Độc Bộ Thành Tiên

Chương 420: Người truy tung

"Được rồi, bất quá tử đệ tu vi Trúc Cơ hậu kỳ trở xuống tốt nhất đừng dẫn đi, thanh niên tóc bạc kia am hiểu một loại công kích sóng âm quỷ dị, người trúng đòn không hề có chút lực phản kháng nào."

Hơi suy nghĩ một chút, Ô Cốt vẫn nói ra nơi chiến đấu vừa rồi cho mấy người họ. Huống hồ y nhìn thấy ánh mắt cừu hận của hai người Ô Lực Hãn và Ô Lực Vũ, cho dù là y chỉ sợ cũng không thể nào ngăn cản được lòng nóng lòng muốn báo thù của hai người. Nếu như y lúc này không đáp ứng, chỉ sợ hai cái tên chất tử này cũng sẽ chủ động đứng ra. Nghĩ đến thanh niên tóc bạc kia lúc đối địch loại tỉnh táo cùng sắc bén lạ thường kia, Ô Cốt không khỏi rùng mình một cái. Vẫn nên vì một nhà của mình mà lưu lại một điểm huyết mạch thôi.

"Ô Chiến, Ô Tất, các ngươi vì sao lại có thời gian rảnh rỗi đến chỗ ta thế này? Đến đây, nhấm nháp một chút bình rượu huyết trùng mà ta mới ủ ra." Ở trong một mảnh địa phương đầm lầy, bốn phía chướng khí bủa vây, mơ hồ có từng tiếng Thanh Oa (con ếch) kêu quái dị, tựa hồ ngoại trừ tiếng Thanh Oa kêu ra, bốn phía cũng không còn tiếng côn trùng yêu thú nào khác, khiến cho hoàn cảnh xung quanh lộ ra có chút quỷ dị.

"Tự nhiên là có chuyện quan trọng, về phần phẩm tửu thì không cần, cũng không có thời gian để phẩm." Ô Chiến khôi ngô trực tiếp lắc đầu. Đối với cái tên Sa Bá trước mắt này, thậm chí là trên người những tu sĩ khác của Thú Yêu Cốc cũng tản mát ra một cỗ khí tức tà dị không giống như nhân tộc, bản năng của y vô cùng phản cảm. Nếu như không phải lần này là bởi vì sự tình quá quan trọng, thiết yếu phải nhờ đến tên bọn gia hỏa này trước mắt, y cũng không nguyện ý đi đến nơi đây một chuyến.

"Đã Ô Chiến đạo hữu xem thường những kẻ bàng môn tả đạo này như chúng ta đây, vậy thì xin cứ tự nhiên đi, ta cũng không miễn cưỡng." Sa Bá thể hình gần giống như Ô Chiến, cũng rất khôi ngô hiếm có, bất quá trong tiếng cười lại mang theo một cỗ cảm giác âm nhu, cùng với vẻ dương cương của Ô Chiến hoàn toàn tương phản một cách cực đoan.

"Vị tộc đệ này của ta không biết nói chuyện, Sa đạo hữu đừng nên trách cứ, lần này đúng là có chuyện quan trọng, không biết Sa đạo hữu có cảm thấy hứng thú với một nữ tử Kim Đan kỳ bị trọng thương?" Ô Tất lên tiếng nói.

"Nữ tử Kim Đan kỳ bị trọng thương, có nghe được chút tin tức, bất quá nghe nói Ô thị bộ tộc các ngươi trước đó đã phái không ít người đuổi theo, hơn nữa còn có truyền nhân Viêm Ma Yêu Đao Miêu Thiên cùng với hai tên hảo thủ đuổi theo, chẳng lẽ đã xảy ra điều gì hay sao?" Sa Bá thân thể khẽ giật mình, ánh mắt lộ ra một tia thần sắc cảm thấy hứng thú, những đồng môn khác của y cũng không khỏi dựng lỗ tai lắng nghe.

"Sự tình xảy ra chút biến cố, nữ tu Kim Đan kỳ kia đúng là đã bị trọng thương không giả, thậm chí còn bị Ô thị bộ tộc ta đánh cho mất đi năng lực phản kháng. Nhưng nửa đường lại giết ra một tên thanh niên tóc bạc, thủ đoạn cao minh, lại là thừa dịp rối loạn tập kích. Hai tiểu đội của Ô thị ta bị tổn thất nặng nề, chỉ trốn về được ba tên tộc nhân, mà Miêu Thiên coi như có lợi hại hơn nữa, cộng thêm hai người khác, không có Ô thị bộ tộc ta, bằng vào bọn họ cũng khó có thể ở chiếm được chỗ tốt trong tay thanh niên tóc bạc kia. Hiện tại Ô thị bộ tộc ta đã tụ tập đầy đủ chiến sĩ, chỉ cần mời được Sa đạo hữu xuất thủ, tìm ra tung tích của tên thanh niên tóc bạc kia. Thời gian càng kéo dài, chỉ sợ đối phương thật sự sẽ nghênh ngang rời đi." Ô Tất trầm giọng nói.

"Một tên thanh niên tóc bạc, lại có thể lợi hại như vậy?" Vẻ mặt nhàn rã trước đó của Sa Bá cũng đột nhiên trở nên lạnh lùng.

"Hắn còn có một con lục giai Phi Thiên Ngân Thi, là Đế Khôn nhất tộc đã tuyệt tích hơn ngàn năm." Ô Tất nói.

"Đế Khôn?" Sau lưng Sa Bá có mấy tên tu sĩ tà dị đi tới cũng đột ngột hít một hơi khí lạnh, "Khó trách, ngay cả Ô thị bộ tộc các ngươi cũng bị thiệt thòi lớn. Ở trên không trung, bị Phi Thiên Ngân Thi này tập kích, đúng là trong lúc vội vàng cũng không kịp phòng bị!"

"Cũng được, vậy chúng ta liền đi gặp mặt một lần tên thanh niên tóc bạc này, nhìn xem đối phương là thần thánh phương nào, Vọng Nguyệt tu tiên giới0không ngờ có thể có một tu sĩ Trúc Cơ kỳ lợi hại như thế. Tu sĩ có thể khiến cho Phi Kỵ bộ lạc người ăn phải loại thiệt thòi lớn như này, ta còn là lần thứ hai gặp được." Sa Bá cười gằn, cạch cạch một tiếng, cái chén đựng rượu giống như là huyết dịch trong tay y bị bóp vỡ nát.

"Có thể cùng phi kỵ bộ tộc giao thủ mà còn chiếm vững thượng phong, có tác dụng khắc chế Phi Kỵ bộ lạc, ta cũng mới thấy qua một lần này, hay là bởi vì đối phương có lục giai Đế Khôn." Ô Chiến vẻ mặt bất mãn nói.

Bên cạnh một nam tử đầu đội mũ rơm, khuôn mặt đầu nhọn mắt chuột, cười vui vẻ nói: "Đó là ngươi cô lậu quả văn."

"Xin lắng tai nghe!" Ô Chiến hừ nói.

"Nếu nói đến Phi Kỵ bộ lạc các ngươi, xác thực rất khó chơi, nhưng Tu Tiên Giới rộng lớn, năng nhân dị sĩ rất nhiều. Vào mấy năm trước kia, một nơi Mê Vụ cấm địa ở bên ngoài Huyền Diệp thành, Khoa Bộ tộc từng gặp phải mấy tên tu sĩ của Vọng Nguyệt tu tiên giới. Năm người gặp phải ba người, không, phải nói là hai người, nhưng kết quả bốn chết một bỏ chạy, lại ngay cả da lông đối phương cũng không hề thương tổn được." Nam tử mũ rơm tên Kim Tuyến Thử làm như không nhìn thấy ánh mắt bất mãn của Ô Chiến tiếp tục nói. "Lúc trước chính là ta truy tung người này, bất quá lại bị người này trốn vào trong Mê Vụ cấm địa chạy mất."

"Khoa Bộ tộc Khoa Bộ Thác Sơn!" Ô Chiến biến sắc, thốt ra, Khoa Bộ Tộc cũng là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy trong Phi Kỵ bộ tộc. Khoa Bộ Thác Sơn đồng dạng cũng là người nổi bật quật khởi bên trong tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Phong Hỏa Ly Hợp Thương càng là nhất tuyệt. Năm người đánh hai người, không thể làm bị thương đối phương, ngay cả có Khoa Bộ Thác Sơn ở đó mà vẫn còn chết bốn người, bao gồm cả người và phi kỵ, nói đúng ra hẳn là bị giết chết tám cường giả Trúc Cơ kỳ.

"Được rồi, đừng nói những chuyện không có ích lợi gì, việc này không nên chậm trễ, chúng ta nên mau đuổi theo tới đó, nếu không để nữ tử Kim Đan kỳ kia chạy thoát thì thật là đáng tiếc." Sa Bá chú ý tới sắc mặt Ô Chiến, cười lạnh, ngăn cản thanh niên mũ rơm Kim Tuyến Thử tiếp tục trào phúng.

U! Phía trên ngọn núi cao vút, hơn mấy chục con Linh Ưng đằng không bay lên, phía trên mỗi một con Linh Ưng đều có một chiến sĩ thần sắc trang nghiêm, chiến ý dâng cao.

Nếu là cộng thêm hơn mười người bên phía Sa Bá, số lượng đội ngũ lần này thậm chí đã vượt qua trăm người. Bất quá Ô Tất cũng không hề hoàn toàn nghe theo đề nghị của Ô Cốt, trong đội ngũ lần này cũng mang theo năm sáu mươi tên tinh anh Trúc Cơ trung kỳ. Những người này cũng không trực tiếp phụ trách giao chiến với thanh niên tóc bạc, nhiệm vụ chủ yếu là lục soát. Mà hạch tâm chiến đấu chân chính chính là hai mươi tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, lại thêm tọa hạ lục giai Linh Ưng, không thể nghi ngờ đây là một chi lực lượng đủ để khiến cho người khác nhìn mà phát khiếp.

Ngay cả Sa Bá cùng hơn mười người của Yêu Thú Cốc, cũng không chịu được mà hơi biến sắc mặt, Phi Kỵ bộ tộc số lượng tuy ít. Nhưng lại có thể dưới tình huống linh thạch tương đối cằn cỗi, mà bồi luyện ra thực lực kinh người như vậy, quả nhiên không hề tầm thường.

Mỗi một con Linh Ưng giương cánh đồng đều dài tới mấy trượng, gần trăm con Linh Ưng giương cánh, trên không trung bay qua, cho người ta một loại cảm giác che khuất cả bầu trời.

Ven đường thậm chí có mấy tiểu đội tu sĩ của Vọng Nguyệt tu tiên giới nhìn thấy cỗ lực lượng trên bầu trời này, lập tức cả kinh mặt cương cứng, bò ra trên mặt đất không dám cử động mảy may, chỉ sợ sẽ kinh động Phi Kỵ bộ tộc trên đỉnh đầu, sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu. Sau khi đợi đối phương bay qua rất lâu, những tiểu đội tu sĩ lẻ loi này mới kinh hồn bất định mà đứng dậy.

Không bao lâu, gần trăm con Linh Ưng đã bay tới không vực nơi giao chiến trước đó, kình lực tỏa ra khi chiến đấu khiến cho mặt đất nơi này đều giống một mảnh hỗn độn.

Kim Tuyến Thử hai mắt tỏa ra ánh sáng, tham lam hút lấy khí tức còn lưu lại trong không khí nói. "Ả nữ tử Kim Đan kỳ này thật đúng là một nữ nhân cực phẩm, không biết là ai sẽ trở thành đạo lữ của nàng, thật là khiến người ta ngưỡng mộ. Tiểu tử này thật sự là diễm phúc không cạn, mỗi lần bên người hắn đều luôn có cực phẩm nữ nhân làm bạn."

"Tên mũi chuột, bớt nói nhảm, tìm được phương hướng hai người kia rời đi chưa?" Sa Bá không kiên nhẫn thúc giục nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận