Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1421: Hắc y Tinh sứ

"Nghe nói Tuyên Vương và ngươi khá là ân ái, đã từng trao cho ngươi Ẩn Linh đỉnh do Nguyên Lão đường Hoàng tộc Hạng quốc ban tặng." Hắc y nhân tiếp tục nói.

"Ẩn Linh đỉnh có khẩu quyết cố định, chỉ người trong Hoàng tộc Hạng quốc mới có thể sử dụng, ti chức cũng chỉ là được Hạng Nhất Hàng tạm thời mở ra cấm chế, có thể sử dụng được một thời gian ngắn. Đỉnh này hiện đang ở trên người ti chức, nhưng ti chức đã không cách nào sử dụng lại lần nữa."

"Không sao, cứ giao Ẩn Linh đỉnh cho bản Tinh sứ, bản sứ tự có biện pháp." Hắc y nhân cười ha hả.

"Ti chức không biết Tinh sứ đại nhân có biện pháp gì?" Úy Trì Vũ nhíu mày hỏi.

"Đây không phải là chuyện ngươi nên quan tâm. Thế nào, chẳng lẽ ngươi không muốn giao Ẩn Linh đỉnh ra?" Hắc y nhân Tinh sứ lạnh giọng nói.

"Ẩn Linh đỉnh là món quà quý giá nhất mà Nhất Hàng để lại cho ti chức, Tinh sứ đại nhân xin đừng làm khó ti chức." Úy Trì Vũ thấy không thể thoái thác, giọng điệu dần trở nên cứng rắn.

"Càn rỡ!" Hắc y nhân nghe vậy, duỗi tay ra trước, nhưng bàn tay đó không giống như bàn tay năm ngón của người bình thường, mà là một cái xúc tu màu đen, hung hăng vụt về phía Úy Trì Vũ.

"Bản sứ sớm đã nghe nói ngươi đã động chân tình với Hạng Nhất Hàng, vốn dĩ cũng không tin lắm, không ngờ lại là sự thật. Xem ra bản sứ cần phải cho ngươi nhận thức rõ thân phận của mình."

"Nhiệm vụ mà Tinh sư giao phó, ti chức cũng hoàn thành không ít. Chỉ là việc liên quan tới Nhất Hàng, Tinh sư tốt nhất đừng nên ép ta." Úy Trì Vũ vừa kinh sợ vừa tức giận lấy ra một thanh Bích Ngọc trâm. Cây ngọc trâm tỏa ra ánh sáng rực rỡ, đâm thẳng vào xúc tu màu đen.

Xúc tu màu đen và ngọc trâm va chạm với nhau. Đột nhiên có vài điểm đen nhỏ nhô lên trên bề mặt xúc tu tỏa ra ánh sáng đen quỷ dị. Điểm đen đó vô cùng sắc bén cắt vào trong linh quang do ngọc trâm tỏa ra, rất nhanh đã đánh trúng cây ngọc trâm.

Phốc, Úy Trì Vũ phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lảo đảo lùi về sau.

Lục Tiểu Thiên ẩn nấp trong bóng tối nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền cau mày. Hắn cảm nhận được một luồng khí tức hung sát quỷ dị từ tên thân hắc y Tinh sứ này. Tuy nhiên, hắn lại không cảm thấy quá nguy hiểm. Vừa rồi, uy lực của một đòn công kích từ Úy Trì Vũ cũng không hề yếu, cho dù là bản thân hắn, muốn dùng một kích đánh Úy Trì Vũ đến mức phun máu, e rằng cũng không thực tế.

Chẳng lẽ hắc y Tinh sứ này là nhân vật cấp bậc đại tu sĩ hay sao? Rất nhanh, Lục Tiểu Thiên lại phủ nhận ý nghĩ này.

"Tốt lắm, không ngờ pháp lực của ngươi lại tinh tiến đến mức độ này, khó trách lại dám nhe nanh với ta. Chỉ là ngươi có vẻ như đã quên mất sự đáng sợ của Ma Tinh cầu rồi." Hắc y Tinh sứ ngữ khí lạnh lùng, trong tay xuất hiện một viên cầu nhỏ trong suốt, to bằng nắm tay, lấp lánh ánh sáng đen đỏ.

Úy Trì Vũ nhìn thấy quả cầu nhỏ, trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi.

Hắc y Tinh sứ nâng quả cầu lên, một luồng pháp lực từ xúc tu của y truyền vào trong, một sợi tơ màu đen như mực từ bên trong bắn ra như tia chớp.

Úy Trì Vũ muốn bay lên bỏ chạy, nhưng sợi tơ đen kia lại nhanh hơn, phát sau tới trước, đánh lên thân Úy Trì Vũ.

Sợi tơ đen nhanh chóng chìm vào trong cơ thể Úy Trì Vũ. Một cường giả Nguyên Anh kỳ như Úy Trì Vũ, lúc này bỗng chốc trở nên yếu ớt giống như phàm phu tục tử, gào thét thảm thiết, lăn lộn trên mặt đất. Những sợi tơ đen như những con sâu còn sống, không ngừng chui ra chui vào từ lớp da mịn màng của ả.

"Thảo nào Quận Vương phi Vu Nhã thà chịu khổ vì Âm Dương Hồn Chú phù cũng không chịu tiết lộ bí mật đằng sau Mặc Vi tinh đồ cho mình."

Nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Úy Trì Vũ còn hơn gấp mười lần Vu Nhã, Lục Tiểu Thiên liền bừng tỉnh. Hóa ra thủ đoạn trừng phạt của Tinh sứ này còn dữ dội hơn, hai bên đều hại, chọn cái nhẹ hơn, đều là chết, tự nhiên chọn cách chết thống khoái hơn một chút, còn tốt hơn sống không bằng chết như cảnh tượng trước mắt.

"Kẻ đứng sau Mặc Vi tinh đồ này có mưu đồ rất lớn." Lục Tiểu Thiên khoanh tay trước ngực, lặng lẽ nhìn sự việc diễn ra trước mắt, suy ngẫm kỹ lưỡng quá trình giao thủ của hai người vừa nãy, thực lực của hắc y Tinh sứ này chưa chắc đã mạnh hơn Úy Trì Vũ nhiều, ít nhất cũng không đến mức một kích đã khiến Úy Trì Vũ phun ra máu.

E rằng mấu chốt nằm ở sự khắc chế của hắc y Tinh sứ đối với Úy Trì Vũ, và uy lực chấn nhiếp của viên Ma Tinh cầu kia.

Chốc lát sau, toàn thân Úy Trì Vũ đầy mồ hôi nằm run rẩy trên mặt đất thở hổn hển, khí tức yếu ớt.

Khi xúc tu của hắc y Tinh sứ chạm vào Ma Tinh cầu một lần nữa, cơ thể yếu ớt của Úy Trì Vũ mới ngừng run rẩy.

"Sớm biết như vậy, mà vẫn cứ chống lại ta. Ẩn Linh đỉnh, ngươi giao nộp hay không?" Hắc y Tinh sứ gầm lên ép hỏi.

"Ngươi muốn linh vật khác, cứ việc nói, Ẩn Linh đỉnh là lễ vật quý giá nhất mà Nhất Hàng để lại cho ta. Nếu ngươi nhất quyết muốn lấy, ta thà rằng hủy đi đỉnh này, ngọc thạch câu phần, cũng sẽ không để cho ngươi toại nguyện."

Úy Trì Vũ chống tay xuống đất, cố gắng đứng lên nghiến răng nói.

"Ngươi!" Hắc y Tinh sứ nghe vậy lập tức giận dữ hơn nữa. Ma Viên cầu trước người lại lóe lên ánh sáng, chỉ là hắc y Tinh sứ do dự chốc lát, nhưng rốt cuộc cũng không có hành động gì thêm.

"Động chân tình với một tên Nhân tộc, ngươi đừng quên thân phận của mình. Thôi, mặc kệ ngươi vậy, chuyện Ẩn Linh đỉnh ta tạm thời bỏ qua, chỉ là thời gian dài như vậy rồi không tìm ngươi, ngươi nhất định phải giao nộp một số linh vật có giá trị cho ta, nếu không ta cũng không thể nào trả lời với bên trên được." Hắc y Tinh sứ cố nén nộ khí trong lòng nói.

"Tất cả những gì ta thu thập được trong bí cảnh, trừ đi những gì dùng cho bản thân, đều đã ở trong đây. Ngươi tự kiểm đếm đi." Úy Trì Vũ ném cho hắc y Tinh sứ một cái túi trữ vật, "Nếu Tinh Sứ đại nhân không còn việc gì, ta xin phép cáo lui trước."

"Được rồi, ngươi đi trước đi. Lần này thu hoạch cũng kha khá. Tuy nhiên, bên trên rất quan tâm đến mọi thứ liên quan đến Tam Túc đỉnh của Hạng gia. Chuyện về Ẩn Linh đỉnh, dù hiện tại ta có bỏ qua, sau này cũng nhất định sẽ có người truy cứu. Ngươi tự mình lo liệu đi."

Hắc y Tinh sứ nhìn vào túi trữ vật, lộ ra thần sắc hài lòng, tiện thể nhắc nhở Úy Trì Vũ một câu.

"Ta vẫn là câu nói đó thôi, chỉ cần không phải là đồ vật Nhất Hàng giao cho ta, những thứ khác ta đều sẽ cố gắng tranh đoạt. Nếu ai muốn động đến linh vật Nhất Hàng lưu lại cho ta, thì chỉ có con đường chết." Úy Trì Vũ cứng rắn nói.

"Thôi được rồi, nói nhiều cũng vô ích, ngươi đi đi." Hắc y Tinh sứ vung vẩy xúc tu, không kiên nhẫn nói.

Úy Trì Vũ sắc mặt lạnh lùng, bay về phía phương hướng ban đầu khi tới đây, chỉ là tốc độ chậm hơn so với trước nhiều.

Lục Tiểu Thiên nhíu mày, ban đầu hắn chỉ muốn đoạt lại Linh Tủy Tinh Thể ngọc từ trong tay Úy Trì Vũ, nhưng không ngờ rằng hiện tại mọi chuyện lại phát sinh biến cố. Tuy hắn không muốn đắc tội với thế lực đứng sau Mặc Vi tinh đồ, nhưng Linh Tủy Tinh Thể ngọc là thứ hắn nhất định phải có. Vì Úy Trì Vũ đã đưa một túi linh vật cho hắc y Tinh sứ, hắn cũng không dám chắc trong túi trữ vật này có Linh Tủy Tinh Thể ngọc hay không.

"Lỡ như Linh Tủy Tinh Thể ngọc trong túi trữ vật, nếu để mặc cho hắc y Tinh sứ rời đi, sau này muốn tìm được y cũng không biết phải tìm từ đâu. Mặc Vi tinh đồ rõ ràng là do những Tinh sứ này khống chế, một khi đối phương may mắn trốn thoát, muốn dùng cách tìm Úy Trì Vũ để tìm hắc y Tinh sứ này là không khả thi."

Lục Tiểu Thiên nhanh chóng cân nhắc thiệt hơn trong đầu, chỉ là việc đến nước này, hắn cũng không có nhiều thời gian để suy nghĩ, thân hình hắc y Tinh sứ lóe lên liền biến mất, lui vào trong rừng núi cách đó không xa.

"Mặc kệ vậy, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, thử trước rồi tính." Rất nhanh, sát ý trong mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên, vội vã đuổi theo hướng hắc y Tinh sứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận