Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1530: Nhân kiếm hợp nhất

Mặc Chiêm Thanh và Hạng Vũ Trạch cũng vội vàng rút lui. Không ai muốn nán lại thêm một khắc nào nữa. So với họ, chỉ có Vu Nhã là tâm trạng thoải mái nhất, phong thái tao nhã hơn lúc đến vài phần.

Chưa đầy vài phút sau khi mọi người rời đi, một chiếc áo choàng đỏ rực rỡ xuất hiện. Mái tóc dài như gai nhím vô cùng nổi bật, Hạng Cuồng vác cây Ngũ Sắc Giao Đầu côn trên vai, đắc ý phá không lao đến.

"Cuồng huynh hôm nay đánh được sảng khoái không?" Lục Tiểu Thiên cười nói.

"Cũng tạm," Hạng Cuồng liếc mắt, khịt mũi nói, "Lôi pháp của tên tiểu tử Tiêu Kình Lôi này mạnh hơn Mang Hắc Than một chút, đã lâu rồi ta không được thoải mái chiến đấu như vậy." Con ngươi Hạng Cuồng đảo một vòng, hừ hừ một tiếng nói.

"Nhưng động cơ của tiểu tử ngươi cũng không đơn thuần, ta giúp ngươi đánh đuổi Tiêu Kình Lôi, ngươi thế nào cũng phải biểu thị một chút gì chứ. Bằng không, lần sau gặp loại chuyện như vậy, ta sẽ mắt nhắm mắt mở, coi như không thấy."

Hạng Cuồng tuy hành sự có vẻ luôn làm theo ý bản thân, điên điên khùng khùng, nhưng trong lòng lại không hồ đồ. Lục Tiểu Thiên lấy ra một vò lớn Liệt Hầu tửu lớn ném về phía Hạng Cuồng.

Hạng Cuồng mở vò rượu ra, một mùi rượu nồng đậm và cuồng bạo xộc thẳng vào mũi. Hạng Cuồng ực ực uống liền mấy hớp, chỉ cảm thấy một luồng tửu lực mạnh mẽ bùng nổ trong cổ họng, khiến y có cảm giác bứt rứt khó tả.

"Hảo tửu! Túy Tiên tửu trước đây ta uống so với loại linh tửu này chẳng khác gì nước lã, đây mới là linh tửu mà các nam nhân nên uống, thật sảng khoái!"

Lục Tiểu Thiên cũng thấy thèm thuồng, tự mình lấy ra một vò linh tửu, cũng giống như Hạng Cuồng, trực tiếp ngửa cổ ra đổ vào. Luồng tửu lực nồng đậm tỏa ra từ ngực, pháp lực trong cơ thể lập tức vận hành nhanh hơn một bậc. Chạy loạn trong kinh mạch, khiến người ta có một loại cảm giác bứt rứt khó tả, muốn phát tiết linh lực ra ngoài cho thỏa thích.

Liệt Hầu tửu này được cất giữ trong hốc Hỏa Tê Mộc ngàn năm và vẫn còn đang tiếp tục sinh trưởng, không ngờ lại cho ra hiệu quả như vậy. Lục Tiểu Thiên vừa kinh ngạc vừa vui mừng, dược lực trong linh tửu này còn mạnh hơn gấp nhiều lần so với loại mà Hạ Cát cung cấp trước đây.

"Hảo tửu, xem côn!" Hạng Cuồng gầm lên như tiếng sấm, vung côn đập thẳng vào Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên mở bừng mắt, một luồng kiếm khí sắc bén lăng không chém ra.

Hai người vừa đánh vừa đi về hướng hắc ngục.

"Đông Phương lão đệ, kiếm thuật của đệ lại tiến bộ, nhưng ta luôn cảm thấy kiếm trận này của đệ không phải là hình thái cuối cùng, sao không cho ta kiến thức một lần." Hai người đánh đến gần lối vào hắc ngục. Hạng Cuồng dùng một côn đẩy lùi Lục Tiểu Thiên và hét lớn.

"Nếu Hạng huynh chịu cho ta đích thân trải nghiệm Thổ hệ chân ý, ta cũng sẽ dùng toàn lực ứng phó." Hai mắt Lục Tiểu Thiên nheo lại đáp, kiếm thai không phải là vật phẩm tiêu hao, dùng một lần cũng không sao.

"Tốt, nếu chiêu thức sau cùng của ngươi có thể khiến ta kinh ngạc, ta sẽ cho ngươi kiến thức một chút Thổ hệ áo nghĩa chân chính." Hạng Cuồng cười lớn.

Lục Tiểu Thiên vung tay phải vẽ một vòng cung trong hư không, kiếm ý phiêu dật chém ngang, tay trái cầm lấy vò linh tửu. Một bình Liệt Hầu tửu nồng đậm đổ hết vào miệng, pháp lực trong cơ thể càng thêm cuồn cuộn, không phát tiết không được. Lục Tiểu Thiên không kìm được thét lên một tiếng dài, hai tay chắp lại giơ qua đỉnh đầu, tám thanh phi kiếm bị Hạng Cuồng đánh bay đồng thanh khẽ kêu lên, bay về tụ lại, phi kiếm hợp lại làm một, hóa toàn một thanh phi kiếm trong suốt, cùng thân hình Lục Tiểu Thiên hợp lại làm một. Một lớp màn sáng trong suốt màu nhạt bao lấy Lục Tiểu Thiên và phi kiếm bên trong.

Dưới sự kích phát của Liệt Hầu tửu, pháp lực trong cơ thể sôi trào mãnh liệt, Lục Tiểu Thiên thậm chí có thể cảm giác được loại xúc động muốn bùng phát.

“Đây là dấu hiệu sắp bước vào Nguyên Anh trung kỳ sao?” Trong lòng Lục Tiểu Thiên giật mình, sau đó lại mừng rỡ.

Hắn kết Nguyên Anh trước trước sau sau đã tu luyện hơn mấy chục năm, số lượng tu sĩ Nguyên Anh kỳ và yêu tu bị hắn chém giết đã vượt quá số ngón tay, thậm chí không thiếu những người có cảnh giới cao hơn hắn. Nếu như có thể đột phá đến Nguyên Anh trung kỳ, pháp lực một lần nữa được nâng cao về chất và lượng, khi đối mặt với đại tu sĩ, Lục Tiểu Thiên mới bớt đi được sự kiêng dè như trước.

Rất nhanh, cảm giác đột phá này bắt đầu thuyên giảm, Lục Tiểu Thiên âm thầm thở dài, xem ra vẫn là do tích lũy chưa đủ, dù sao từ lúc kết Nguyên Anh đến nay cũng chưa đến bốn mươi năm. Tuy nhiên, lần này uống Liệt Hầu tửu lại khiến hắn nhìn thấy được hy vọng, có lẽ hiện tại tích lũy vẫn chưa đạt đến yêu cầu đột phá, nhưng so với mục tiêu mơ hồ trước đây, giờ đây tầm nhìn đã trở nên rõ ràng hơn.

Liệt Hầu tửu này quả nhiên không tầm thường. Hạ Cát, gã Linh Tửu tông sư kia cũng không phải hoàn toàn vô dụng, chỉ là không có điều kiện tương ứng mà thôi. Hiệu quả của Liệt Hầu tửu trong tay gã, công hiệu cũng không được coi là quá mạnh, nhưng đến tay Lục Tiểu Thiên, cất giữ trong Hỏa Tê Mộc trong Thanh Quả kết giới, dù là hiệu quả của linh tửu hay thời gian bảo quản đều được cải thiện trên phạm vi lớn.

Sau này còn phải chuẩn bị thêm nhiều thêm một chút loại linh tửu này nữa. Khi Lục Tiểu Thiên đã hạ quyết tâm, Hạng Cuồng bên kia đã khẽ ồ lên một tiếng, lẩm bẩm:

"Kiếm trận hợp nhất, quả nhiên có chút môn đạo, tuy thanh thế không lộ rõ, nhưng uy lực này đã gần như chạm đến ngưỡng cửa của đại tu sĩ. Rốt cuộc tên tiểu tử này tu luyện kiếm đạo gì mà lại lợi hại đến vậy? Xem ra nha đầu Khuynh Thành kia thật sự không phải là đối thủ của tiểu tử này rồi, cho dù có Tàng Kiếm Hạp để chế ngự tất cả kiếm đạo trong thiên hạ, cũng không thể chống đỡ được những thủ đoạn khác của tiểu tử này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận