Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1149: Chiến sự tạm dừng

Song phương kịch chiến kéo dài thêm hơn nửa ngày trời.

Phía trên không trung, chiến thuyền của Chiến Nguyệt minh hoàn toàn thất bại, tổn thất hơn phân nửa, chỉ còn lại hai chiếc Phi Thiên chiến thuyền và không tới ba mươi chiếc Phi Diên chiến thuyền trốn trở về, trong đó không ít chiếc bị tổn hại nghiêm trọng. Sợ rằng khi có trốn về được, thì cũng khó quay lại chiến trường trong thời gian ngắn. Tới lúc này coi như tổ đội chiến thuyền của Chiến Nguyệt minh ở khu vực trung tuyến Thiên Kiêm sơn đã triệt để đại bại.

Mà tu sĩ Chiến Nguyệt minh bên dưới, dưới sự quát mắng của tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cuối cùng mỗi môn phái đã cử ra mấy tu sĩ Kim Đan kỳ, tiến hành vây công Lục Tiểu Thiên, cộng thêm cả ngân giáp nữ tử và Đế Diệu. Nếu như đơn đả độc đấu, Lục Tiểu Thiên tự tin bản thân không thua kém ai, nhưng ngân giáp nữ tử và Đế Diệu đều là cường giả đỉnh tiêm trong Kim Đan kỳ. Dưới sự liên thủ của hai người này, đã hoàn toàn có thực lực chiến với hắn một trận.

Đối mặt với sự vây công của đối thủ, Lục Tiểu Thiên cũng không dám có chút chủ quan nào, đành phải tế ra Hạo Âm hồ lô một lần nữa, dùng Âm Ly Băng Vụ đối địch.

Chỉ thấy ngân giáp nữ tử và Đế Diệu lợi dụng pháp khí hộ thân do trưởng bối ban cho mới có thể may mắn thoát hiểm, còn những người khác thì hoàn toàn vẫn lạc không một ai ngoại lệ. Tới lúc này thì các lão quái Nguyên Anh kỳ, cũng không còn dám bảo bọn họ tiếp tục lao lên nữa.

Tu sĩ bên phía Vọng Nguyệt tu tiên giới nhìn thấy Lục Tiểu Thiên thần dũng như vậy, mỗi người đều hưng phấn hét lên. Chỉ có bản thân Lục Tiểu Thiên hiểu rõ hiện tại đã không còn cách nào tiếp tục vận dụng Âm Ly Băng Vụ được nữa. Nhưng trải qua một màn đại khái sát giới vừa rồi, đối phương muốn điều động thêm mấy chục tên Kim Đan hậu kỳ vây công mình, quả thật là nằm mơ giữa ban ngày.

Tu sĩ Chiến Nguyệt minh tổn thất không nhỏ trong trận chiến này, vừa thấy tình thế đã vượt khỏi tầm kiểm soát, liền lập tức điều động lượng lớn cự hình cung nổ lại, tiếp ứng cho tu sĩ ở trung tuyến thoái lui. Tuy rằng tổn thất vẫn không nhỏ, nhưng cũng không để sự phản kích của Vọng Nguyệt tu tiên giới đánh tan toàn bộ chiến tuyến.

Lục Tiểu Thiên dĩ nhiên là không có dự định tự mình đi thử nghiệm uy lực của cự hình cung nỏ. Có hai chiếc Phi Diên chiến thuyền của Vọng Nguyệt tu tiên giới thử thăm dò uy lực của nó, nhưng đều bị bắn hạ, khiến cho Lục Tiểu Thiên giật mình không thôi.

Tóm lại, không có Hạo Âm hồ lô, dù Lục Tiểu Thiên có lợi hại hơn đi nữa, nhưng sức một người chung quy cũng có hạn, muốn trực tiếp đánh tan toàn bộ địch nhân, thì quá không thực tế.

Sau khi đối phương tổn thất không ít binh lực, liền nhanh chóng thu binh. Tu sĩ bên phía Vọng Nguyệt tu tiên giới cũng đã sức cùng lực kiệt, vô lực tái chiến. Dù gì thì không phải tất cả mọi người đều có thể kiên trì chiến đấu lâu được như Lục Tiểu Thiên. Trước khi hắn chạy tới, tất cả đều đã ác chiến liên tục, thậm chí còn có không ít người ôm lấy thương thế mà ra trận. Nếu không phải cơ hội lần này ngàn năm có một, bọn họ cũng đã không còn phấn khởi dốc cạn chút sức lực cuối cùng như thế này. Nếu như là lúc bình thường, sớm đã không cử động nổi nữa, không có bọn họ, một mình Lục Tiểu Thiên lao vào chiến trường thì chẳng khác nào là đi chịu chết.

"Lục Tiểu Thiên, nhanh chóng tới Thiên Kiếm động phủ!" Khi Lục Tiểu Thiên vừa thu hồi lại Phiêu Miểu phi kiếm, liền nhận được truyền âm của Trần Hạc Niên.

"Mỗi người tự trở về doanh trại của mình tu dưỡng, sau khi ta đi diện kiến lão tổ xong cũng sẽ về lại đại doanh." Lục Tiểu Thiên nhìn thoáng qua đệ tử Linh Tiêu cung bên dưới, tuy thần sắc mọi người đều tiều tụy nhưng vẫn hưng phấn dị thường.

"Dạ, cung chủ!" Đệ tử Linh Tiêu cung đồng thanh ứng tiếng, bộ dạng hưng phấn không thôi.

Dựa theo hướng dẫn của Trần Hạc Niên, Lục Tiểu Thiên ngự kiếm bay thẳng tới Thiên Kiếm động phủ. Nơi cửa động không hề có cấm chế gì, chỉ thấy một cánh cửa đá đóng chặt. Khi Lục Tiểu Thiên vừa đặt chân tới, cửa đá đột nhiên hé mở.

Một động phủ quy mô như vậy, nếu như bố trí cấm chế, phỏng chừng cũng phải tiêu hao không ít linh thạch. Đối với Vọng Nguyệt tu tiên giới hiện tại mà nói, lãng phí linh thạch như vậy chẳng khác nào tự rước lấy diệt vong. Hơn nữa bên trong động phủ toàn là lão quái Nguyên Anh kỳ, cho dù không có cấm chế thì lại có ai dám to gan xông vào trong đó?

"Ha ha, hay cho một tên tân nhậm cung chủ Linh Tiêu cung, lần này nếu như không phải ngươi giết tới kịp lúc, hậu qua thật là khó lường."

Vốn Khiếu Thiên Nam đã rất coi trọng Lục Tiểu Thiên, hiện giờ cuộc chiến đã có kết quả nhất định, tuy không dám nói là thắng lợi hoàn toàn. Nhưng từ khi khai chiến đến nay, đây là lần đầu tiên bọn họ chiếm thế thượng phong, khiến mọi người nhìn thấy hy vọng. Bởi vậy y càng nhìn Lục Tiểu Thiên càng thấy thuận mắt.

"Chẳng qua do vãn bối may mắn chạy tới kịp mà thôi, thân là một phần tử của Vọng Nguyệt tu tiên giới, tự nhiên phải bảo vệ đạo thống của Vọng Nguyệt ta." Sau khi Lục Tiểu Thiên hành lễ với tất cả lão quái Nguyên Anh kỳ, liền khiêm tốn nói.

"Người trẻ tuổi, vừa rồi khi đối mặt với đám tiểu bối của Chiến Nguyệt minh, người đã rất cao ngạo và hung hãn. Hiện tại sau lại câu thúc như thế, đám xương già bọn họ không quan tâm các lễ nghi này làm gì đâu." Văn Trường Vân vuốt râu cười nói.

"Trước đó chẳng qua là kế sách công tâm, còn ở trước mặt chư vị tiền bối, vãn bối tự nhiên không dám lỗ mãng." Đối phương ngoài miệng nói như vậy, nhưng Lục Tiểu Thiên làm sao dám coi là thật.

"Một thân thực lực của người đã hơn xa tu sĩ đồng giai. Nếu đã có bản lĩnh bậc này, tại sao ngươi lại không xuất hiện sớm hơn?" Khiếu Thiên Nam nhịn không được hỏi. "Năm đó sau trận chiến trên Chiến Nguyệt đài, vì sao ngươi lại mất tích?"

"Năm xưa khi vãn bối đang trở về Vọng Nguyệt thành, thì bị một tu sĩ Kim Đan kỳ truy sát. Người này hẳn là tu sĩ của Vọng Nguyệt tu tiên giới ta, vãn bối cũng phải cửu tử nhất sinh mới may mắn chạy tới được một truyền tống trận, bị truyền tống tới tu tiên giới khác, mấy năm nay cũng có chút kỳ ngộ. Mãi cho đến gần đây, mới tìm lại được cách quay về, nên mới trở lại được Vọng Nguyệt giới." Lục Tiểu Thiên giải thích sự tình một cách ngắn gọn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận