuyết và Chu Thông cũng rất là bình thường, mới vừa rồi vẫn nhờ Lục Tiểu Thiên giúp đỡ giải vây, nếu không mấy tên Quỷ Vương kia sao lại dễ dàng tuỳ tiện bỏ đi. Trong lòng Mặc Tuyết thầm nói, tuy Lục Tiểu Thiên tìm Chu Thông gây sự trước, nhưng Bành Nhất Kiếm định ỷ vào bản thân là tu sĩ Thanh Đan cung, muốn cưỡng ép áp đảo Lục Tiểu Thiên, quả thật làm cho người khác phản cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận