Độc Bộ Thành Tiên

Chương 605: Lam Đằng Thụ Tinh

Lục Tiểu Thiên cũng vô cùng kinh ngạc, chỉ nghe thấy từ sâu trong lòng đất truyền đến vài tiếng kêu cực kỳ khàn đặc.

Trên đỉnh đầu, những cổ thụ chọc trời ở hai bên cổ đạo vốn đứng lặng yên lúc này lại đột nhiên cử động, cành cây thô to trực tiếp đánh xuống, rễ cây khổng lồ màu xanh lam từ dưới đất đá nhô lên lúc này cũng giống như là thần linh đang vung những sợi roi dài. Khi những sợi roi đó vung lên, không trung phát ra tiếng rít nổ vang, lưu lại từng đạo tàn ảnh trên không trung, liên tục đánh về phía mọi người đang bỏ chạy, còn có những con Địa Uyên Dực Lang Thú số lượng không thể đếm xuể.

"Lam Đằng Thụ Tinh!" Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh. Một đầu Lam Đằng Thụ Tinh này thì không đáng sợ, mặc dù hình thể cao tới gần trăm trượng, lực lớn vô cùng, nhưng cuối cùng linh trí không bằng tu sĩ Nhân tộc, bất quá chân chính khiến bọn họ hoảng sợ chính là cả hai hàng cổ thụ ở hai bên cổ đạo đều là Lam Đằng Thụ Tinh đang bạo động.

Những hàng Lam Đằng Thụ Tinh này đều mọc cao chọc trời, lực lớn vô cùng, mà lại còn là linh mộc chi thể, căn bản không sợ đau. Bọn chúng sống lâu thành tinh, cũng không biết đã uẩn dục ở trên đảo này bao nhiêu năm tháng, mới có thể trưởng thành đến quy mô hiện tại. Khó trách linh khí nơi đây nồng đậm như thế, nhưng số lượng yêu thú sinh sống ngược lại ít hơn những địa phương khác nhiều. Đương nhiên, Địa Uyên Dực Lang Thú chủ yếu là sống trong lòng đất, không gian sinh sống không hề xung đột với những gốc Lam Đằng Thụ Tinh này. Nếu không cả hai chỉ sợ cũng không cách nào cùng sinh sống ở nơi này.

Bất quá lúc này một khi Địa Uyên Dực Lang Thú lao ra, thì cũng có Lam Đằng Thụ Tinh không ngừng bị kinh động. Những sợi rễ to lớn màu lam kia từ bên dưới núi đá nhô lên, nhanh chóng di động trên mặt đất, nhắm về phía phương hướng chúng tu sĩ đang bỏ chạy và cả những con Địa Uyên Dực Lang Thú đang truy kích kia.

Mặc kệ là Địa Uyên Dực Lang Thú hay là tu sĩ nhân tộc, những Lam Đằng Thụ Tinh này đều trực tiếp dùng thế lớn lực nặng đập thẳng xuống.

Khắp trời chỉ thấy có vô tận những cành cây đánh tới vun vút, còn có bóng dáng của những sợi rễ đang bốc lên, dọa cho tất cả mọi người toàn thân đều ứa ra mồ hôi lạnh. Cây cối tuy có linh, nhưng thật sự muốn tu luyện ra linh thức thành tinh, thời gian trải qua thậm chí vượt xa tưởng tượng của tu sĩ bình thường. Động đến phải kể ngàn, thậm chí trên vạn năm mới có thể uẩn dục ra một sợi linh thức trở thành Mộc hệ tinh quái. Mặc dù linh thức không cao, nhưng dù sao quanh năm sinh trưởng ở chỗ này, lực công kích của những Lam Đằng Thụ Tinh này cực kỳ đáng sợ. Ngay cả bọn họ là những tu sĩ Kim Đan kỳ, nhưng một khi bị đánh trúng mấy lần, hộ thân linh tráo cũng sẽ vỡ tan. Dưới những công kích liên miên đầy trời như vậy, cơ hồ là chắc chắn phải chết.

Tất cả mọi người lúc này cũng không còn lo được những con Địa Uyên Dực Lang Thú đang đuổi theo phía sau mà dốc hết toàn lực bỏ chạy.

Mấy cành cây to lớn liên tục đánh xuống, Lục Tiểu Thiên ẩn thân ở bên trong cặp chén sự đen trắng, cố gắng tránh thoát mấy đạo trong đó, nhưng vẫn bị một cành trong số đó đánh trúng. Lục Tiểu Thiên ở bên trong bị chấn động đến hoa mắt chóng mặt, cố gắng khống chế cặp chén sứ đen trắng cật lực tránh khỏi tất cả các đòn công kích.

Chỉ là sau lần đầu tiên bị đánh trúng, hắn đã bị chút ảnh hưởng. Dưới loại hoàn cảnh cực kỳ hiểm ác như lúc này, hắn căn bản là đang lâm vào một vòng lẩn quẩn nguy hiểm. Cho dù hắn có cực lực khống chế cặp chén sứ đen trắng thì trong thời gian cực ngắn cũng khó có thể tránh né nhanh được như trước, mà chỉ trong nháy mắt chậm lại như vậy, những cành cây thô to khác đã liên tục quật tới.

Lục Tiểu Thiên tránh ở bên trong cặp chén sứ đen trắng lại liên tiếp bị đánh trúng hai lần, hắn ở bên trong phiền muộn đến muốn thổ huyết. Lúc này hắn coi như đã hiểu cảm giác của Lưu Kính Xuyên khi trốn ở bên trong pháp khí này là như thế nào. Lực công kích ở bên ngoài yếu một chút thì còn đỡ, một khi lực công kích quá lớn, cặp chén sứ đen trắng này tựa như một mặt trống lớn, thanh âm ong ong vang lên bên trong khiến cho người ta như muốn phát cuồng, nếu không phải thần thức của Lục Tiểu Thiên đủ cường đại, chỉ sợ không chống đỡ nổi qua một hai đòn. Chỉ là loại tình huống trước mắt này, cũng bất quá chỉ chống đỡ thêm thời gian mấy hơi thở mà thôi, cũng không có quá nhiều tác dụng với cục diện lúc bấy giờ.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên cười khổ, nếu như cặp chén sứ đen trắng này cũng không chống đỡ nổi. Một khi rời khỏi vòng bảo hộ của pháp khí phòng ngự này, với tu vi Kim Đan sơ kỳ của hắn. Dưới loại hoàn cảnh ác liệt như vậy sợ rằng sẽ sống không được bao lâu. Cho dù sử dụng Thú Hồn Chiến Châu cũng chỉ có thể chống đỡ thêm chốc lát mà thôi. Về phần trận pháp, bố trí trận pháp đứng yên chống đỡ tại chỗ chẳng khác nào là tìm chết. Trận Pháp Sư cũng không phải là vạn năng, chí ít trong cục diện bây giờ, trừ phi trận pháp hắn bố trí có thể liên tục chống đỡ được công kích cuồng bạo như vậy trong thời gian dài thì còn được. Nhưng đáng tiếc là trình độ trận pháp của hắn còn xa lắm mới đạt tới mức độ như vậy.

Trước mặt những người có tu vi mạnh hơn hắn, đặc biệt là trong đó còn có Vương Đà Quái, Hà Hữu Sinh hai người một mực có địch ý với hắn. Dưới tình huống còn chưa rõ những người khác là bạn hay là địch, tu vi Lục Tiểu Thiên vốn đã không bằng người khác, lại độc thân một mình. Dưới tình huống hoàn cảnh cho phép, hắn tuyệt sẽ không bạo lộ nửa phần thực lực, chỉ là lúc này vì bảo mệnh cũng là bị ép tới không còn cách nào.

Nhưng Lục Tiểu Thiên rất nhanh lại xoay chuyển ý niệm. Hắn có pháp khí phòng ngự là cặp chén sứ đen trắng này, thủ đoạn bảo mệnh đã là thượng thừa trong số những người này. Tu sĩ Kim Đan kỳ dưới hoàn cảnh ác liệt như vậy, chưa hẳn không có thủ đoạn tự cứu mình, trước xem xem phản ứng của những người khác, bản thân cố nín nhịn thêm một lúc nữa coi thế nào.

Trên thực tế chính như những gì mà Lục Tiểu Thiên dự liệu. Lúc này mọi người đều bị ép tới mức vô cùng nguy hiểm. Đa phần hộ thân linh tráo của mọi người đều đã bị phá vỡ, ngay cả pháp khí giáp trụ mặc trên người, cũng chưa hẳn có thể ngăn được công kích cuồng bạo như vậy của Lam Đằng Thụ Tinh.

Thậm chí tình huống của không ít người còn tệ hơn Lục Tiểu Thiên. Về phần đám Địa Uyên Dực Lang Thú từng con từng con bị trực tiếp quật chết. Nhưng khi hóa thành sương mù màu xám thì lại không hề e ngại Lam Đằng Thụ Tinh, mà còn vượt qua khỏi đám thụ tinh tiếp tục truy đuổi mọi người.

Khi Lục Tiểu Thiên dùng phó nguyên thần quan sát tất cả mọi người, lại phát hiện trên mặt hai người Xích Vân Tang và Dương Thúy Vân đồng thời lộ ra thần sắc đau lòng, ném ra một phiến lá cây màu lục. Mảnh lá cây đó trên không trung hóa thành một làn hương thơm ngát lan ra xung quanh. Cho dù là Lục Tiểu Thiên ẩn thân ở bên trong pháp khí phòng ngự của mình cũng có cảm giác rất là thoải mái.

Mà những cành cây đang công kích cuồng bạo của Lam Đằng Thụ Tinh lại đột nhiên khựng lại. Khi ngửi thấy mùi hương thơm ngát làm say mê lòng người đó, tựa hồ lộ ra thần sắc mê say.

"Công hiệu của Hoang Linh Diệp không chống đỡ được bao lâu đâu, mau chạy!" Xích Vân Tang hét lớn, nhanh chóng rút lui.

Lúc này dưới tình huống sống còn, đám người Lục Tiểu Thiên không hề có nửa điểm chần chừ, nhanh chóng dùng tốc độ kinh người chạy đi.

Địa Uyên Dực Lang Thú ở phía sau đuổi theo mãi không buông. Nhưng nhục thân đám Địa Uyên Dực Lang Thú cơ bản đều đã bị hủy dưới công kích của Lam Đằng Thụ Tinh, những gì đuổi theo chỉ là cái đầu sói khổng lồ do sương mù màu xám hợp thành.

Mọi người tức giận tế ra Tam Muội Chân Hỏa, đốt cho đám sương mù màu xám đó thét gào không thôi. Mà đám Địa Uyên Dực Lang Thú sau khi tiến vào phạm vi lãnh địa của Lam Đằng Thụ Tinh tựa hồ cũng đã mất đi khí thế hung ác trước đó. Dù sao nhục thân bị hủy cũng gây ra tiêu hao nhất định với Địa Uyên Dực Lang Thú, chứ không hẳn là không có tổn thất. Chỉ là Địa Uyên Dực Lang Thú là một loại yêu thú cực kỳ đặc thù, cho dù gặp phải công kích quá mạnh cũng sẽ không dễ dàng chết đi triệt để, nhưng để lần nữa khôi phục lại nhục thân, chung quy cũng cần phải tiêu hao không ít tinh lực.

Từ sau khi nhóm tu sĩ Nhân tộc chạy ra khỏi phạm vi truy kích của Lam Đằng Thụ Tinh, lúc này gốc Lam Đằng Thụ Tinh có thực lực mạnh nhất mới tỉnh lại, lập tức nổi giận công kích như phong ba bão táp lại rơi lên trên thân đám Địa Uyên Dực Lang Thú còn lại dám tiến vào lãnh địa của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận