Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1057: Quỷ diện hắc y nhân

"Cuồng đồ phương nào, lại dám xông vào Huyết Hồ đảo của ta!" Việc Lục Tiểu Thiên trực tiếp xuất thủ xé rách vòng cấm chế màu máu tạo thành động tĩnh không nhỏ, rất nhanh đã có hai nam tử trên mặt có tia huyết hồng sắc không bình thường bị kinh động ngự kiếm bay tới.

Với tu vi chỉ là Trúc Cơ kỳ của hai nam tử này, tự nhiên không thể nào phát hiện ra Lục Tiểu Thiên đang cố tình ẩn nấp thân hình.

"Đã xảy ra chuyện gì? Vì sao lại không có ai?" Tên nam tử mắt Ưng đi ở phía trước, hoài nghi quét mắt nhìn xung quanh.

"Ai biết, có lẽ là do Yêu Hải Phong Bạo vào dạo trước, cuốn một số người lạ mặt lên trên phụ cận Huyết Hồ đảo. Thông thường khi đám người đó mạo muội xông vào, lại phát hiện nơi đây không thích hợp cho tu luyện, cũng liền trực tiếp rời đi." Một nam tử có gương mặt tròn khác không quá để tâm nói.

"Cũng không thể quá chủ quan, mảnh khu vực này là do ngươi và ta phụ trách tuần tra, lỡ như xảy ra gì bất trắc, lão tổ trách tội xuống, ta và ngươi cũng không chịu nổi." Vẻ mặt nam tử mắt Ưng thận trọng nói.

Nghe thấy nam tử mắt Ưng đề cập đến lão tổ, sắc mặt nam tử mặt tròn lập tức trở nên ngưng trọng, nghiêm túc hơn không ít.

"Lẽ nào lão tổ mà bọn họ nói chính là Huyết Hồ lão quái?" Đợi sau khi hai người rời đi, trong mắt Lục Tiểu Thiên lóe qua một tia giễu cợt. Lúc này tâm trạng của hắn hoàn toàn bất đồng, đã khác xa so với năm đó.

Lúc trước khi Lục Tiểu Thiên vừa mới tới Huyết Hồ đảo, tu vi bất quá chỉ là Trúc Cơ kỳ. Tuy rằng hiếm có địch thủ, nhưng đối mặt với tu sĩ Kim Đan kỳ, thì hắn vẫn là tồn tại giống như sâu kiến. Cho dù ở nơi linh khí và linh vật tương đối mỏng manh như ở Vọng Nguyệt tu tiên giới, tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không phải hiếm thấy. Càng huống chi là nơi sung túc hơn như Lam Ma hải vực này, chí ít tần suất gặp phải tu sĩ Kim Đan kỳ sẽ cao hơn rất nhiều.

Tu vi của Lục Tiểu Thiên hiện tại đã đăng đường nhập thất*, trừ khi là những Nguyên Anh lão quái cực khó gặp được. Những nguy hiểm khi xưa không thể nào ứng phó, đối với Lục Tiểu Thiên lúc này mà nói, đã không còn đáng để lo lắng nữa.

*Đăng đường nhập thất: là thành ngữ ẩn dụ chỉ tu vi từ nông đến sâu, đạt đến trình độ rất cao; thường dùng làm vị ngữ, tân ngữ, thuộc tính trong câu, dùng để khen ngợi người khác.

Chỉ là Lục Tiểu Thiên trời sinh cẩn thận, cũng không hề có ý định ra oai trước mặt hai tiểu bối Trúc Cơ kỳ, chỉ lựa chọn tránh đi, lao về phía phương hướng phía trước hòng nhanh chóng tìm ra truyền tống trận rời đi. Lần này Lục Tiểu Thiên chỉ là muốn tìm đến truyền tống trận trước kia, không hề có suy nghĩ làm kinh động những người khác.

Mọi thứ trên đảo vẫn giống hệt như hơn trăm năm trước. Nhóm lớn quáng nô đang bị giám công xua đi khai thác một loại quáng thạch ám hồng sắc. Lục Tiểu Thiên một đường đi xuyên qua, cũng chứng kiến có hai quáng nô thảm tử dưới sự tra tấn của những giám công này.

"Di, không đúng!" Vừa đi tới dưới một chân núi, đột nhiên thần thức Lục Tiểu Thiên khẽ động, có loại cảm giác như đang bị giám thị.

Lục Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua xung quanh, chỉ thấy ở giữa sườn núi, tựa hồ có một con mắt khổng lồ đang chuyển động.

"Càn Thiên ngư Mục!" Hai mắt Lục Tiểu Thiên khẽ híp lại. Lúc trước ở nơi hậu sơn trọng địa của Huyết Hồ đạo nhân, hắn cũng đạt được một cái, không ngờ hiện tại lại gặp phải cái thứ hai.

"Đạo hữu phương nào, lại giá lâm tới Huyết Hồ đảo!" Một âm thanh giống như kim loại chà sát vào nhau, không ngừng vang vọng giữa sơn cốc này.

Thân hình Lục Tiểu Thiên hơi chấn động một chút. Xem ra chủ nhân của Huyết Hồ đảo này đã thay đổi rồi, hơn nữa còn là ngươi hắn quen biết, hoặc nói là người cũng không thích hợp lắm, chính là những tượng đá khôi lỗi kia.

Quả nhiên, chỉ chốc lát công phu, trên đỉnh núi đã xuất hiện một hắc bào tráng hán khôi ngô, trên mặt có một cái mặt nạ hắc sắc quỷ diện dữ tợn.

"Giả thần giả quỷ." Trong lòng Lục Tiểu Thiên thầm nói, đồng thời đề cao cảnh giác. Với tầm mắt hiện tại của hắn, mà cũng cảm thấy tượng đá khôi lỗi này quỷ dị cực kỳ. Nguyên thần bám lên trên tượng đá, ở bên dưới đáy Tịch Tinh hồ kia không biết bao nhiêu năm. Lúc trước khi hắn thông qua truyền tống trận tới Huyết Hồ đảo, cách hiện tại cũng đã hơn trăm năm rồi. Tượng đá khôi lỗi này không ngờ vẫn còn ở đây, cơ hồ không bởi vì thọ nguyên hao tận mà nguyên thần bám trên đó bị tiêu vong, tuyệt đối không thể nào coi thường được.

Hơn nữa lúc trước cùng thoát khỏi tay Huyết Hồ đạo nhân có tới tận hai tượng đá khôi lỗi, trước mắt chỉ mới xuất hiện có một. Khi ấy cũng chỉ có một khôi lỗi xuất hiện trước mặt Lục Tiểu Thiên như vậy, còn một tượng đá khác lại ẩn nấp mai phục đâu đó.

Lục Tiểu Thiên hừ lạnh. Tượng đá khôi lỗi này không giống như Nhân tộc, khí tức khác lạ, muốn dùng phương thức chiến đấu với tu sĩ Nhân tộc để đối phó với chúng quá nửa là không thể được.

"Ngẫu nhiên đi ngang qua, quý đảo hẳn là không có điều cấm kỵ gì chứ. Ta truy đuổi một đầu linh thú tới vùng hải vực gần đây, rồi lại mất dấu, nên thuận tiện lên đảo xem sao, không muốn kinh động tới quý đạo hữu. Đạo hữu không cần để tâm, ta tìm kiếm một hồi, nếu như không tìm được, liền sẽ tự mình rời đi, tuyệt đối không quấy nhiễu sự thanh tu của đạo hữu." Lục Tiểu Thiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận