Độc Bộ Thành Tiên

Chương 311: Hắc Thuỷ hồ

"Nhưng có biện pháp gì có thể ứng phó yêu thú trong hồ không?" Lục Tiểu Thiên trầm giọng hỏi.

"Tự nhiên là có, đạo hữu và những người khác không giống nhau, bất quá cũng cần đạo hữu đưa tiểu nữ tử đến Hắc Thủy Hồ, sau đó tiểu nữ tử lại nói biện pháp đó cho đạo hữu." Thiếu nữ vừa rồi nếm qua một lần thua thiệt, đối với cử động của Lục Tiểu Thiên mặc dù cảm kích, nhưng nàng vẫn lựa chọn có giữ lại chút tiền vốn, dù sao đây đã cũng là cách bảo mệnh cuối cùng của nàng.

"Thành giao!" Lục Tiểu Thiên không nghĩ tới thiếu nữ lại còn lưu lại hậu thủ, trong hồ yêu thú cho dù lợi hại, nhưng cũng chưa hẳn có thể làm gì được hắn, Hắc Giáp trùng số lượng quá nhiều rồi, chẳng lẽ yêu thú trong hồ lại còn nhiều hơn Hắc Giáp trùng sao. Đương nhiên, nếu như có thể tránh khỏi phiền phức thì cũng không tệ lắm, không cần thiết phải thêm việc.

Thực lực lão giả gầy gò có chút cường hoành, đã là Trúc Cơ hậu kỳ, mang theo tráng hán đầu trọc nhưng tốc độ cũng không chậm. Thiếu nữ thất kinh nhìn Lục Tiểu Thiên, tu vi Lục Tiểu Thiên trông bộ dạng chỉ là Trúc Cơ trung kỳ. nhưng dù mang theo nàng thì tốc độ cũng không hề chậm hơn lão giả kia nửa phần. Tuy rằng thể trọng của nàng còn nhẹ hơn tráng hán đầu trọc kia nhiều. Nhưng chút trọng lượng này với tu sĩ mà nói, không hề gây ra khác biệt bao nhiêu. Trước đó một quyền của Lục Tiểu Thiên đã ép lui tên thanh niên tu sĩ đáng ghét kia, hiện tại tốc độ cũng không chậm hơn lão giả khô gầy, trong mắt thiếu nữa loé lên ý cười may mắn. Xem ra vận khí của nàng cũng coi như không tệ, chí ít tên thanh niên trước mắt thực lực của hắn cũng không đơn giản như vẻ biểu hiện bề ngoài. Hơn nữa nhân phẩm còn tốt hơn rất nhiều những kẻ đã trực tiếp rời đi kia.

Mấy người họ một đường chạy trốn, bởi vì phải mang theo một người nên tốc độ so với những người đã rời đi trước kia chậm hơn một chút. Giữa chừng mấy lần gặp phải mấy nhóm nhỏ Hắc Giáp trùng ở phía trước vây công. Nói là nhóm nhỏ, trên thực tế cũng có số lượng hơn ngàn con, cả một mảng nhỏ đen kịt, trong vô cùng dữ tợn và kinh khủng.

"Hây!"

Lão giả gầy gò là Mộc hệ tu sĩ, gặp phải loại tình huống này, trực tiếp duỗi tay trái ra, một sợi thanh đằng thô to từ trong ống tay áo bay ra. Trong tay áo trông không lớn kia lại bay ra một sợi thanh đằng không ngắn, chừng mấy chục trượng. Một đầu thanh đằng móc lên trên cành cây của một đại thụ chọc trời, giống như là dây leo vậy, lão giả gầy gò nhún chân một cái trong nháy mắt mang theo tráng hán đầu trọc nhảy vọt ra một đoạn khoảng cách lớn. Cứ như thế lặp lại mấy lần liền thoát ly khỏi phạm vi ngăn cản của bầy Hắc Giáp trùng trước mặt, mà không cần phải ngạng kháng với nó, quả thật là một biện pháp không tồi. Đám Hắc Giáp trùng đó tuy rằng cũng bò lên đại thụ, nhưng dù sao cũng phải cần một đoạn thời gian. Tuy rằng có cực ít lượng Hắc Giáp trùng bò lên trên thanh đằng, nhưng lão giả gầy gò chỉ cần khẽ run, liền chấn cho chúng nó rơi xuống lả tả. Không nghĩ tới lão giả này còn có thủ đoạn như vậy, nhưng bình thường người khác cũng khó mà bắt chước theo. Lục Tiểu Thiên cũng nhịn không được mà có chút cười khổ. Phược Yêu Tác của hắn cũng là một kiện pháp khí không tồi, có thể vươn dài ra một khoảng nhất định, nhưng cũng không thể nào đạt tới độ dài khoa trương như thanh đằng được. Xem ra gốc thanh đằng của lão giả gầy gò này cũng không hề đơn giản. Hơn nữa lão còn là Mộc hệ tu sĩ, bản thân đã có lợi thế nhất định, người bình thường căn bản không thể nào làm được như lão.

Thiếu nữ nhìn thấy lão giả gầy gò không ngờ cũng đã thoát khốn, không khỏi sắc mặt đại biến, bất quá lão giả gầy gò đã có tráng hán đầu trọc kia làm vướng víu, không cách nào chiếu cố được nhiều người hơn, làm như thế nàng cũng không thể nói được gì. Chỉ là nàng vốn cho rằng song phương có thể liên thủ, trong nháy mắt lão lại rời đi trước, trong lòng tự nhiên có chút khó chịu.

Lục Tiểu Thiên hơi suy nghĩ một chút, liền trực tiếp tế ra Hàn Hoang Ấn. Một khối huyền băng đại ấn lăng không mà hiện. Hàn khí lạnh lẽo thậm chí khiến thiếu nữ run lên lập cập. Về phần những con Hắc Giáp trùng đang tới gần kia, liền trực tiếp bị đông cứng thành một khối băng. Một tầng sương lạnh lấy băng ấn làm trung tâm không ngừng mở rộng ra xung quanh. Trong nháy mắt liền có hơn mấy trăm ngàn con Hắc Giáp trùng bị đông đến cương cứng, con đến gần hơn trực tiếp bị đóng băng đến chết. Hắc Giáp trùng mặc dù không sợ sinh tử, nhưng phàm là yêu thú, luôn có mấy phần đặc tính xu lợi tránh hại, nhất là khí tức lạnh lẽo khiến những con Hắc Giáp trùng không biết đâu, không sợ chết này lại có một loại bản năng e ngại, cho dù là không đông cứng đến chết, thì động tác cũng sẽ trì trệ không ít.

Huyền băng đại ấn dưới sự khống chế của Lục Tiểu Thiên không ngừng di chuyển về phía trước, những nơi đi qua hình thành nên một đường thông đạo phủ đầy băng sương. Lục Tiểu Thiên dẫn theo thiếu nữ nhanh chóng rời đi. Hắn sở dĩ lựa chọn Hàn Hoang Ấn, tự nhiên cũng là bởi vì Hàn Hoang Ấn lúc này chỉ tiêu hao pháp lực bên trong pháp châu, cũng không phải là tu sĩ Trúc Cơ kỳ đang ra sức tác chiến, hơn nữa dùng để ở đối phó những con đê giai Hắc Giáp trùng này để mở đường thì tiêu hao pháp lực càng nhỏ hơn nhiều, hắn cũng có thể chống đỡ thời gian càng dài hơn.

Những Hắc Giáp trùng này cũng không hề trì hoãn được tốc độ của hắn nửa phần, Lục Tiểu Thiên cũng đã mang theo thiếu nữ vọt thẳng ra khỏi vòng vây đang dần khép lại kia.

"Đạo hữu hảo thủ đoạn!" Lão giả gầy gò vốn cho rằng Lục Tiểu Thiên cũng phải phí một phen công phu mới có thể thoát ra được, không nghĩ tới cứ như vậy mà mạnh mẽ trực tiếp mở ra một con đường, khiến cho lão ta kinh ngạc không thôi. Lão dùng thanh đằng cũng coi như có chút mưu lợi, còn tên thanh niên trước mắt nhìn tuổi không lớn này lại đang bằng bản lĩnh thật sự. cũng không biết là dùng bảo vật gì. Lão có thể cảm nhận được bên trong khối huyền băng đại ấn này ẩn chứa khí tức cường đại, sợ rằng dù là lão muốn đỡ lấy khối huyền băng đại ấn này cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng đối phương lại có thể một mực duy trì nó thẳng tiến lên, thật sự là một chuyện lạ. Cũng không biết là hắn dùng pháp khí gì, lại có hiệu quả như thế. Chỉ là khi lão nhìn động tác của Lục Tiểu Thiên, lại cảm thấy không có chút dấu hiệu nào là đang vận dụng pháp khí, chẳng lẽ đối phương là cái Băng hệ tu sĩ? Trong lòng lão giả gầy gò không khỏi thầm nghĩ, thoáng ngây người một lúc, Lục Tiểu Thiên đã vọt tới trước mặt lão rồi.

Sau khi xông ra khỏi nhóm nhỏ Hắc Giáp trùng cản trở trước mặt, Lục Tiểu Thiên liền đình chỉ việc vận dụng Hàn Hoang Ấn. Tiếp theo sẽ còn gặp phải mấy nhóm Hắc Giáp trùng triều lớn nhỏ bất đồng. Lục Tiểu Thiên dự định sẽ lại sử dụng Hàn Hoang Ấn, dù sao Hàn Hoang Ấn cũng không hề giới hạn số lần sử dụng, chỉ cần pháp lực bên trong pháp châu không bị tiêu hao hết, liền có thể sử dụng lại nhiều lần. Cùng với việc thực lực Lục Tiểu Thiên tăng lên, mặc dù hiện tại mức độ ỷ trượng vào pháp châu cũng giảm xuống. Nhưng rất nhiều lúc pháp châu cũng có tác dụng cực kì mấu chốt. Giống như lúc này, Hắc Giáp trùng không hề sợ chết lại đối với loại kỳ hàn này có sự e ngại từ bản năng. Đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, chỉ cần chút ngăn cản Hắc Giáp trùng triều xung kích ngắn ngủi, hắn đã có thể lao ra từ ở khe hở vòng vây. Có được Lục Tiểu Thiên liên tục sử dụng Hàn Hoang Ấn, sau đó lão giả gầy gò cũng đi theo chiếm chút tiện nghi, ngay cả thanh đằng cũng lười chẳng muốn vận dụng, trực tiếp đi theo phía sau Lục Tiểu Thiên.

"Phía trước, chính là phiến hồ nước kia." Liên tục xông phá mấy đợt trùng triều, thiếu nữ hưng phấn vô cùng, chỉ về phía trước la lên. Trên thực tế lúc này không cần thiếu nữ chỉ đường, hắn cũng có thể cảm nhận được sự ướt át trong không khí, còn có tiếng nước chảy gợn sóng trên mặt hồ kia.

Bên trong những cây đại thụ che trời với những dãy núi vây quanh, một mảnh hồ nước màu đen dập dờn sóng sánh, nước hồ hiện ra một màu xanh đen. Mặc dù là xanh đen, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác tinh khiết, như là một khối bảo thạch xanh đen dưới bầu trời xanh thẳm.

Bên bờ hồ lúc này cũng đã tụ tập lượng lớn Hắc Giáp trùng, nhìn chằm chằm lượng lớn yêu thú nhào vào trong nước. Hắc Giáp trùng linh trí cực thấp gấp gáp không chịu nổi, có con cũng đi theo nhảy vào trong hồ nước. Nhưng hồ này lại sâu không thấy đáy, tiến vào đó ngay cả một chút gợn sóng cũng không nổi lên được một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận