Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1183: Tô Thanh

Nếu như không bị Lục Tiểu Thiên đánh lệch đi một chút, một kích đó đủ để khiến hắc bào khô lâu hồn phi phách tán rồi.

Cho dù là như thế, liên tiếp bị tổn thương như vậy, hiện tại hắc bào khô lâu cũng suy yếu đến cực điểm.

Nhìn thấy đám người Lục Tiểu Thiên đã áp chế được Diệt Tuyệt lão quái, hắc bào khô lâu liền lặng lẽ rời đi, cô độc một mình đi tới nơi này. Hiện giờ thương thế phát tác, thân thể cũng ngày càng yếu ớt đi nhiều.

Hắc bào rộng thùng thình bay phất phơ trong gió, hai tay khô lâu ôm đầu gối cuộn mình lại, đặt cằm lên đầu gối, chịu đựng sự đau đớn trong cơ thể, không phát ra chút âm thanh nào. Chỉ có hai hốc mắt trống rỗng nhìn chằm chằm đầm lầy phía trước.

Có vẻ như đầm lầy cằn cỏi với một ít cỏ xanh, thỉnh thoảng có một hoặc hai chỗ nước cạn, không hề có gì đáng để xem, thậm chí còn tiêu điều hơn những thảm cỏ xanh mướt, tản mát ra tử sắc, những bông hoa nhỏ màu vàng ở chỗ xa hơn.

Nhưng đối với hắc bào khô lâu mà nói, bên trên đầm lầy này, lại tựa hồ như có thứ đó đã từng, được nó nhìn thấy bằng con tim, dù nó đã không còn trái tim nữa.

Đột nhiên, một cái bóng kéo dài trên mặt đất, rồi đáp xuống bên cạnh hắc bào khô lâu.

Hắc bào khô lâu đưa tay nhẹ nhàng chạm vào cái bóng dài hẹp trên mặt đất, nhưng khi vừa vươn ra được một nửa, tựa hồ dũng khí của hắc bào khô lâu đã hoàn toàn dùng hết, cả người giống như bị điện giật rụt trở về.

Lục Tiểu Thiên nhìn đôi vay gầy guộc dưới lớp hắc bào, giọng khàn khàn nói. "Tô sư muội, là muội sao?"

Thân hình hắc bào khô lâu cứng đờ, nhưng không hề quay đầu lại.

"Xin lỗi, trước đó huynh không biết là muội, thương thế trên người muội có nặng lắm không." Lục Tiểu Thiên thở dài nói. Nhớ đến trước khi bị hút vào trong Huyết Sắc cấm địa, đột nhiên nhận được cốt tiễn truyền thư. Lúc đó hắn cũng có chút kinh ngạc, là ai lại dùng loại phương thức này thông báo cho hắn.

Trên đời này không có yêu một cách vô duyên vô cớ, cũng không có hận một cách không có lý do.

Nhưng người không có chút quan hệ với hắn sẽ không quan tâm đến sống chết của hắn làm gì.

Về sau bởi vì Bích Không quỷ vương và Diệt Tuyệt lão quái chiến đấu, vô tình đánh mở cấm chế của Huyết Sắc cấm địa, khiến cho cả đám người bị truyền tống vào.

Lục Tiểu Thiên trong lúc còn chưa hiểu rõ chuyện gì, đột nhiên bên cạnh xuất hiện một hắc bào khô lâu, dĩ nhiên là chủ động xuất thủ.

Chỉ là khi hắc bào khô lâu này không có chút phòng bị nào với hắn, mới khiến trong lòng Lục Tiểu Thiên dâng lên mối nghi ngờ.

Đây không phải là biểu hiện mà một địch nhân nên có, đặc biệt là thực lực của tên địch nhân này còn không tồi, mạnh hơn phần lớn tu sĩ Kim Đan hậu kỳ nhiều lắm.

Mãi cho đến sau này khi đi tới khu đầm lầy, khi Bích Không quỷ vương dùng đoản tiên đánh hắc bào khô lâu, càng thêm khẳng định cho suy đoán của Lục Tiểu Thiên. Khô lâu này chính là người đã dùng cốt tiễn truyền thư cho hắn, chỉ là Lục Tiểu Thiên vẫn không biết tại sao đối phương lại thông báo cho mình, có quan hệ với mình chứ.

Quỷ tu có liên quan đến hắn, cũng chỉ có lúc Lục Tiểu Thiên còn ở Trúc Cơ kỳ quen biết được hai người Cát Trường Đình mà thôi, tuyệt đối không phải là hắc bào khô lâu trước mắt này.

Nhưng khi Bích Không quỷ vương dùng đoản tiên trừng phạt, trong lúc vô tình lộ ra cái tiểu lục hoàn trên cổ tay, mới khiến trong lòng Lục Tiểu Thiên run lên, đại khái đã biết đối phương là ai rồi.

Hắc bào khô lâu liên tiếp bị thương, khi giãy thoát khỏi công kích của Diệt Tuyệt lão quái, rồi lặng lẽ rời đi, tốc độ cũng không nhanh.

Thực tế thì Lục Tiểu Thiên sớm đã đuổi kịp hắc bào khô lâu rồi, đi theo nàng tới chỗ hang động khi xưa đại chiến với Hắc Lân Dực Phong xà. Nơi đó đã trở thành một vùng phế tích, bên trên mọc đầy các loại linh thảo, thực vật. . .

Lại đi tới địa phương năm xưa khổ chiến với đệ tử Độc Cô Hàn của Kim Xiển giáo, tiểu lục hoàn trên tay hắc bào khô lâu chính là pháp khí của một nữ tu tóc ngắn đi cùng với Độc Cô Hàn năm xưa.

Lúc đó pháp khí trên tay Tô Thanh, đã bị hư hao do giằng co quyết liệt với Liệt Địa đao trong tay Độc Cô Hàn. Bản thân hắn liền nhường lại hai kiện pháp khí của nữ tu tóc ngắn cho Tô Thanh, một kiện trong đó chính tiểu lục hoàn này.

Lại tới khu đầm lầy hiện tại, bản thân lúc đó cùng với Tô Thanh, Ngô Nghiên và cả mấy người Viên Hạo, đã liên thủ đi vào đoạt lấy Tử La Tham.

Nhiều nhân tố như vậy tổng hợp lại, Lục Tiểu Thiên còn không đoán ra được hắc bào khô lâu trước mắt chính là Tô Thanh, thì hắn cũng không thể lăn lộn mà còn sống tới hiện tại rồi.

Lục Tiểu Thiên một đường đi theo Tô Thanh tới nơi này, nhìn vẻ hoài niệm của Tô Thanh với những nơi đã đi cùng hắn và Ngô Nghiên, cuối cùng si ngốc ngồi xuống bên cạnh đầm lầy này, bờ vài gầy mòn không ngừng run lên một cách đau đớn.

Nàng âm thầm giúp hắn, không chút phòng bị với hắn, nhưng lại mãi không dám nhận nhau. Ngay cả tâm tính Lục Tiểu Thiên vốn kiên nghị, rất ít khi bị ngoại vật ảnh hưởng, nhưng hiện giờ cũng trở nên mềm yếu hơn bao giờ hết.

Hai tay hắc bào khô lâu ôm đầu, gục xuống đầu gối, đôi vai run lên kịch liệt, tựa hồ như đang khóc, nhưng nàng hiện tại chỉ còn là một hồng phấn khô lâu, làm gì còn nước mắt để mà rơi. Trong lòng hắc bào khô lâu cảm thấy lạnh lẽo, đứng dậy đưa lưng về phía Lục Tiểu Thiên rồi lặng im rời đi.

Nhìn thấy Tô Thanh lúc này đã cố đè nén tiếng khóc của mình, Lục Tiểu Thiên cũng cảm thấy có chút đau lòng cho nữ nhân quật cường này.

Ngày xưa khi lần đầu tiên gặp mắt, Tô Thanh còn là một tiểu cô nương không hiểu chuyện, là thiên chi kiêu nữ được tu sĩ Kim Đan kỳ Tô Hồng Đào trong Linh Tiêu cung chiều chuộng. So với một tên gia hỏa xuất thân tán tu như Lục Tiểu Thiên, thân phận cao quý hơn nhiều. Hơn nữa dung mạo như hoa, thiên tư tu luyện cũng thuộc dạng xuất chúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận