Độc Bộ Thành Tiên

Chương 684: La Trung Đình

"Những cái này ngươi tạm thời không cần phải biết." Lục Tiểu Thiên thản nhiên cười. Cho dù là Độc Âm Chi Thể của La Trung Đình bị ngàn năm Tuyết Lâm Thạch làm tái phát, hiện tại đã mất đi năng lực hành động. Nhưng chỉ cần một khắc đối phương còn sống, Lục Tiểu Thiên vẫn cứ như có gì đó chặn ở cổ họng. Cho dù nơi này là một vùng tử địa, có lẽ chỉ có La Trung Đình mới biết cách đi ra ngoài. Bất quá Lục Tiểu Thiên lúc này không gấp, chỉ cần bắt lấy nguyên thần của La trùng Đình, hắn cũng có thể nghĩ biện pháp cạy miệng đối phương.

Chậm sẽ sinh biến, đặc biệt là đối với dạng cao thủ tuyệt đỉnh lại còn giảo hoạt như La Trung Đình, Xích Vân Tang này, chỉ khi đối phương triệt để mất đi năng lực hành động, Lục Tiểu Thiên mới có thể yên tâm.

Vừa dứt lời, một đạo kim quang lóe qua, đao mang khổng lồ chém lên trên thân thể cường hãn của Thi Bọc nhất tộc La Trung Đình vang lên tiếng keng keng. Bất quá lúc này Thiết Thi Bọc đã không thể nào vận chuyển pháp lực trong cơ thể, lực phòng ngự cũng đã giảm xuống đi mấy phần. Một đao này trực tiếp chém gãy mấy khúc xương của La Trung Đình nhưng vẫn chưa thể giết được y. Lục Tiểu Thiên nhìn thấy một đao như vậy mà vẫn không thể nào giải quyết được một La Trung Đình đã mất đi khả năng phòng ngự, không khỏi mặt hiện lên dị sắc. Bất quá rất nhanh Lục Tiểu Thiên đã lần nữa vung đao, hai tay cầm đao, mạnh mẽ chém qua cỗ La Trung Đình.

Đầu La Trung Đình lăn lốc cốc ra xa hơn một trượng, Lục Tiểu Thiên vẫn chưa yên tâm, dù sao lúc này thân thể của La Trung Đình thuộc về Thi Bọc nhất tộc, không thể nào suy tính theo lẽ thường, cho nên vẫn không hề ngừng lại mà tiếp tục vung đao chém rời tứ chi của y rồi mới hơi ngừng lại.

Khi một đao cuối cùng hạ xuống, đồng thời trên mặt Lục Tiểu Thiên cũng hiện lên nụ cười vui vẻ như trút được gánh nặng, tay trái vừa vung đao đồng thời liên tiếp bắn ra mấy chục sợi tơ màu xám.

Sợi tơ dệt thành một tấm lưới xám vừa vặn bao phủ nguyên thần của La Trung Đình mới vừa chạy ra khỏi cơ thể. Nhưng nguyên thần của La Trung Đình cũng rất là lợi hại, dù bị tấm lưới ngăn cản, vẫn giãy giụa vô cùng hung hãn, sau đó nhắm về một hướng khác đào tẩu.

"Muốn chạy? Làm sao dễ dàng như vậy được!" Lục Tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng. Nếu như đối phương đã từ bỏ nhục thân của mình, chỉ còn là trạng thái nguyên thần. Lực uy hiếp với hắn tự nhiên đã giảm tới mức thấp nhất. Tiểu cầu nguyên thần tăm tối của La Trung Đình này trông màu sắc có phần hơi nhạt, nhưng lại ngưng thực dị thường. Bị Lục Tiểu Thiên dùng Câu Hồn Hôi Tuyến dệt thành tấm lưới màu xám vây lấy, nhưng vẫn có thể giãy giụa thoát ra, phần bản sự này thật sự là nằm ngoài dự liệu của hắn.

Sự hung hãn của nguyên thần La Trung Đình cũng là hiếm thấy trong cuộc đời Lục Tiểu Thiên, nhưng đối phó với nguyên thần cũng là sở trường của Lục Tiểu Thiên. Đối phương chỉ là trạng thái nguyên thần, căn bản vô lực chống lại hắn. Nếu như ngay cả một nguyên thần mà cũng không bắt được, Lục Tiểu Thiên cũng không thể nào sống sót được tới hiện tại. Vừa rồi hắn cố ý chém thân thể Thi Bọc nhất tộc của La Trung Đình thành mấy khúc, một mặt là triệt để tiêu diệt khả năng tái sinh của La Trung Đình, một mặt khác là mượn nhờ vào đó mà ép nguyên thần của La Trung Đình ra ngoài. Trên thực tế phó nguyên thần của Lục Tiểu Thiên sớm đã chuẩn bị toàn bộ tinh thần vào nguyên thần của La Trung Đình, chỉ đợi nguyên thần y vừa xuất hiện liền lập tức chặn lại.

Lúc này nguyên thần của La Trung Đình muốn bỏ trốn, Lục Tiểu Thiên chuẩn bị đã lâu làm sao có thể cho đối phương cơ hội này. Tên La Trung Đình này quen thuộc với nơi này như vậy, một khi để nguyên thần của y chạy thoát, sau này còn không biết sẽ làm ra sự tình ghê gớm gì nữa.

Lục Tiểu Thiên lần nữa bắn ra một tấm lưới câu hồn, ngăn cản một phương hướng đào tẩu khác của nguyên thần La Trung Đình.

"Thật đáng hận!" Nguyên thần của La Trung Đình gào rống liên hồi, nhưng cũng không thể làm gì khác. Tấm lưới màu xám này cũng không phải là thực thể, tựa hồ chuyên môn dùng để cấm cố nguyên thần. Ngay cả nguyên thần của y mạnh mẽ như thế, cũng không thể nào xông qua được.

Bất đắc dĩ, nguyên thần của La Trung Đình chỉ có thể lần nữa thay đổi phương hướng, chỉ là rất nhanh nguyên thần của La Trung Đình lại kinh hãi phát hiện Lục Tiểu Thiên có thể đồng thời khống chế năm tấm lưới màu xám một lúc, cơ hồ phong chết toàn bộ lộ tuyến đào tẩu của y.

Sau một canh giờ, nguyên thần của La Trung Đình đã bị Lục Tiểu Thiên phong ấn vào trong Cấm Hồn Châu, loại bảo vật chuyên môn dùng để cấm cố nguyên thần. Lục Tiểu Thiên rất ít khi vận dụng, hiện tại không ngờ lại có chỗ dụng võ.

Nhìn nguyên thần của La Trung Đình gào thét liên hồi bên trong Cấm Hồn Châu, trái xông phải lao vào, đụng tới mặt mũi bầm dập sưng phù nề. Lục Tiểu Thiên thở phào lau đi từng giọt mồ hôi trên trán, đồng thời trong mắt lộ ra vẻ trầm tư. Ngay cả nguyên thần tinh phách của cửu giai đỉnh phong yêu thú, hắn cũng không phải chưa thu thập qua, nhưng còn lâu mới phải phí sức cật lực như vừa rồi. Nguyên thần của La Trung Đình không ngờ lại hung hãn tới mức độ như vậy, vượt xa nguyên thần của cửu giai yêu thú. Điều này chỉ có một khả năng, nguyên thần của đối phương căn bản không phải là cửu giai gì đó, hoặc là Kim Đan hậu kỳ, cực có khả năng là tồn tại vượt qua cả cửu giai, nhưng vẫn còn chưa đạt tới tiêu chuẩn thập giai, hoặc là cấp Nguyên Anh kỳ.

Thật là một tồn tại kỳ quái.

"Thật là không ngờ tới, mọi thứ đã là công dã tràng. Ta mưu tính trăm năm, không ngờ lại rơi vào trong tay dạng mao đầu tiểu tử như ngươi. Nói đi, ngươi làm sao nhìn ra được thân phận thật sự của ta." Bên trong Cấm Hồn Châu, nguyên thần của La Trung Đình thấy bản thân không thể nào thoát được, đành tạm thời từ bỏ hy vọng, ngữ khí bình tĩnh hỏi Lục Tiểu Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận