Độc Bộ Thành Tiên

Chương 760: Cuộc chiến may mắn

Quay đầu nhìn lại một mảnh hỗn độn trong Hầu phủ, tâm tình của Tào Côn lúc này cũng không phải tốt lắm. Nhưng bất kể như thế nào, trải qua một trận chiến này, thanh thế của người áo đen thần bí chỉ sợ rất nhanh sẽ truyền khắp toàn bộ Vô Thương Thành. Những ai sau này định đánh chủ ý lên Trấn Uy Hầu Phủ, cũng phải xem lại thực lực bản thân liệu có đủ không. Trước mắt Hầu Phủ tuy liên tục trải qua một loạt đại chiến, bị phá hoại một chút, nhưng chỉ tốn chút linh thạch là có thể tu sửa lại, còn nhân tâm vốn có chút rời rạc lúc này lại trở nên chặt chẽ hơn nhiều.

Rất nhanh, Tào Côn đã tập hợp những người còn lại trong Hầu phủ, tiến hành tu sửa những địa phương đã bị tổn hại. Tào gia nghiệp lớn nhà lớn, có không ít tạp dịch. Tuy rằng đang trong đêm tối, nhưng khi biết được có một cao thủ tuyệt đỉnh chống lưng ở phía sau, sĩ khí của mọi người vẫn cao ngất, trái ngược với vẻ nơm nớp lo sợ trước đó, thân thể cũng không khỏi đứng thẳng hơn một chút.

Nhìn đầu lâu của hai tên tu sĩ Kim Đan kỳ vẫn còn treo lơ lửng ở phía trên cao, những tạp dịch này vẫn luôn bàn tán không ngớt về vị cao thủ thần bí trong Hầu phủ. Nhưng vẻ mặt Tào đại quản gia tựa hồ như không muốn nhắc đén, cho nên những tạp dịch này cũng không dám hỏi nhiều.

"Phốc!" Vừa trở về gian phong của mình, Lục Tiểu Thiên thậm chí còn không kịp cởi khăn che mặt đã phun ra một ngụm máu tươi, trong ánh mắt bình thản vốn mang theo vài phần sắc bén lúc này cũng đột nhiên trở nên ảm đạm đi nhiều.

Hồi tưởng lại quá trình giao thủ với Đấu Cuồng Hổ lúc nãy, tuy ngắn ngủi nhưng kỳ thực lại vô cùng hung hiểm. Hắn cũng không phải thật sự thong dong như biểu hiện vẻ bề ngoài. Trên thực tế, thủ đoạn công kích thật sự hắn có thể vận dụng, ngoại trừ át chủ bài Thôn Hồn Đại Pháp cực kỳ có hạn chế mà hắn không dễ dàng vận dụng ra, Lục Tiểu Thiên cũng không còn thủ đoạn nào khác có thể gây ra sát thương to lớn cho Đấu Cuồng Hổ. Hiện tại ngay cả nửa viên nguyên thần tinh phách còn lại của cửu giai đỉnh phong cự Giao cũng đã tiêu hao hoàn toàn trong một trận chiến vừa rồi.

Mà cây Tử Diên Khô Lâu Chùy của Đấu Cuồng Hổ cũng vô cùng lợi hại, chí ít còn mạnh hơn tên Hùng Bá trước kia một bậc. Hắn trông như nhẹ nhàng đón đỡ được công kích của Đấu Cuồng Hổ, nhưng thực tế lại khác xa như vậy. Pháp lực của Đấu Cuồng Hổ vô cùng thâm hậu, mấy đòn đã chấn cho hắn bị nội thương nghiêm trọng. Nếu như không phải nhờ vào pháp lực tích lũy bên trong Pháp Châu, thi triển Hàn Băng Chi Dũ chữa trị lại hơn phân nửa thương thế, hắn sớm đã chống cự không nổi. Đây còn là tình huống bởi vì Trấn Yêu Tháp và Phạm La Linh Hỏa có tác dụng khắc chế cực mạnh với Tử Diên Khô Lâu Chùy và Viêm Ma Chi Khí. Đổi lại là một người khác có thực lực tương đương với Đấu Cuồng Hổ, sợ rằng hắn cũng không thể nào chiến thắng được. Đấu đến cuối cùng, cho dù mạnh mẽ áp chế thương thế, nhiều lắm cũng chỉ là cục diện bất phân thắng bại, làm không khéo sẽ còn bị đối phương đánh bại. Ngay cả Đấu Cuồng Hổ, nếu như không phải vừa mới bắt đầu đã muốn toàn lực xuất thủ để tốc chiến tốc thắng, tránh cho thành vệ quân đuổi tới, Lục Tiểu Thiên cũng sẽ bị động hơn rất nhiều.

Đương nhiên, thực lực của Lục Tiểu Thiên đã tăng cao, đó cũng là điều có thể thấy được. Nhưng ngay cả bản thân hắn cũng không hề ý thức rằng, nếu là trước kia, cho dù vận dụng nguyên thần tinh phách của cửu giai yêu thú, đối mặt với cường giả Kim Đan hậu kỳ, có thi triển hết mọi thủ đoạn, nhiều lắm cũng chỉ là đánh ngang tay mà thôi, hoặc là chỉ có thể giằng co với đối phương trong thời gian ngắn. Thời gian chiến đấu kéo dài thì vẫn sẽ lộ ra thế yếu. Nhưng lần này hắn vẫn còn có át chủ bài là trận pháp vẫn chưa vận dụng, nên dù là đối mặt với tu sĩ Kim Đan hậu kỳ khác, đánh tới cuối cùng thắng thua cũng khó mà dự liệu được, hắn cũng có phần thắng nhất định chứ không hoàn toàn bị động như những gì hắn đang nghĩ.

Lục Tiểu Thiên lúc này vẫn cực kì ỷ trượng vào chiến lực do Thôn Hồn Đại Pháp mang đến, nhưng nguyên thần tinh phách cũng tiêu hao vô cùng kinh người. Đặc biệt là khi chiến đấu với tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, thời gian chiến đấu càng dài, đặc điểm cảnh giới pháp lực tương đối thấp của hắn sẽ hoàn toàn bạo lộ. Tu sĩ có kinh nghiệm chiến đấu phong phú một chút luôn luôn sẽ nhắm vào điểm này mà điều chỉnh phương thức chiến đấu.

Chỉ có thể nói sai lầm của Đấu Cuồng Hổ chính là đã lựa chọn sai phương thức chiến đấu, Viêm Ma Chi Khí mà y cực kỳ tin tưởng lại bị Phạm La Linh Hỏa khắc chế, cũng coi như là xui xẻo.

Xem ra vẫn nên nhanh chóng đề thăng tu vi bản thân, Trấn Yêu Tháp tuy rằng lợi hại, nhưng cũng cần pháp lực thôi động. Tu vi bản thân không đủ cao, Trấn Yêu Tháp có lợi hại hơn nữa, cũng không phát huy được. Nếu như tu vi của hắn tăng lên một chút, lần này Đấu Cuồng Hổ chỉ sợ đã bỏ mạng trong Hầu phủ. Mang theo cảm khái như vậy, Lục Tiểu Thiên phục dụng một viên đan dược, bắt đầu toàn lực chữa thương, nhanh chóng khôi phục lại thương thế trong thời gian ngắn.

Liên tiếp mấy ngày, Lục Tiểu Thiên không hề bước chân ra khỏi cửa. Một mực ở trong phòng tu dưỡng điều trị. Một ít thương thế thì lợi dụng đan dược chữa trị, nhưng đa phần đều là dựa vào Hàn Băng Chi Dũ. Chiến đấu với tu sĩ cao giai hơn bản thân, thật sự không thể nào coi thường được. Đa phần mọi người đều sẽ cố gắng tận lực tránh phải chiến đấu với những kẻ có tu vi tương đương hoặc là cao hơn bản thân. Bởi vì một khi bị thương, sẽ cần thời gian mấy tháng thậm chí là mấy năm để khôi phục. Đối với tu sĩ Kim Đan kỳ mà nói, chuyện này cũng vô cùng bình thường. Vì vậy, những người có gia thế hùng hậu đều sẽ mua những đan dược trị thương tốt nhất, nên luôn luôn sẽ khôi phục nhanh hơn một chút.

Ngoại trừ Lục Tiểu Thiên, hay là Đấu Cuồng Hổ dạng người cực thiểu số này, đa phần tán tu đều sẽ vô cùng kham khổ. Giống như Tào Thắng, hoặc là những tu tiên giả khác ở Vô Thương Thành sẽ kiến lập hoặc là phụ thuộc vào một thế lực nào đó, đây luôn luôn là lựa chọn tốt hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận