Độc Bộ Thành Tiên

Chương 615: Phá hỏng cấm chế

Chỉ là phản ứng của Lục Tiểu Thiên có chút ngoài dự liệu của y. Lục Tiểu Thiên không hề quan tâm tới nhắc nhở của y mà một mình bỏ chạy.

Nhưng suy nghĩ lại, điều này cũng rất là bình thường. Dù sao Lục Tiểu Thiên đã phát hiện ra y không ổn, hiển nhiên cũng đã âm thầm đề phòng. Lúc này dị biến nổi lên, tự nhiên là lập tức muốn rời đi. Đổi lại là y, Lục Tiểu Thiên có phản ứng như vậy cũng là rất bình thường. Dù sao đối phương cũng không biết bản thân vẫn còn giá trị lợi dụng, hơn nữa lúc này lời y nói ra cũng không hề đáng tin chút nào.

Bất kể như thế nào, vẫn nên lưu lại hậu thủ với tên Thiết Thi Bọc này. Cấm chế ở nơi này không đơn giản, nếu như không có tên Trận Pháp Sư cao minh như Lục Tiểu Thiên này ở đây, tên Thiết Thi Bọc đó muốn giở trò gì thì y xác thực sẽ vô cùng phiền phức.

Lúc này Xích Vân Tang đi theo phía sau Thiết Thi Bọc, theo rất sát, đề phòng Thiết Thi Bọc sẽ giết chết con cờ Lục Tiểu Thiên của y. Đối phương nếu như muốn làm như vậy, tới lúc đó sẽ không thể nào thiếu một trận chiến.

"Người ngươi dẫn tới quá ít, đám tinh huyết này còn lâu mới đủ giúp ta khôi phục thực lực tới thời kỳ toàn thịnh. Nếu như ta đưa Kết Anh Quả hoàn hảo không tổn hại cho ngươi. Tên thanh niên tóc bạc kia còn có tác dụng gì với ngươi không?" Thiết Thi Bọc một bên chạy đi một bên truyền âm với Xích Vân Tang.

"Được, chỉ cần người đưa Kết Anh Quả cho ta, tên thanh niên tóc bạc đó mặc cho người xử trí, nhưng trước khi Kết Anh Quả tới tay, ngươi nếu như động thủ với hắn thì đừng trách ta trở mặt với ngươi." Xích Vân Tang nghe được liền giật mình, cảm giác tên Thiết Thi Bọc cũng có mấy phần thành ý, vì thế liền trực tiếp gật đầu đáp ứng."

"Hắc hắc thành giao!" Thiết Thi Bọc tâm tình trông vô cùng không tồi nói.

Lúc này trong lòng Xích Vân Tang không khỏi chấn động. Y hao phí hơn trăm năm thời gian ở nơi này, tự nhiên là vì muốn có được Kết Anh Quả, vì ngưng kết Nguyên Anh. Chỉ là một tên Trận Pháp Sư như Lục Tiểu Thiên thì tính là cái gì, chỉ cần Kết Anh Quả tới tay, giá trị của tên Trận Pháp Sư như Lục Tiểu Thiên tự nhiên là đại giảm.

Bởi vì số người một lần tiến vào hòn đảo Phiêu Miểu Điện này không quá nhiều, vì giúp cho Thiết Thi Bọc hấp thu đủ tinh huyết. Xích Vân Tang đã mấy lần ra vào hòn đảo này, sự hiểu biết nơi này vượt xa những người khác. Đi ra ngoài tuy rằng phiền phức nhưng vẫn còn dễ dàng hơn việc tiến vào nhiều.

Chỉ cần Kết Anh Quả tới tay, giá trị của Lục Tiểu Thiên liền không còn, hơn nữa sau khi lấy được thứ mình muốn, quyền chủ động đều nằm trên tay. Tên Thiết Thi Bọc này cũng hoàn toàn không còn giá trị lợi dụng, tới lúc đó có lật lọng cũng chỉ là một ý niệm của y mà thôi.

Vô luận như thế nào, Lục Tiểu Thiên chết hay là không chết. Đối với Xích Vân Tang mà nói, đều có lợi cả. Nếu đã như vậy, tạm thời đáp ứng tên Thiết Thi Bọc thì đã sao!

"Không tốt!" Khi trong lòng Xích Vân Tang đang suy tính lợi hại trong đó, đột nhiên hang động khẽ run lên, cấm chế phong bế nơi này dường như gặp phải tổn hại nào đó, Thiết Thi Bọc càng thất thanh kêu lên thành tiếng.

"Xảy ra chuyện gì?" Trong lòng Xích Vân Tang trầm xuống nói.

"Có người phá hủy cấm chế nơi đây, chạy thoát ra ngoài rồi! Trận Pháp Sư mà ngươi tìm đến tột cùng là có lai lịch gì!" Thiết Thi Bọc tỏ ra vô cùng tức giận, tốc độ cũng gia tăng thêm vài phần.

"Ta làm sao biết, mau đi ngăn cản mấy người kia lại." Xích Vân Tang sắc mặt tái mét. Vị trí chuẩn xác phong ấn Kết Anh Quả thì chỉ có tên Thiết Thi Bọc này biết. Nếu không Xích Vân Tang cũng sẽ không để cho tên Thiết Thi Bọc này uy hiếp. Cấm chế trong hang động này rất không đơn giản. Trước đó Xích Vân Tang mang theo mấy tên Trận Pháp Sư tới đây, tuy rằng cũng có một hai kẻ phát giác được dị thường, nhưng muốn phá vỡ cấm chế nơi này cũng không phải chuyện dễ. Nhất định là tên Lục Tiểu Thiên đó, không chỉ phát hiện ra cấm chế, hơn nữa còn trong thời gian ngắn như vậy phá giải luôn cấm chế nơi này, thật là dự liệu của y.

"Xem ra tên tiểu tử này thật sự không hề tầm thường, không ngờ lại ẩn nhẫn được như vậy." Xích Vân Tang nhớ tới trước khi lên đảo, đi qua cổ đạo đá xanh kia. Bộ dạng Lục Tiểu Thiên liên tục thôi diễn, mới biết rằng thì ra bản thân đã bị lừa. Với tốc độ phá cấm kinh người như hiện tại của đối phương, muốn tiến vào Phiêu Miểu Điện, làm gì mà phải đợi mấy năm thời gian như vậy! Cả ngày đánh nhạn lại bị nhạn mổ mù mắt, không ngờ tới trình độ Trận Pháp Sư mà tên thanh niên tóc bạc Lục Tiểu Thiên này lộ ra cũng chỉ là một gốc băng sơn mà thôi. Đùa bỡn một tên tu sĩ Kim Đan hậu kỳ như y, và cả đám người Vương Đà Quái trong mấy năm như vậy, cái tên tiểu tử Lục Tiểu Thiên này quả thật đúng là chịu ẩn nhẫn, cũng may thực lực không phải là cao, nếu không muốn bắt được người này cũng không phải là chuyện dễ.

Lúc này Xích Vân Tang cũng giống như Thiết Thi Bọc vô cùng tức giận, dốc toàn lực lao tới trước, tốc độ nhanh tới kinh người. Lúc này cấm chế đã phá, ai biết được Vương Đà Quái, Dương Thúy Vân liệu có chạy thoát từ lổ hỏng cấm chế do Lục Tiểu Thiên phá ra không. Xích Vân Tang hao phí công sức nhiều như vậy mới đưa những người này tới cho Thiết Thi Bọc. Một là vì lời hứa với Thiết Thi Bọc, hai là vì Thiết Thi Bọc cần tinh huyết tu sĩ để khôi phục thực lực, mới có thể mở ra cấm chế phong ấn Kết Anh Quả. Nếu như không có đủ tinh huyết tu sĩ, Thiết Thi Bọc cũng không thể nào khôi phục đầy đủ thực lực để mở ra cấm chế. Tên Trận Pháp Sư Lục Tiểu Thiên kia lúc này chạy đi không thấy bóng dáng. Xích Vân Tang dốc tâm dốc sức mưu tính lâu như vậy, lúc này chẳng khác nào là giỏ tre múc nước, công dã tràng sao? Ở bên ngoài còn dễ tìm được tu sĩ, nhưng Trận Pháp Sư thì không dễ tìm chút nào.

Lúc này thậm chí Xích Vân Tang còn nóng ruột hơn Thiết Thi Bọc nhiều.

Không lâu sau, Xích Vân Tang và Thiết Thi Bọc hai người đã đi tới nơi cấm chế bị tổn hại.

Thiết Thi Bọc nhìn thoáng qua vị trí bị tổn hại, ánh mắt có chút âm tình bất định, cuối cùng hạ quyết tâm, thân thể đụng về phía lổ hỏng cấm chế đó.

Xoẹt một tiếng, bên trên có mấy đạo điện hồ kim sắc lóe lên, liên tục đánh lên trên thân Thiết Thi Bọc. Thân thể mà ngay cả đan nguyên pháp khí cũng không thể nào thương tổn được, lúc này lại giống như một món đồ chơi bị văng ngược ra sau, Thiết Thi Bọc lúc này kêu thảm không thôi. Thân thể co rút đau đớn, không dễ dàng gì mới đứng lên được. Thiết Thi Bọc kinh sợ nhìn lỗ hỏng cấm chế đó, thân thể liên tục lui về sau, không dám thử nữa.

Xích Vân Tang cũng bị phản ứng của Thiết Thi Bọc dọa cho nhảy dựng, vội vàng lui về sau vài bước. Sự lợi hại của Thiết Thi Bọc y cũng biết rõ. Lúc này đã hấp thu tinh huyết của mấy tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ, thực lực đã khôi phục lại không ít. Ngay cả Xích Vân Tang y muốn thu thập nó cũng phải hao phí một phen công phu, hơn nữa là còn nhờ vào xích hắc bảo thấp trên tay y có tác dụng khắc chế nhất định, không nghĩ tới cấm chế này lại lợi hại như vậy.

"Mau, Xích đạo hữu, xông qua đó, bắt mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ kia lại. Cấm chế trong động này là nhắm vào Thi Bọc nhất tộc ta, đối với tu sĩ Nhân tộc ảnh hưởng không lớn, chỉ cần toàn lực mở ra linh tráo là được." Thiết Thi Bọc trông vô cùng hư nhược, hối thúc Xích Vân Tang.

Xích Vân Tang hơi suy nghĩ một lúc, Lục Tiểu Thiên, Vương Đà Quái, còn có Dương Thúy Vân lúc này đã không thấy bóng dáng, có lẽ đều là chạy ra từ nơi này. Nếu như mấy tên gia hỏa thực lực thấp hơn y đều có thể đi qua, thì không lẽ nào y không qua được. Chính như Thiết Thi Bọc nói, loại cấm chế này có lẽ chỉ là nhắm vào Thi Bọc nhất tộc mà thôi.

Xích Vân Tang hít sâu một hơi, mặc cho y thực lực mạnh mẽ, cũng có vài phần hoài nghi lời Thiết Thi Bọc, nhưng lúc này vì Kết Anh Quả, y cũng không còn biện pháp nào khác.

Xích Vân Tang một hơi xông qua lổ hỏng trên cấm chế đó, lao về phía nơi sâu trong hang động đuổi theo ba kẻ còn sống sót kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận