Độc Bộ Thành Tiên

Chương 578: Đấu Kim Đan trung kỳ

"Tiểu tử to gan lắm!" Hoắc Đương nghe được thì sắc mặt giận dữ. Nhìn tên tiểu tử tóc bạc kia không nhanh không chậm bay về một phương hương khác, hai mắt có chút âm tình bất định. Tu vi của tiểu tử tóc bạc này nhìn qua không tính là mạnh, chỉ là một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, không ngờ lại dám khiêu khích một tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ như y. Là ai có thể cho hắn cái lá gan đó, hai người Hoắc thị huynh đệ có thể gây ra hung danh như vậy, hơn nữa còn có thể sống sót tiêu dao như hiện tại, tự nhiên cũng có mấy phần nhãn lực. Biết được người nào có thể trêu vào, người nào không nên trêu vào. Theo lý mà nói, tên tiểu tử trước mắt không nên có biểu hiện như vậy mới phải, chuyện xảy ra khác thường tất có dối trá. Chỉ là hai huynh đệ họ đã khí thế hung thần ác sát giết tới, vốn tưởng rằng có thể ăn chắc mấy tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ này, không nghĩ tới những tu sĩ Kim Đan sơ kỳ yếu ớt trong mắt hai huynh đệ họ lại trực tiếp phản kháng, bộ dạng không chút nào sợ sệt. Nếu như lúc này nghi thần nghi quỷ không dám động thủ, sự việc sau này truyền ra há chẳng phải sẽ trở thành chuyện cười của mọi người sao, danh tiếng trước đó đánh giết có được sợ rằng cứ như vậy đổ sông đổ biển.

"Đã ngươi muốn chết vậy ta liền thành toàn ngươi."

Hoắc Xuyên nháy mắt ra dấu với huynh đệ mình, phất ống tay áo một cái, lăng không đuổi theo qua đó, Lục Tiểu Thiên tốc độ cũng không nhanh, dáng vẻ không giống như là muốn chạy trốn. Nhưng khi Hoắc Đương cũng muốn đuổi theo, thì ba người Đào Tiểu Phượng với khuôn mặt trầm tĩnh như nước lại ngăn ở phía trước. "Thế nào, muốn lấy hai đánh một, coi ba người chúng ta là không khí sao?"

"Bất quá chỉ là một đám không biết trời cao đất rộng mà thôi, hôm nay liền để các ngươi biết được sự khác biệt to lớn giữa Kim Đan sơ kỳ và Kim Đan trung kỳ!" Hoắc Đương thẹn quá hoá giận, đưa tay liền đánh ra một chưởng, pháp lực hung mãnh khuấy động tuôn ra, ép cho những tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Thiên Tâm Các thậm chí có chút không thở nổi, hốt hoảng sợ hãi không tự chủ được lại bay ra xa một chút, loại cảm giác áp bách đó lúc này mới thoáng giảm bớt.

"Hừm, Kim Đan trung kỳ thì sao, hôm nay liền tới tiếp ngươi một lần." Mạnh lão quái hừ lạnh một tiếng, không dám có chút chủ quan nào, hư không đánh ra một quyền. Nhưng rất nhanh, sắc mặt Mạnh lão quái liền có chút đỏ lên, hiển nhiên pháp lực Hoắc Đương rõ ràng hùng hậu hơn y không ít. Lực lượng một mình Mạnh lão quái muốn liều mạng với Hoắc Đương chắc chắn sẽ vô cùng thua thiệt.

Đào Tiểu Phượng và Mạc Vấn Thiên hai người cũng không hề chần chừ mà mỗi người tự đánh ra một chưởng, ba cỗ pháp lực bất đồng đồng thời tung ra, lực lượng cuồng bạo dấy lên trên không trung từng đợt phong bạo, ngay cả mây trên bầu trời cũng bị ảnh hưởng, bị chấn cho vỡ nát.

"Nếu như không thức thời, thế thì làm thịt mấy người các ngươi trước." Hoắc Đương cười âm u nói. Lang Nha Chùy trong tay dưới sự kích phát của pháp lực liền phóng lớn thêm vài phần. Những gai nhọn trên đó lăng không bay ra, không ngờ lại rời khỏi thân chùy, giống như vô số cây phi châm, bắn ra trên không trung, liên tiếp bắn về phía ba người.

Lúc này Hoắc Đương và ba người Mạnh lão quái đã chiến thành một đoàn. Mỗi một chiêu Hoắc Đương tung ra, đều là thế lớn lực nặng, uy lực vượt qua bất cứ một người nào trong ba người Mạnh lão quái, Đào Tiểu Phượng và Mạc Vấn Thiên. Chỉ là ba người này ở Kim Chi Cốc đã liên thủ không ít thời gian, sớm đã hình thành một loại ăn ý nhất định, lại cộng thêm thủ đoạn của ba người ở trong Kim Đan sơ kỳ cũng không phải là yếu, liên thủ lại vẫn có thể ngăn chặn được Hoắc Đương. Điều này khiến trong ba người yên tâm, ánh mắt ngẫu nhiên liếc nhìn về phía Lục Tiểu Thiên. Hiện tại cần phải xem bên phía Lục Tiểu Thiên như thế nào, bọn họ không cầu hắn có thể đánh bại đối phương, chỉ cần có thể đánh tới bất phân thắng bại. Hai nhuynh đệ này cũng sẽ tự biết khó mà lui, không cần một mực dây dưa với bọn họ làm gì. Chỉ là tuy rằng ba người họ biết thực lực Lục Tiểu Thiên mạnh mẽ, nhưng kẻ địch dù sao cũng là một cường giả Kim Đan trung kỳ, trong lòng không khỏi có chút bồn chồn, chỉ là việc tới nước này, cũng chỉ có thể nhẫn nại chờ đợi kết quả bên kia mà thôi.

Trên thực tế Lục Tiểu Thiên cũng không hề bay đi bao xa, chỉ quay đầu nhìn về phía một khu bìa rừng sau đó liền chui vào.

Thừa dịp Hoắc Xuyên còn mấy hơi thở nữa mới đuổi tới, Lục Tiểu Thiên trực tiếp sử dụng nguyên thần tinh phách của một con Ma Linh Báo. Lần đầu tiên đối mặt với cường giả Kim Đan trung kỳ, hắn cũng không dám có chút chủ quan nào.

"Ta cũng muốn xem xem ngươi có thể giở chiêu trò gì." Hoắc Xuyên cười lạnh nói. Miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng trời sinh tính tình cẩn thận nên y cũng không hề có chút chủ quan nào. Trước tiên Hoắc Xuyên thử thăm dò đánh ra một chùy, ầm một tiếng, chùy ảnh to lớn trực tiếp nện xuống mặt đất gây ra một hố sâu, lượng lớn cây cối xung quanh bị một chùy này đánh cho ngã trái ngã phải.

"Hư trương thanh thế, chốc nữa ta sẽ khiến cho tiểu tử ngươi chết rất thảm." Hoắc Xuyên nhìn thấy không có cơ quan cạm bẫy nào, thầm nghĩ bản thân đã quá đa nghi, trong thời gian ngắn như vậy, đối phương làm sao có thể kịp bố trí cạm bẫy gì? Đồng thời trong lòng cũng thầm hận Lục Tiểu Thiên. Bản sự gì cũng không có, mà còn giả thần giả quỷ, một tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ mà thôi, có thể lợi hại được tới mức nào chứ? Hại cho y phải nghi thần nghi quỷ một lúc, Hoắc Xuyên cũng ý thức thấy bản thân đã cẩn thận quá mức, nhưng khi đáp xuống lại vừa vặn nhìn thấy Lục Tiểu Thiên lúc này đang ung dung đứng đó, không hề có chút động tác thừa thải nào.

Hoắc Xuyên không nói hai lời, trực tiếp một chùy oanh kích tới, lang nha chùy kia trên không trung hình thể kịch liệt phóng đại. Tựa hồ muốn một chùy nện Lục Tiểu Thiên thành thịt vụn.

Trong lòng bàn tay Lục Tiểu Thiên xuất hiện Liệt Địa đao, cổ tay rung lên, Liệt Địa đao bay ra khỏi tay, hóa thành một đạo kim quang va chạm với lang nha chùy kia.

Ầm một tiếng, một đao một chùy đồng thời bị văng ngược ra sau, trên mặt Hoắc Xuyên hiện lên tia dị sắc, lần nữa đánh giá lại tên tiểu tử tóc bạc trước mắt. Hiển nhiên là Hoắc Xuyên không nghĩ tới cái tên gia hỏa trông tu vi thấp kém này lại có thể chống lại mình, chỉ bất quá dựa vào nhãn lực của Hoắc Xuyên y tự nhiên là có thể nhìn ra được Liệt Địa đao có chút không đủ lực, sau một đao lần tiên, lực lượng đã hạ xuống hơn một nửa.

Hoắc Xuyên cười hung ác, loại thủ đoạn tạm thời gia tăng chiến lực giống như vậy tuy rằng không tầm thường, bất quá vẫn còn chưa đủ để bù đắp sự chênh lệch giữa Kim Đan sơ kỳ và Kim Đan trung kỳ.

Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên đã lộ ra nhược điểm, Hoắc Xuyên càng không nói gì thêm, khí thế của lang nhà chùy cũng bạo tăng thêm vài phần, muốn trực tiếp giết chết Lục Tiểu Thiên giống như là đánh chó vậy cho thống khoái.

Lục Tiểu Thiên nhíu mày, hắn tự nhiên là sẽ không trông cậy Liệt Địa đao có thể đánh lui được người này, chỉ là muốn thử một chút thực lực của Kim Đan trung kỳ mà thôi. Thực tế đã chứng minh, chiến lực tu sĩ Kim Đan trung kỳ thậm chí còn mạnh hơn trong tưởng tượng của hắn vài phần. Xem ra càng về sau này, cảnh giới càng cao, ưu thế khi chiến đấu sẽ càng ngày càng lớn. Lục Tiểu Thiên vươn tay triệu hồi Lục Tiểu Thiên, dựa vào pháp lực của hắn lúc này, trực tiếp ngự đao chiến đấu với tên Kim Đan trung kỳ này thì quá mức thiệt thòi, mà nguyên thần tinh phách bên trong Thôn Hồn Đại Pháp gia tăng phần lớn chỉ là thực lực nhục thân.

Khi Lục Tiểu Thiên triệu hồi Liệt Địa đao đồng thời, lang nha chùy cũng theo sát theo sau áp tới.

Một đao trên tay, Lục Tiểu Thiên trực tiếp dùng sức vung đao liên tiếp chém lên trên lang nha chùy, lần lượt đánh lui công kích của đối phương.

"Có chút môn đạo, bất quá cho rằng với chút bản lĩnh này mà muốn không biết lượng sức đi khiêu chiến tu sĩ cao giai hơn thì có chút si tâm vọng tưởng rồi. Trên thế gian này không có thuốc hối hận để uống, chỉ có máu và giáo huấn. Nếu như ngươi đã bốc đồng xúc phạm tới ta, hôm nay nói không chừng sẽ phải rút hồn luyện phách ngươi." Hoắc Xuyên nhìn thấy Lục Tiểu Thiên vận dụng bí pháp tuy rằng khiến cho chiến lực tăng cao một đoạn, nhưng sau mỗi một đao chém ra, khí thế đều sẽ giảm bớt vài phần. Cứ tiếp tục như vậy, Lục Tiểu Thiên sẽ kiên trì không được bao lâu, liền sẽ bị đánh trở lại nguyên dạng vốn có. Hoắc Xuyên đã coi như nắm chắc phần thắng, chỉ là gã cũng vô cùng cảm thấy hứng thú với dạng bí pháp như vậy.

"Nếu như tiểu tử ngươi đưa pháp môn gia tăng thực lực này cho ta, ta sẽ tha chết cho người, thậm chí để cho ngươi đi cùng với Hoắc thị huynh đệ bọn ta hưởng món ngon vật lạ, so với việc càng ngày sống trong sự nguy hiểm, ăn bữa no lo bữa mai, còn tốt hơn nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận