Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1386: Chen ngang

"Giao linh kính cho ta, khối linh kính này không thuộc về đám ngoại tộc nhân các ngươi." Triệu Hân vừa kinh sợ vừa tức giận nhìn Lục Tiểu Thiên nói.

"Bảo vật vô chủ, ngươi có duyên sẽ được. Kính này đã là di vật bên trong Cổ Nguyệt động phủ, hà cớ gì lại trở thành vật của Triệu tộc ngươi." Nhìn thấy Triệu Hân có chút kiêng kị hắn mà không dám tùy tiện động thủ, Lục Tiểu Thiên thoáng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nhìn về phía Ngưu Đàm nói: "Hạo Thược linh thảo ở nơi này không phải chỉ có một cây, chư vị ở đây chia đều nhau vẫn còn dư thừa, làm gì phải tranh đoạt tới mức ngươi chết ta sống."

Mắt thấy Triệu Hân lần nữa bị Lục Tiểu Thiên đánh bại. Nếu không phải hắn đang bị linh kính này kiềm chế, vừa rồi không thể thừa dịp công kích, Triệu Hân tuyệt đối không mức lúc này còn có công phu đứng ở nơi này nói chuyện với Lục Tiểu Thiên. Ngưu Đàm vận y dụng tiểu Tốn Ngưu ma ấn, hiện giờ đã áp chế hoàn toàn Bát Túc Ma Ngưu thú và Kiều Lam. Nhưng có Lục Tiểu Thiên người thực lực mạnh nhất bên cạnh, Ngưu Đàm cũng không dám hạ tử thủ lần nữa, lúc này nghe Lục Tiểu Thiên nói vậy, không khỏi buộc miệng hỏi theo bản năng:

"Thật sao?"

"Ngươi cũng có thể lựa chọn không tin."

Lục Tiểu Thiên vô cùng ung dung nói. La Tiềm đang truy đuổi mấy con linh điêu do Linh Tủy Tinh Thể ngọc hóa thành. Tốc độ linh điêu cực nhanh, La Tiềm đã mấy lần vồ hụt, chưa thể bắt được linh điểu vào tay. Chỉ là lúc này cũng không có ai tham gia vào loại tranh đoạt loại linh vật không có nhiều tác dụng với họ này, nên cũng không mấy lo lắng.

Nếu Triệu Hân không trực tiếp đi thẳng tới tấm linh kính kia, mà lựa chọn linh vật khác, Lục Tiểu Thiên còn lo lắng nó có liên quan đến cấm chế trong động phủ, khả năng sẽ sinh ra biến cố nào khác. Lúc ấy vì để cho mọi thứ ổn thỏa, hắn sẽ sớm lao về phía Linh Tủy Tinh Thể ngọc rồi, không cần phải tranh giành linh kính này vào tay.

"Ngưu huynh, thực lực của tên họ Lục này quá mức cường hoành, nhưng hợp lực giữa ta và huynh, hẳn là còn có thể đánh bại được người này. Tới lúc đó ta và ngươi lại chia đều linh vật nơi đây, thế nào?" Triệu Hân âm trầm truyền âm cho Kim Giác Ma Ngưu Ngưu Đàm nói.

"Mục tiêu của Triệu đạo hữu sợ rằng vẫn là tấm linh kính kia. Huyễn thuật của Triệu đạo hữu, Ngưu mỗ cũng bội phục sâu sắc, nếu như Triệu đạo hữu có thêm tấm linh kính này, còn không biết sẽ gây ra thêm khó khăn trắc trở gì. Tên tu sĩ họ Lục kia không phải là hạng người dễ trêu vào, chắc hẳn cũng là nhìn trúng điểm này, nên mới tranh lấy tấm kính đó vào tay. Linh vật ở nơi này cũng nhiều, nếu như Triệu đạo hữu liên thủ với ta, tranh thủ phần danh ngạch nhất định với tên họ Lục kia, hắn cũng sẽ không có lý gì mà không nhượng bộ. Kết Anh quả, Bích Trầm mộc, Bích Trầm trúc, Hạo Thược linh thảo nơi này, không thứ nào mà không phải cực kỳ trân quý. Ai có được số linh vật này, về sau cũng có thể đổi lấy thứ mà bản thân mong muốn, hà cớ gì mà vì một khối linh kính đại động can qua."

Triệu Hân muốn cổ động Ngưu Đàm liên thủ với nàng đối phó với Lục Tiểu Thiên. Đầu óc Ngưu Đàm cũng không phải là dạng đơn giản, sớm đã nhìn ra được sự kỳ quặc của linh dược viên này, tự nhiên cũng biết Triệu Hân đang đánh chủ ý gì, không chỉ không trực tiếp đồng ý lời của Triệu Hân, mà còn mưu đồ thuyết phục ngược lại Triệu Hân.

"Ta hiện tại đã là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, Hạo Thược linh thảo không có tác dụng với ta. Linh Tủy Tinh Thể ngọc lại là thứ chỉ hữu dụng với Thể tu, ta cũng dùng không được. Về phần Bích Trầm mộc, Bích Trầm trúc càng không thể nào trực tiếp dùng được. Nếu như ngươi không cùng ta tranh đoạt linh kính đó, ta cũng không muốn lưu lại nơi này giúp ngươi lấy kê trong lửa (loại việc hại mình lợi người)."

Triệu Hân lạnh giọng nói: "Nếu như ta trực tiếp rời đi, với bản lĩnh của tên họ Lục đó, ngươi có thể chiếm được lợi ích nào trong tay hắn?"

"Chút huyễn thuật nho nhỏ, còn chưa đáng lọt vào trong mắt của ta, mọi người cũng coi như từng cùng chung hoạn nạn, gốc Hạo Thược linh thảo đầu tiên cứ để cho Ngưu huynh đi đoạt."

Ngưu Đàm nghe được câu trả lời của Triệu Hân, sắc mặt còn đang âm tình bất định, đột nhiên nghe được lời của Lục Tiểu Thiên, trong lòng lập tức vui mừng. Có vẻ như Lục Tiểu Thiên cũng nhìn ra được vấn đề giữa mọi người. Trước khi linh vật tới tay, bọn họ cũng sẽ không ai tin ai.

Thực lực Lục Tiểu Thiên mạnh nhất nơi này, nhưng dù có cộng thêm mấy người khác, cũng chưa hẳn có thể chiếm được chỗ tốt gì dưới sự liên thủ giữa Triệu Hân và Ngưu Đàm. Thế lực song phương gần như ngang nhau.

Tuy nhiên, việc Lục Tiểu Thiên tranh đoạt linh kính, hẳn là cũng lo lắng Triệu Hân thừa cơ hội kích phát ra cấm chế khác. Hơn nữa nhìn hành vi của Lục Tiểu Thiên, tựa hồ như cảm thấy hứng thú với mấy khối Linh Tủy Tinh Thể ngọc kia một chút, cũng không hề có xung đột trực tiếp với y. Chỉ là bởi vì thực lực Lục Tiểu Thiên quá mạnh, trong lòng Ngưu Đàm cũng có chút bồn chồn. Nhưng khi Lục Tiểu Thiên để y lựa chọn Hạo Thược linh thảo trước, y và Triệu Hân cũng không cần thiết phải liên thủ, chỉ cần lấy đi linh vật bản thân muốn là được.

"Tâm cơ thật là lợi hại, người này không chỉ thực lực mạnh mẽ, hơn nữa tâm thuật cũng tuyệt đối không dưới bản thân và lão bà họ Triệu này."

Trong lòng Ngưu Đàm âm thầm kinh hãi, xem bộ dạng Triệu Hân này nhiều lần thất bại trong tay hắn, cho dù bản thân liên thủ với ả, sợ rằng cũng khó mà chiếm được tiện nghi gì từ tay tên họ Lục này.

Vào lúc Ngưu Đàm còn đang chần chừ, Lục Tiểu Thiên liền vận dụng Tử Tiêu Hỏa Độn thuật, lao tới gần mấy đầu linh điêu do Linh Tủy Tinh Thể ngọc thật sự hóa thành. Đột nhiên, mấy đạo băng võng (lưới bằng băng) lăng không xuất hiện, dồng thời bao phủ cả La Tiềm và mấy con linh điêu đó vào trong.

"To gan lắm!" Hai mắt Lục Tiểu Thiên trợn to, tám thanh phi kiếm hợp nhất, hóa thành một cây cự kiếm, chém thẳng xuống băng võng.

Xoẹt! Lôi thương trong tay La Tiềm cũng giống như cuồng phong bão táp, lôi điện đan xen, đánh lên trên băng võng.

Ầm! Một cái tam túc cự định toàn thân sáng bóng xuất hiện xoay tròn trên không trung nện xuống. Một luồng lực đẩy cực lớn nhắm vào Lục Tiểu Thiên, trong tam túc đỉnh, vang lên một tiếng ông, âm ba hùng hậu chấn cho trước mặt Lục Tiểu Thiên muốn tối sầm. Chỉ bất quá nguyên thần của hắn cực mạnh, không hề bị nó ảnh hưởng, nhưng tốc độ thì lại không thể không chậm lại, dù có vận dụng Tử Tiêu Hỏa Độn thuật, cũng không cách nào độn ra được.

Nhìn thấy mấy tấm băng võng chụp lấy bầy linh điêu. Linh điêu vừa tiếp xúc với băng võng, trạng thái hóa hình liền biến mất, biến thành ba khối mỹ ngọc toàn thân óng ánh. Huyễn ảnh của nó, bị băng võng chạm phải, cũng tan thành mây khói. Thương bạo do La Tiềm phát ra đánh lên băng võng đều bị bắn ngược trở lại.

Phiêu Miểu phi kiếm do tám thanh phi kiếm hợp nhất chém về phía trước lần nữa, làm vang lên một tiếng kêu đau đớn. Một tử y cung trang nữ tử, chính là người mà Lục Tiểu Thiên cho rằng đã vẫn lạc trong hắc thiết Sư trận trước kia. Lúc này không ngờ lại xuất hiện lần nữa, phi kiếm chém lên phần lưng đối phương, cắt đứt cả một vạt áo lớn, lộ ra phần lưng có một cái tinh hình đồ án (đồ án hình ngôi sao) cổ quái, bên trên còn có không ít vết máu.

Linh Tủy Tinh Thể ngọc không được để mất, trong mắt Lục Tiểu Thiên tràn đầy sát cơ, vung tay đánh ra mấy đạo Huyết Đỉnh trụ, muốn kích phát Huyết Đỉnh Luyện Ma trận. Trận này vừa ra, đừng nói là cung trang nữ tử này, ngay cả Ngưu Đàm, Triệu Hân, Lục Tiểu Thiên cũng sẽ toàn bộ bắt lấy.

Chỉ bất quá biểu hiện của đối phương lại có chút ngoài ý liệu của hắn, Lục Tiểu Thiên thậm chí còn chưa kịp thôi động trận pháp này, thân hình đối phương lắc lư mấy cái, liền bay ra khỏi phạm vi của Huyết Đỉnh Luyện Ma trận.

Nếu không phải là người quen thuộc với trận này thì tuyệt đối không thể nào làm được. Tam túc đỉnh, người này lẽ nào cũng là người trong ttrong hoàng thất Hạng quốc? Lục Tiểu Thiên lại thôi động Phiêu Miểu kiếm trận công kích, thì phát hiện tam túc đỉnh kia lóe lên, lần nữa bay tới trên đỉnh đầu cung trang nữ tử. Dưới sự thôi động của pháp lực, không ngờ cả đỉnh và cung trang nữ tử kia đều ẩn đi thân hình. Dù cho Lục Tiểu Thiên vận dụng Chân Huyễn Băng Đồng, cũng không thể phát hiện được vị trí ẩn nấp của đối phương.

"Phương pháp ẩn nặc thật là lợi hại."

Sắc mặt Lục Tiểu Thiên trở nên khó coi vô cùng, đồng thời cũng không thể không bội phục phương pháp ẩn nặc xảo diệu của đối phương, không ngờ ngay cả hắn cũng không phát giác ra được chút sơ hở nào. Hoàng thất Hạng quốc, quả nhiên có những loại pháp khí đoạt xảo thiên công như thế này, không hổ là tu tiên đại tộc được truyền thừa xuống từ thời kì thượng cổ Tiên Tần.

"Sư huynh, còn có thể truy tung được người này không?" Sắc mặt La Tiềm cũng rất là khó coi, Lục Tiểu Thiên hiếm khí giao phó sự tình cho y, nhưng lại không thể hoàn thành được, ba khối Linh Tủy Tinh Thể ngọc kia, toàn bộ đều bị đối phương lấy đi cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận