Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1616: Đề nghị hợp tác

Đợi sau khi đối phương trải qua mấy lần chướng nhãn pháp để tiếp cận gần, Lục Tiểu Thiên vung tay chộp vào hư không, một tòa Trấn Yêu tháp từ trên cao giáng uống, Phạm La linh hỏa hừng hực thiêu đốt sạch sẽ toàn bộ Thi khí xung quanh. Lục nhãn lão giả đang ẩn nặc thân hình, dù giờ đây Lục Tiểu Thiên chưa nhìn thấy được chân thân, nhưng cũng cảm nhận được khí tức vô cùng rõ ràng.

Theo cái vung tay của Lục Tiểu Thiên, Trấn Yêu tháp từ trên hư không chụp xuống đỉnh đầu của lục nhãn lão giả. Phạm La linh hỏa cuồn cuộn bốn phía, ép cho lục nhãn lão giả phải hiện ra nguyên hình. Cánh tay nhỏ gầy như cành cây khô giơ lên cao, như một quỷ trảo đỡ lấy Trấn Yêu tháp.

Lúc lục nhãn lão giả vừa đỡ lấy Trấn Yêu tháp, Lục Tiểu Thiên bất ngờ vung tay trái ra. Tiếng xương khớp kêu lách cách vang vọng. Tê! một con hoa ban linh xà thô tô như cánh tay nhảy vọt ra, thân hình dài hơn một trượng, trong nháy mắt liền muốn quấn chặt lấy lục nhãn lão giả.

Ngay vào lúc hoa ban linh xà sắp quấn lấy lục nhãn lão giả, một tia sáng màu xám trắng quỷ dị bất chợt xuất hiện, lan tỏa khắp cơ thể hoa ban linh xà. Hoa ban linh xà kêu gào dữ dội, nhưng sau khi bị tia sáng màu xám trắng đó dính lấy, liền hoàn toàn tan chảy giống như tuyết gặp nắng xuân vậy.

Tên quái nhân âm dương nhất thể xuất thủ rồi. Lục nhãn lão giả không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Tuy hai người đã liên thủ trước, nhưng lão cũng thật sự lo lắng vị minh hữu không mấy kiên cố này sẽ lựa chọn thúc thủ bàng quan. Đối thủ trước mắt này rõ ràng không phải là người của Quỷ tộc, thủ đoạn cũng không hề tầm thường. Trong lúc xuất thủ càng quỷ dị nhiều biến hóa, pháp lực tinh thâm, hơn nữa còn có chút giống như với thủ đoạn của Yêu tộc. Ngay cả lục nhãn lão giả, trong lúc bất ngờ không kịp phòng bị, thi độn lại bị phá giải, nhất thời cũng có chút cảm giác khó có thể ứng phó được.

Tiếp theo sau đó lại là một tia sáng màu xám trắng khác bay về phía Lục Tiểu Thiên. Lục Tiểu Thiên ngưng thần nhìn kỹ, phát hiện tia sáng màu xám trắng này chỉ là biểu hiện bên ngoài, bên trong tia sáng có vài tên ma đầu quỷ dị nam nữ nhất thể đang cười khúc khích. Ngoại hình của chúng giống hệt như người thi triển, cũng bộ dạng ma quái và nụ cười ghê rợn.

Thế gian không ngờ lại có người tu luyện công pháp tà dị như vậy. Tuy nhiên bản thân có Phạm La chân hỏa hộ thân. Loại vật tà dị quỷ sùng này khó mà chui vào thân thể được.

Đúng rồi, bản thân còn có một bộ pháp khí khác khắc chế loại vật âm quỷ này, tuy rằng còn chưa hoàn toàn luyện chế thành, nhưng cũng có chút dùng một lúc. Chỉ là thời gian uẫn dưỡng mỗi lần sử dụng sẽ dài hơn một chút.

Thần thức Lục Tiểu Thiên vừa động, sau lưng xuất hiện một mảnh ngân quang thuần khiết và an tường.

Trong ngân quang đó, từng mảnh ngân diệp bay lượn mà không hề rơi xuống. Ba mươi sáu mảnh ngân diệp lần lượt xuất hiện. Trên mỗi ngân diệp đều tỏ ra ánh sáng lấp lánh dị thường, phát ra một đoàn quang mang trắng tinh thuần khiết. Từng đoàn quang mang liên kết thành một mảnh.

Khí tức mỗi một mảnh ngân diệp đều tương tự, nhưng lại bất đồng. Tuy nhiên ba mươi sáu luồng khí tức này đều có đặc chất của Ngân Diệp Phật Đồng, linh văn phức tạp bên trên chớp động, khí tức linh quang tương dị dần liên kết thành một mảnh.

Những ngân quang này dần dần hội tụ thành một cái ngân sắc quang quyển khí tức tĩnh mịch ở sau lưng Lục Tiểu Thiên. Chiếu rọi khắp cả người hắn, khiến Lục Tiểu Thiên phảng phất như một đứa trẻ mới sinh, trong sáng và thánh thiện.

"Ngân Cương Phục Ma!" Lục Tiểu Thiên nhàn nhạt nói ra vài chữ, vươn ngón tay ra trước mặt điểm nhẹ. Ngân quang sau lưng nhẹ nhàng rung động, thoạt nhìn có vẻ chậm rãi, nhưng chỉ trong nháy mắt đã vượt qua Lục Tiểu Thiên, ngăn trước mặt tia sáng màu xám trắng kia.

Bên trong tia sáng màu xám trắng đó, lũ ma đầu gào thét dữ dội, phảng phất như gặp phải khắc tinh vậy.

Tư tư. . . Khi ngân quang phục ma quyển và tia sáng màu xám trắng kia va vào nhau, giống như là nước gặp lửa, phát ra âm thanh xì xèo, một làn khói gay mũi bốc lên nồng nặc.

"Đạo hữu thật là hảo thủ đoạn, có phải là đến vì Phật hệ linh vật trong cổ mộ? Nếu là như vậy, chúng ta hoàn toàn có khả năng liên thủ do thám cổ mộ. Đạo hữu lấy Phật hệ linh vật, chúng ta lấy Thi Quỷ chi khí, thế nào?" Tên âm dương quái nhân đó kêu lên, trong âm thanh hỗn hợp cả sự kinh dị và e ngại của cả nam lẫn nữ. Người bình thường nghe được cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.

"Các ngươi cũng biết bảo vật Phật đạo trong cổ mộ này?" Động tác Lục Tiểu Thiên hơi khựng lại, thu hồi một phần Ngân Cương Phục Ma quyển. Trên thực tế, cho dù hắn không thu hồi, cũng không cách nào trọng thương được tên âm dương quái nhân này.

Ngân Cương Phục Ma Quyển chưa luyện chế thành công, Lục Tiểu Thiên chỉ ôm thái độ thử vận dụng, không ngờ lại khắc chế tia sáng màu xám trắng của tên âm dương quái nhân này mạnh mẽ đến vậy. Tuy nhiên, pháp lực của tên này cũng coi như vô cùng thâm hậu, Ngân Cương Phục Ma Quyển chưa hoàn thiện không thể nào chế ngự được đối phương.

Chỉ là khi họ thấy thủ đoạn của bản thân vừa hay bị khắc chế, lại cộng thêm Lục Tiểu Thiên lấy một địch hai, khí định thần nhàn, khiến cho hai kẻ tâm tư tà dị âm u như bọn họ cũng không khỏi nao núng trong lòng.

"Tự nhiên là biết, không sợ đạo hữu chê cười. Trên thực tế hai người chúng ta gặp phải cường địch trong cổ mộ này, không thể ở lại nên mới đi ra ngoài này. Nghĩ rằng trong mấy ngày tới cũng sẽ có không ít tu sĩ tiến vào cổ mộ, nên dự định liên thủ phục kích vài người, không ngờ lại gặp được đạo hữu." Lục nhãn lão giả cười nói, hoàn toàn không còn nửa điểm địch ý như trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận