Độc Bộ Thành Tiên

Chương 526: Cân nhắc lợi hại

Lục Tiểu Thiên cũng không quay về địa phương trước đó, sau khi đi hơn mười mấy dặm, hắn cũng bắt chước pho tượng đá đó, bản thân ở dưới đáy một con suối khác đào một cái hang động nhỏ. Bên trong bố trí trận pháp đơn giản, có tác dụng ngăn nước, lại cộng thêm cấm chế trận pháp, thì ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không dễ phát giác được. Đối với hắn lúc này mà nói, đào móc ra một cái hang động đơn giản cũng không cần phải mất bao lâu.

Sau khi phong kín cửa hang, ánh mắt vốn bình tĩnh của Lục Tiểu Thiên lại trầm xuống.

Hợp tác với pho tượng đá đó cũng là hành động bất đắc dĩ, dù sao lúc này hắn cũng không quen thuộc nơi này. Lại cộng thêm nơi này có tu sĩ Kim Đan kỳ, hắn cũng không dám mạo hiểm tự tiện hành động. Đám quáng nô đó cũng không hề biết nhiều hơn hắn về tình hình nơi này, ngay cả đám giám công Luyện Khí kỳ, thực lực quá thấp, sợ rằng hiểu biết cũng rất có hạn. Ngược lại đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia có lẽ cũng biết được một chút nội tình, chỉ là đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia cũng không thể tùy tiện động vào được. Dù sao số lượng tu sĩ Trúc Cơ kỳ quá ít, một khi động đến, sẽ khiến cho người khác cảnh giác, tới lúc đó tiến hành thăm dò lục soát theo phương thức kéo lưới, hắn cũng chưa hẳn có thể ẩn giấu được.

Về phần pho tượng đá kia, thực lực còn mạnh hơn hắn, hơn nữa vô cùng quen thuộc đối với nơi này. Ngay cả bí mật của tu sĩ Kim Đan kỳ Huyết Hồ Đạo Nhân cũng biết, hiển nhiên là bên trong cũng có ẩn tình gì đó không đơn giản.

Dù sao đối với một người tu luyện mà nói, nhược điểm của bản thân, ngay cả người thân nhất cũng chưa hẳn sẽ biết được. Nhưng pho tượng đá đó trước đây một mực bị khốn ở dưới đáy Tịch Tinh Hồ, cho dù hiện tại đã thoát khốn chạy tới nơi này, cũng bất quá chỉ sớm hơn hắn vài năm, mà lại có thể biết được bí mật tầng sâu như vậy. Lẽ nào người bên cạnh Huyết Hồ Đạo Nhân đó có người của phe tượng đá, hay là tượng đá đó và Huyết Hồ Đạo Nhân vốn là người quen cũ?

Trong mắt Lục Tiểu Thiên âm trầm bất định, hết thảy tự tin đều phải được xây dựng dựa trên thực lực. Lúc này bất kể mức độ quen thuộc hoàn cảnh nơi này, hay là thực lực hắn cũng đều không bằng pho tượng đá đó, hợp tác với y chắc chắn sẽ bị áp chế đủ điều. Pho tượng đá đó cũng tuyệt đối không phải là hạng người nhân từ nương tay, hắn không thể không làm tốt dự tính xấu nhất.

Dưới loại tình hình trước mắt, cho dù hắn đi ra ngoài nghe ngóng tình hình, không chỉ dễ dàng làm bạo lộ bản thân, hơn nữa có cố gắng nỗ lực thế nào đi nữa, cũng không thể nào quen thuộc nơi này bằng pho tượng đá. Thay vì lãng phí thời gian vô ích, còn không bằng dùng thời gian để đề thăng thực lực bản thân. Dù sao lúc này trên người vẫn còn thương thế, bởi vì kiếm khí của Chu Thông nhập thể, dược lực của Thanh Sương Long Quỳ đan cũng chưa hoàn toàn hấp thu hết. Phía sau đó muốn đối kháng với Huyết Hồ Đạo Nhân và cả pho tượng đá kia tùy thời có thể hạ thủ với hắn, dựa vào thực lực trước mắt vẫn còn không đủ.

Lục Tiểu Thiên hít vào một hơi, nhắm mắt đả tọa, ngũ tâm triều thiên.

Hơn mấy chục ngày sau, Lục Tiểu Thiên đã hoàn toàn bài trừ đi bộ phần kiếm khí của Chu Thông còn tàn lưu lại trong cơ thể, không còn cỗ lực lượng quỷ dị đó cản trở, dược lực của Thanh Sương Long Quỳ đan được cơ thể hấp thu thuận lợi. Không chỉ thương thế trên người hoàn toàn khôi phục, hơn nữa tu vi của hắn cũng thuận lợi đề thăng lên một tầng, lúc này Lục Tiểu Thiên đã là Trúc Cơ tầng mười một. Trúc cơ tầng mười trước đây đột phá dưới linh lực khổng lồ của Ngưng Kim đan, bất quá mấy năm gần đây, phần lớn tinh lực của hắn đều đặt vào việc nghiên cứu Ngũ Hành trận pháp, tạm thời cũng không vội kết đan, cho nên cũng không quan tâm đến việc tăng lên tu vi.

"Rống... "Lục Tiểu Thiên vừa định lấy Chiến Hồn Nguyên Châu ra, Đế Khôn trong túi linh thú lại đột nhiên gầm nhẹ.

Trước đây cũng chỉ có tiểu Hỏa Nha là không an phận, Đế Khôn ngược lại hiếm khi xuất hiện loại tình huống này.

Lục Tiểu Thiên ngây người một lúc, liền thả Đế Khôn ra ngoài.

Đế Khôn trông có chút nôn nóng bất an, trái phải đi tới đi lui trong động.

Lục Tiểu Thiên lúc đầu có chút khó hiểu, đột nhiên lại nhớ tới ghi chép về linh thú trên quyển tịch có nhắc qua. Vào thời khắc linh thú thuần phục sắp phải đột phá, thường thường sẽ xuất hiện dấu hiệu bất an và nôn nóng.

Chẳng lẽ Đế Khôn sắp đột phá tới thất giai yêu thú? Trong lòng Lục Tiểu Thiên trở nên kích động. Nếu như Đế Khôn có thể trở thành thất giai yêu thú, đối với hắn sẽ là một trợ lực to lớn. Những khó khăn phải đối mặt trong khốn cảnh hiện tại cũng sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.

Nếu như đã sắp đột phá, hai loại đồ vật dành cho yêu vật loại âm thi sử dụng mà hắn đang giữ cũng đã tới lúc phát huy ra tác dụng.

Lục Tiểu Thiên lấy Thất Dạ Minh Cổ Hoa và món đồ âm sát hắn lấy được từ chỗ tên tu sĩ Quỷ Tu hậu kỳ kia ra.

Đế Khôn kêu lên vui mừng, trực tiếp một hơi nuốt cả hai thứ vào miệng. Đế Khôn vốn xao động bất an lúc này mới bình tĩnh lại, khôi phục lại thần sắc cao ngạo trước đây. Bất quá trong con ngươi màu đỏ đó thỉnh thoảng cũng không ngừng lóe lên thần sắc hưng phấn.

"Xem ra muốn tiêu hóa hết hao món đồ đó cũng còn phải cần một đoạn thời gian nhất định." Lục Tiểu Thiên vừa ý thu Đế Khôn lại. Bất kể như thế nào, Đế Khôn sắp phải đột phá là một chuyện đại hỉ sự. Duy nhất không quá tốt chính là nơi này không hay lắm, có tu sĩ Kim Đan kỳ khác ở gần bên, cũng không biết liệu có xảy ra khó khăn trắc trở nào không.

Bất quá có một số việc dù có lo lắng cũng không có quá nhiều tác dụng, vẫn nên trước tiên lo cho chính mình thì thôi. Lục Tiểu Thiên lấy ra Chiến Hồn Nguyên Châu, lúc này yêu thú tinh phách trên tay hắn vẫn còn có mấy cái. Cũng may lúc trước khi hắn tu luyện Thôn Hồn Đại Pháp, đối với việc luyện chế yêu thú tinh phách cũng đã vô cùng thuần thục, dùng xong mấy cái yêu thú tinh phách này có lẽ đã không sai biệt lắm rồi.

Chỉ là cho dù hắn có thành công luyện chế ra Giao Hồn Chiến Châu đi nữa, nhưng cỗ lực lượng này dẫu sao cũng không phải thuộc về bản thân hắn. Khi chân chính chiến đấu với tu sĩ Kim Đan kỳ, quá nửa cũng sẽ bị thua thiệt. Dù sao lực lượng bỗng dưng có được, dĩ nhiên không thể nào sử dụng thuần thục như ý giống như do chính mình tu luyện ra. Hơn nữa loại chiến hồn chi pháp này, đa phần chỉ là đề thăng lực lượng nhục thân, có thể gây không ít trở ngại cho tu sĩ Kim Đan kỳ, nhưng hắn lại không hề am hiểu chút chiến pháp cận chiến nào.

Chiến pháp cận chiến, đúng rồi, Tuân Tu! Lục Tiểu Thiên đột nhiên nhớ tới trận chiến kia với Tuân Tu. Nếu không phải thể lực, phòng ngự, và lực lượng của Tuân Tu thua xa hắn, cuối cùng kẻ thắng lợi tuyệt đối sẽ là lão ta. Hơn nữa cho dù phương diện nào hắn cũng hơn xa Tuân Tu, nhưng cũng bị Tuân Tu gây ra không ít thương thế. Có thể nói sau khi hắn đột phá tới Trúc Cơ đại viên mãn, lão là tu sĩ Trúc Cơ kỳ duy nhất đã ghi thương tích cho hắn.

Nhưng loại tà công mà Tuân Tu tu luyện sẽ tạo thành khí tức quỷ dị khiến Lục Tiểu Thiên vô cùng bài xích, nhưng đối mặt với tình thế trước mắt, lại khiến Lục Tiểu Thiên có loại cảm giác không thể làm gì khác. Dù sao Đế Khôn cũng không biết cụ thể khi nào mới có thể đột phá, tạm thời có thể trông cậy vào cũng chỉ là bản thân mình thôi.

"Tạm thời thử tu luyện xem sao, nếu như không được, sau đó từ bỏ cũng không muộn." Sau khi cân nhắc lợi hại, Lục Tiểu Thiên cuối cùng làm ra quyết định. Tuy rằng công pháp Tuân Tu tu luyện mang đến khi tức âm trầm khiến hắn rất không thích. Nhưng dưới tình huống tính mạng lúc nào cũng có thể bị uy hiếp, hắn cũng không có lựa chọn nào khác. Tính mạng phải còn, thì sau đó mới có thể kết đan.

Nghĩ tới điều này, Lục Tiểu Thiên lấy mấy khối hắc sắc lân phiến đạt được từ trong túi trữ vật của Tuân Tu ra. Lúc này trông mấy khối hắc sắc lân phiến kia vô cùng bình thường, nhưng nếu tỉ mỉ quan sát, vẫn có thể nhìn thấy bên trên tựa hồ có một số chấm nhỏ, hội tụ thành từng cái đồ án. Mấy khối hắc sắc lân phiến này bày ra cùng một chỗ tựa hồ là một chỉnh thể, đệ tam đạo nguyên thần của Lục Tiểu Thiên tiến vào trong đó.

Ông một tiếng, tựa hồ cả người hắn đều bị khối hắc sắc lân phiến kéo vào trong. Lục Tiểu Thiên đầu tiên là giật mình, tiếp theo hắn liền nhìn thấy một đoạn công pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận