Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1171: Huyết Nguyệt Mạn Thế

Chỉ riêng cái Quỷ động trong Vọng Nguyệt sơn mạch cũng phải cần mấy đại tu tiên giới liên thủ mới có thể trấn áp. Lúc này lại xuất hiện thêm một Quỷ động, nếu như lại xông ra thêm một vài tên lão gia hỏa cấp Quỷ vương, sợ rằng đám lão quái Nguyên Anh kỳ của mấy đại tu tiên giới, khó mà ứng phó nổi.

Huyết Sắc cấm địa này vốn đã có rất nhiều thứ kỳ quặc, nơi này xuất hiện Quỷ động, cũng không phải là gì kỳ lạ. Nhưng chuyện này hiện tại đối với Vọng Nguyệt tu tiên giới và mấy đại tu tiên giới mà nói, chẳng khác nào là sấm sét giữa trời quang.

Trên mặt Lục Tiểu Thiên hiện lên vẻ ngưng trọng, nhưng cũng không tiếp tục suy nghĩ nhiều. Nếu như Vọng Nguyệt tu tiên giới chú định phải trải qua tràng hạo kiếp này, hắn cũng vô lực vãn hồi, ngay cả bản thân còn chưa thể lo nổi, hơi đâu đi quản tới quá nhiều.

Bích Không quỷ vương nhìn thấy Quỷ động thì lập tức vui mừng khôn xiết. Vừa định lao đầu vào trong Quỷ động kia, thì bùm một tiếng bị cấm chế phong ấn Quỷ động đánh văng trở lại, khiến Bích Không quỷ vương kêu lên đau đớn không thôi.

"Lão quỷ, hiện tại ngươi còn muốn chạy đi đâu?" Diệt Tuyệt lão quái nhìn thấy Bích Không quỷ vương bị cấm chế trên đó đánh văng đi, liền cười lên đắc ý. Cánh tay gầy khô duỗi ra, thi hóa và biến lớn, lòng bàn tay xuất hiện một lớp hôi sắc thi mao, nhanh chóng được lấp đầy.

Trước đó khi Diệt Tuyệt lão quái và Bích Không quỷ vương giao thủ, Lục Tiểu Thiên cũng không ở gần, hắn chỉ nhìn thoáng qua liền cảm thấy công pháp mà lão quái này tu luyện thật là quá tà dị.

Bây giờ nhìn thấy lão ta xuất thủ ở khoảng cách gần, trong lòng liền dâng lên một cơn buồn nôn.

Một con người hoàn chỉnh nguyên vẹn, không ngờ lại tu luyện đến mức khiến cả người giống như một đầu hôi sắc luyện thi ở Âm Phong cốc mộ huyệt trước kia.

Trên người lão quái này tỏa ra mùi Thi khí nồng đậm, khiến cho Lục Tiểu Thiên không muốn tiếp cận quá gần, giữ một khoảng cách nhất định với lão.

"Lão quái, Thi đạo của người và Quỷ tộc chúng ta tuy có chút tương đồng, nhưng nếu bây giờ lão muốn bắt được ta, sợ rằng cũng sẽ phải trả giá không nhỏ. Lão cần thứ gì, không ngại nói ta nghe xem, cần gì phải động thủ." Bích Không quỷ vương thấy không còn đường trốn, liền hạ mình cầu xin.

Nhưng động tác trên tay không hề chậm lại chút nào, một vầng huyết nguyệt yêu dị dâng lên từ phía sau đầu. Một cánh tay vung lên, một gốc huyền hoàng bảo thụ xuất hiện. Chỉ là lần này Bích Không quỷ vương lại không hề dùng tay khống chế, mà lại trực tiếp nuốt huyền hoàng bảo thụ vào trong người.

Trong phút chốc, hàng chục sợi huyết sắc trường tiên vươn ra từ trong thân thể Bích Không quỷ vương, đánh về phía Diệt Tuyệt lão quái như phô thiên cái địa.

Núi đá gần đó vô tình bị trường tiên do huyền hoàng bảo thụ đánh trúng, lập tức hóa thành bột mịn, có thể thấy sự mạnh mẽ của lực công kích này.

Tuy nhiên, uy lực rõ ràng kém hơn lần đầu giao thủ rất nhiều. Thân hình Diệt Tuyệt lão quái cũng bành tướng, từ một lão giả gầy gò biến thành một hôi mao cương thi với thân hình cao một trượng hai, cường tráng vô cùng. Ngay cả hai con ngươi của lão ta lúc này cũng mang theo Tử khí nồng đậm. Lão liền sải bước đi tới trước, từng bước tới gần Bích Không quỷ vương.

"Hắc hắc, cường giả Quỷ vương trung kỳ đỉnh phong, lão phu không cần đồ vật gì khác từ ngươi, ta chỉ quan tâm đến Quỷ anh và một thân hài cốt của ngươi thôi, đem luyện chế nó thành Thi Biến Tam Âm đan, đủ để giúp cho lão phu đột phá tới Nguyên Anh hậu kỳ. Tới lúc đó, thiên hạ to lớn, có nơi nào mà lão phu không đi được, các đại tu sĩ bình thường, cũng chưa hẳn là đối thủ của lão phu. Với thọ nguyên của lão phu, còn có hy vọng đạt tới Thi Hoàng cảnh, đạt được phong quang càng lớn hơn nữa!"

Diệt Tuyệt lão quái liên tục cười quái dị, không hề lay động với mong muốn hòa giải của Bích Không quỷ vương, hơn nữa công kích trên tay càng hung hãn hơn.

Trên người hôi mao cương thi do Diệt Tuyệt lão quái hóa thành bị bao phủ bởi một tầng hắc sắc Thi khí hôi thối giống như thực chất, giống như là ngạnh giáp (giáp cứng). Trường tiên do huyền hoàng bảo thụ hóa thành đánh lên trên đó, vang lên âm thanh ầm ầm liên tục.

Động tác của Diệt Tuyệt lão quái cũng cực nhanh, tránh ngạnh kháng với mấy chục đạo trường tiên với tốc độ chóng mặt.

Trong nháy mắt, song phương đã va chạm không dưới mấy trăm lần.

"Huyết Nguyệt Mạn Thế!"

Bích Không quỷ vương tràn đầy kinh hãi và giận dữ, vầng huyết nguyệt phía sau phóng ra hồng quang, trong nháy mắt chiếu rọi phương viên mấy trăm trượng. Quỷ khí xung quanh tăng vọt, ngay cả Quỷ khí tinh thuần bên trong Quỷ động kia, tựa như cũng bị hấp dẫn, một phần Quỷ khí thậm chí còn thẩm thấu qua cấm chế, chậm rãi trôi về phía Bích Không quỷ vương.

Lấy Bích Không quỷ vương làm trung tâm, hình thành một vùng Quỷ vực âm u, trong Quỷ vực này, vầng huyết nguyệt treo lơ lửng trên không trung.

Ba người Lục Tiểu Thiên, ngân giáp nữ tử và Đế Diệu liếc mắt nhìn nhau. Trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ sợ hãi.

Trong mắt bọn họ, trong mảnh Quỷ vực này, tựa hồ Bích Không quỷ vương chính là Vương giả trong đó, mang cho người khác một loại cảm giác không ai có thể địch lại. Chỉ có phá vỡ mảnh Quỷ vực này, mới có thể đánh bại được Bích Không quỷ vương.

Lục Tiểu Thiên càng thêm kinh nghi bất định. Hắn không phải lần đầu tiên nhìn thấy tu sĩ Nguyên Anh kỳ xuất thủ. Tương đối mà nói, Thiết Thứ Bối yêu Nghê thực lực không phải mạnh mẽ lắm, hay là đám người Huyết Sư lão tổ, đều chưa từng giống như là Bích Không quỷ vương trước mặt này, hóa một phương không vực trở thành địa bàn của mình.

Chỉ có tên Huyền Yểm quỷ vương mạnh đến quá đáng kia, dưới sự chiếu rọi của Quỷ Diệu, những nơi bị nó chiếu qua, đều có thể luyện hóa thành một tòa Quỷ thành, so với thủ đoạn của Bích Không quỷ vương này, căn bản là không cùng một cấp bậc. Bất kể là quy mô to lớn, hay là mức độ lợi hại, đều chênh lệch quá xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận