Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1416: Cảnh tượng hương diễm (2)

Lục Tiểu Thiên nhướng mày, lão quái có thể so với cường giả Hóa Thần kỳ này lại là truyền thừa thánh thú của Cự Thạch nhất tộc. Đồ vật bên trong kho tàng khẳng định không hề tầm thường, sẽ có không ít thứ tốt.

Thật lòng mà nói, hắn tự nhiên rất muốn có chúng, chỉ là phải đi tới kho tàng truyền thừa của Cự Thạch nhất tộc, chẳng khác nào tự đưa mình vào trong sào huyệt đối phương. Cường giả cấp bậc Hóa Thần kỳ có vài thủ đoạn, không phải là hắn với cảnh giới hiện tại có thể ước lượng được.

Trên tay bản thân lúc này đã có linh vật luyện chế Phá Giai đan, Linh Tủy Tinh Thể ngọc cũng đã có manh mối lần theo, Phiêu Miểu kiếm trận rất nhanh sẽ ngưng kết, phương thức đề thăng thực lực hiện hắn đang có rất nhiều, tạm thời cũng không cần phải nhờ tới tên Long Sư này.

"Thế nào, với lực lượng khuynh tộc của Cự Thạch nhất tộc, cho dù ngươi muốn tu luyện tới Hóa Thần kỳ, cũng vẫn có đủ tài nguyên cho ngươi." Long Sư thấy Lục Tiểu Thiên hồi lâu không nói, lại tiếp tục lên tiếng.

"Ta còn có việc phải làm, tạm thời không có hứng thú, tạm biệt." Khóe miệng Lục Tiểu Thiên nhếch lên nói.

Tìm kiếm Linh Tủy Tinh Thể ngọc, tiếp tục luyện chế kiếm thai, hoặc là tìm đối tượng đối luyện để tu luyện Thập Chuyển Dung Nguyên công, thực lực đều có thể đề thăng tương đối, tạm thời không cần phải đấu trí đấu lực với lão quái này làm gì? Càng huống chi sau khi thực lực đề thăng lần nữa, còn phải đi tìm tung tích của La Tiềm.

"Ngươi, ngươi đã xảy ra chuyện gì? Lẽ nào ngươi không muốn tấn giai tới Hóa Thần kỳ ư? Nếu đã như vậy, ngươi hãy giúp ta tìm một bộ thân thể trước, Giao Long dị chủng, hay hoặc là Yêu Sư nhất tộc đều được. Đương nhiên, không thể tìm những con có tư chất kém. Nếu như không có, giúp ta tìm Thiên Cơ Sinh Diệt thạch cũng được." Long Sư nghe thấy ngữ khí của Lục Tiểu Thiên, lập tức có chút nóng vội nói.

"Trước đó Đế Khôn không phải đi cùng với ngươi sao? Vì sao lại không đoạt xá nó?" Lục Tiểu Thiên kinh ngạc nói.

"Ngươi thì biết cái gì, ta đã sống hơn vạn năm, làm sao có thể hạ thủ với tiểu bối. Lại nói, Long Sư nhất tộc tự có cổ huấn và ước thúc, pháp này vạn lần bất thông." Long Sư trách nói.

"Ta, ta giúp ngươi chú ý một chút là được." Lục Tiểu Thiên gật đầu nói.

Hắn dự định trước tiên trì hoãn với Long Sư này trước, tránh cho đối phương nghĩ rằng bản thân cảnh giới cao, cậy già lên mặt, để đối phương biết rằng bản thân không nhất định phải cầu cạnh lão. Đương nhiên, đây cũng là trong tình huống hắn còn có lựa chọn khác.

Long Sư lúc này chỉ có thể trơ mắt nhìn nguyên thần của Lục Tiểu Thiên biến mất với vẻ mặt đầy phức tạp, rồi bất đắc dĩ thở dài, cảm khái kỳ ngộ của bản thân thật thê lương.

Sau khi Lục Tiểu Thiên thu hồi thần thức, thầm nghĩ Na Di kính này cũng coi như không tồi, không ngờ lại có thể thu lấy nguyên thần của Long Sư, xem ra nó cũng không hoàn toàn là gân gà giống như suy nghĩ của bản thân trước đây.

"Di? Sau khi đặt sự tình của Long Sư qua một bên, Lục Tiểu Thiên phát hiện Na Di kính vốn màu đen lại biến thành màu xám. Trông màu xám này, Lục Tiểu Thiên có một loại cảm giác quen thuộc lạ thường.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Trong đầu Lục Tiểu Thiên tràn đầy nghi vấn, ngoại trừ Na Di kính biến thành màu xám ra, mũi thuyền mà hắn đang ngồi xếp bằng, còn có một vũng chất lỏng màu đen đang chuyển động, trông như có một món kim loại nào đó bị ăn mòn, cực kì đậm đặc.

Thần thức Lục Tiểu Thiên vừa động, trong tay xuất hiện hai khối đá màu xám có kích cỡ tương tự, màu sắc cũng giống như màu hiện giờ của Na Di kính.

Khối đá màu xám này, chính là lúc trước khi ở Vọng Nguyệt tu tiên giới, sau khi bản thân trúc cơ thành công rồi trở về quê nhà, ngoài ý muốn phát hiện phụ thân mình bị gieo Tà cổ vào người. Bản thân dựa vào đó lần ra manh mối, tìm được người gieo cổ, là một tu sĩ Nam Hoang, lấy được từ trong túi trữ vật của đối phương.

Một khối khác chính là ở trong dãy sơn mạch xung quanh Huyền Diệp thành, trong trận chiến với Hắc Phong yêu mãng. Đầu Hắc Phong yêu mãng đó vận dụng thuật thuấn di, nếu không phải lúc trước Lục Tiểu Thiên đã có trình độ nhất định trên phương diện Thể tu, sợ rằng sớm đã bị đầu yêu mãng này nuốt vào trong bụng rồi. Sau khi giết chết Hắc Phong yêu mãng, lấy được từ trong cơ thể nó khối đá màu xám thứ hai.

Từ lúc đó, Lục Tiểu Thiên đã cảm thấy đầu Hắc Phong yêu mãng kia chỉ là một đầu lục giai yêu mãng, vì sao lại có được loại pháp thuật thần thông thuấn di công kích đáng sợ như thế. Hắn tự nhiên là liên kết khối đá màu xám với thuật thuấn di này. Từ đó đến nay, Lục Tiểu Thiên luôn cố gắng dùng thần thức xâm nhập vào trong viên đá màu xám, ý đồ giải khai sự ảo diệu của nó.

Chỉ là Lục Tiểu Thiên khi đó vẫn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thần thức vừa chạm vào, liền bị cắt đứt, biến mất vô ảnh vô tung.

Lúc đó Lục Tiểu Thiên chỉ tưởng rằng tu vi không đủ, thần thức không đủ cường đại. Sau này khi tới Kim Đan kỳ, loại tình huống như vậy vẫn không hề thay đổi. Mãi cho đến sau khi kết anh, tình hình vẫn y nguyên không có chuyển biến.

Cho dù Lục Tiểu Thiên có nhẫn nại hơn nữa, cũng cảm thấy bất đắc dĩ.

Thời gian dài như thế, ngay cả Túy Tiên tửu hiện tại hắn cũng đã ủ thành, nhưng Túy Tiên tửu chỉ có thể giúp cho tu sĩ Kim Đan kỳ nhanh chóng khôi phục pháp lực, còn hắn hiện tại đã chứng đạo nguyên anh, không còn cần tới nữa.

Túy Tiên tửu đã ủ thành, còn khối đá màu xám vẫn ngoan cố như trước.

Đối với điều này, Lục Tiểu Thiên cũng vô kế khả thi. Nếu không phải khẳng định hai khối đá màu xám này có chỗ thần dị, với thân phận tu sĩ Nguyên Anh kỳ như hắn mà còn không tài nào khám phá được, thần bí mạc trắc, thì Lục Tiểu Thiên sớm đã vứt bỏ chúng rồi.

Nào ngờ lần này sau khi luyện hóa và vận dụng Na Di kính, lại phát hiện tài liệu của Na Di kính và hai khối đá này lại hoàn toàn giống hệt nhau.

Lục Tiểu Thiên thử lần nữa dùng thần thức khống chế Na Di kính, phát hiện Na Di kính có thể sử dụng một cách tùy tâm sở dục. Nhưng khi đưa thần thức vào trong khối đá màu xám, thì trong nháy mắt vẫn bị cắt đứt.

"Quả nhiên vẫn là như thế."

Trên mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra thần sắc suy tư, đưa tay sang bên cạnh phất một cái. Chất lỏng màu đen đang chảy trên mũi thuyền bị hút vào lòng bàn tay. Chất lỏng này trông giống như thủy ngân, chuyển động trong lòng bàn tay, nhưng lại không giống như nước trực tiếp trôi đi.

"Phải hay không phải, tìm một người thử qua liền biết." Lục Tiểu Thiên lẩm bẩm tự nói.

Một bóng dáng giống bản thân hắn như đúc từ trong cơ thể bay ra, giống như trước đó, bay về phía nơi ở của Vu Nhã. Có được kinh nghiệm lần trước, lần này Lục Tiểu Thiên vận dụng Na Di kính tương đối quen thuộc hơn không ít.

Lục Tiểu Thiên thuần thục đi xuyên qua mấy lớp kiến trúc, phát hiện tuy thân thể này có thể đi xuyên, nhưng tựa hồ mỗi lần như vậy sẽ trở nên mờ đi không ít.

Xem ra cái hình chiếu na di này cũng không phải là vạn năng, trong lòng Lục Tiểu Thiên thầm nghĩ. Nhưng năng lực của hình chiếu na di này cũng đã đủ thần kỳ rồi. Nếu không mượn nhờ Na Di kính, sợ rằng đại tu sĩ cũng không có loại thủ đoạn này.

Lục Tiểu Thiên rất dễ dàng đi tới chỗ ở của Quận Vương phi Vu Nhã. Đây là một nơi được trang trí vô cùng xa hoa, ngọc triệt điêu lan. Điều càng thêm hoạt sắc sinh hương chính là lúc này Vu Nhã đang nằm lõa lồ trên một chiếc giường đầy hương thơm, ngọc thể phơi bày ra hết. Tâm thái trông rất tường hòa, không hề có chút đau khổ nào của việc phu quân vừa mất.

"Xem ra Vu Nhã này thật sự không hề có cảm tình gì với Trường Ninh quận vương, nếu không tuyệt đối sẽ không có biểu tình như vậy." Lục Tiểu Thiên sờ sờ cằm suy nghĩ, hơn nữa phản ứng của Vu Nhã tựa hồ cũng chậm hơn nữ tử đang tắm trong ôn tuyền trước kia không ít.

Phải một chốc lát sau, Vu Nhã mới phát hiện trong khuê phòng của mình có điều khác thường, vội vàng kêu lên thất thanh, kéo lấy một tấm lụa mỏng trên giường che kín cơ thể, nhưng khi phát hiện bóng người đứng cách đó không xa lại chính là Lục Tiểu Thiên, không khỏi che miệng cười. Tấm lụa trên người khẽ rơi ra, lõa lồ trước mặt Lục Tiểu Thiên nói:

"Chủ nhân nếu như muốn chiêm ngưỡng thân thể của nô gia, cứ nói một tiếng là được, cần gì phải lẽn vào khuê phòng của nô gia làm chi."

"Mau tới chỗ của ta." Lục Tiểu Thiên cũng có mấy phần xấu hổ ngượng ngùng nói.

Hôm nay thật sự có chút tà môn, vận dụng Na Di kính hai lần đều gặp phải cảnh tượng hương diễm như thế. Quận Vương phi Vu Nhã tuy là dung mạo hơi thua kém nữ tử tuyệt sắc kia một chút, nhưng thân hình đầy đặn, biểu tình phong lưu, ánh mắt và phong thái lại quyến rũ hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận