Độc Bộ Thành Tiên

Chuong 1868: binh Phong Thach

Chuong 1868: binh Phong ThachChuong 1868: binh Phong Thach
Chương 1868: Định Phong Thạch
Lúc này Lục Tiểu Thiên đã thoát khỏi khu vực huyễn cảnh, một con Yêu Tích hai đầu khác to lớn hơn, toàn thân màu xanh lục, dùng hai chi trước chống xuống đất, thân hình vạm vỡ bay lên không trung, lao về phía Lục Tiểu Thiên.
Đôi chân trước vạm vỡ duỗi ra, hai sợi tua màu xanh lục từ trong móng vuốt của nó vươn ra, như roi dài quất về phía Lục Tiểu Thiên.
Lục Tiểu Thiên nhướng mày, chẳng lẽ nó cho rằng hắn dễ bắt nạt? Lục Tiểu Thiên dang hai tay ra, làm động tác như chim ưng vô mồi, hai tay chộp vào hư không, hóa thành hai cái huyết sắc ưng trảo, trực tiếp tóm lấy hai sợi tua màu xanh kia.
Tua màu xanh như linh xà quấn lấy huyết sắc ưng trảo, nhưng phần bị ưng trảo tóm lại thì đứt từng đoạn. Huyết sắc ưng trảo thừa thế bắt lấy hai chi trước vạm vỡ tráng kiện của Song Thủ Yêu Tích.
"Rít!" Song Thủ Yêu Tích nổi giận, há to miệng để lộ hàm răng sắc nhọn, cắn vào cổ Lục Tiểu Thiên.
"Rống!" Thân hình Lục Tiểu Thiên vọt lên, hóa thành một con cự hùng đứng thẳng người, hùng chưởng đánh vào đầu Song Thủ Yêu Tích.
Song Thủ Yêu Tích chỉ cảm thấy một cỗ cự lực hung hãn hơn cả nó đập vào mặt, một mảng thịt lớn trên má nó bị đánh bay, máu xanh bắn tung tóe. Thân hình tráng kiện ngã về phía sau không thể kiểm soát.
Khi Song Thủ Yêu Tích dừng lại, cơ thể nhanh nhẹn lật ngược lại, phân má bị thương lại lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
"Khả năng hồi phục thật mạnh mẽ." Lục Tiểu Thiên kinh ngạc. Con Song Thủ Yêu Tích này có thực lực tương đương với các gia chủ của lục đại gia tộc Hạng Quốc. Nhưng đối với Lục Tiểu Thiên đã lĩnh ngộ Huyết chi Chân Ý, thực lực của nó chỉ ở mức khá. Trí tuệ của nó không cao, không biết là do bẩm sinh hay là do bị nhốt ở nơi này quá lâu, nhưng khả năng hồi phục đáng kinh ngạc này đã khiến cho thực lực vốn không mạnh của nó trở nên đáng sợ.
"Xi xì" Sau khi bị đánh bất ngờ, Song Thủ Yêu Tích vừa kiêng ki vừa tức giận nhìn chằm chằm Lục Tiểu Thiên, miệng phát ra tiếng rít the thé.
Xa xa, liên tiếp vang lên những tiếng rít the thé, sắc mặt Lục Tiểu Thiên thay đổi. Trong khi giao đấu với Song Thủ Yêu Tích, Lục Tiểu Thiên luôn cảnh giác với những động tĩnh xung quanh.
Lúc này thần thức của hắn đã cảm nhận được vài luồng yêu khí mạnh yếu không đồng đều đang nhanh chóng tiếp cận.
Không ngờ là đang gọi đồng bọn. Hắn hơi do dự một chút, lại có thêm vài bóng dáng Yêu Tích xuất hiện. Tổng cộng có hơn mười con Yêu Tích với thực lực cao thấp khác nhau đang điên cuồng lao đến từ bốn phương tám hướng trên không trung.
Lục Tiểu Thiên đương nhiên sẽ không tiếp tục loại khổ chiến vô nghĩa này, thân hình hắn lóe lên, định lướt qua con Song Thủ Yêu Tích đang bị thương kia để xông vào sào huyệt của nó.
Con Song Thủ Yêu Tích bị thương giật mình, vội vàng chạy về sào huyệt, sợ Lục Tiểu Thiên làm hại huyết mạch trong đó. Ai ngờ Lục Tiểu Thiên chỉ là giả vờ, thấy con Song Thủ Yêu Tích bị thương kia lui về, Lục Tiểu Thiên cũng dừng lại, nhanh chóng lùi vê phía sau theo hướng ngược lại.
Đập vào mắt hắn, đã có hơn hai mươi con Song Thủ Yêu Tích thập giai trở lên với thực lực khác nhau, toàn thân màu xanh lục đang điên cuồng lao đến, để lại những tàn ảnh màu xanh lục trên không trung và cả dưới mặt đất.
Lục Tiểu Thiên sắp thoát khỏi vòng vây, liếc mắt nhìn về phía tây bắc, trên một đỉnh núi bị kiếm khí chém đứt, có vài bóng người đang lấp ló, trông có vẻ khá chật vật. Trong đó có một người vô cùng quen thuộc, chính là Hỏa Giao Dục Hoặc, kẻ trước đây có chút ân oán với hắn.
"Bọn họ không ngờ cũng vào được đây. Dục Hoặc lại tách khỏi Mộc Phượng Nghê Thường, xem ra kẻ này đang gặp khó khăn. Ba tên Nhân tộc phía sau, nhưng lại vô cùng xa lạ, không biết là đại tu sĩ đến từ tiên triều nào." Lục Tiểu Thiên cười lạnh một tiếng, hắn sớm đã không ưa gì Hỏa Giao Dục Hoặc, thấy kẻ này gặp nạn, Lục Tiểu Thiên cũng chẳng có gì bất ngờ.
Xì! Một con Song Thủ Yêu Tích thập giai trên không trung lao đến, kéo theo một tàn ảnh màu xanh lục.
"Coi như ngươi may mắn." Một con Song Thủ Yêu Tích thập giai không phải là đối thủ của hắn, nhưng Lục Tiểu Thiên lo lắng lúc này xuất thủ sẽ dễ dàng khiến Dục Hoặc và hai nam một nữ phía sau y chú ý. Hai bên là địch không phải bằng hữu, lúc này Lục Tiểu Thiên chỉ có một mình, có thể tránh được thì nên tránh, nếu không bị người khác để ý đến sẽ rất bất lợi.
Thân hình Lục Tiểu Thiên lóe lên, hiểm hóc tránh khỏi con Song Thủ Yêu Tích thập giai kia.
Nhưng vừa tránh được đòn tấn công phía trước, cái đuôi nhỏ của con Yêu Tích này đã nhanh như chớp quất về phía sau lưng Lục Tiểu Thiên. Nó trực tiếp đánh vào lưng Lục Tiểu Thiên. Nhưng Lục Tiểu Thiên không hề hấn gì, mượn lực một đuôi này, tốc độ của hắn còn nhanh hơn trước vài phần. Mà con Yêu Tích tấn công kia lại bị lực phản chấn đánh bật ra, kêu lên một tiếng thảm thiết, thân hình trên không trung lảo đảo, liên tục lộn vài vòng trên không trung. Khi nó quay đầu lại, Lục Tiểu Thiên đã đi xa, chỉ còn thấy một bóng mờ nhạt, không thể nào đuổi kịp được.
"Tên yêu nghiệt kia, ngươi không thể trốn thoát đâu! Nhanh chóng thúc thủ chịu trói đi!" Tên trung niên đầu đội kim sắc hoa quan cười âm trầm.
"Phóng cái rắm! Mấy người các ngươi cũng đừng đắc ý, đợi lão tử hội hợp với đồng đội, sẽ quay lại tính sổ với các ngươi." Dục Hoặc tức giận đến mức ba ngọn lửa bốc lên trên đầu. Hai nam một nữ phía sau y đều là đại tu sĩ, luận thực lực, ngay cả nữ nhân mạnh nhất cũng kém y một bậc. Nhưng Dục Hoặc trước đó đã cùng nhóm Mộc Phượng Nghê Thường tiến vào đây, lại chạm trán với cường giả Ma tộc và Triệu tộc. Hai bên đại chiến một trận, y không hề chịu thiệt, thậm chí còn có chút ưu thế, chỉ là yêu lực tiêu hao không ít. Chưa kịp khôi phục, lại gặp phải một bây Song Thủ Thi Tích vây công. Trong lúc phá vây, lại không may gặp phải huyễn cảnh, sơ ý một chút đã lạc mất đồng đội.
Trong huyễn cảnh núi non trùng điệp, rừng rậm um tùm đó, Hỏa Giao Dục Hoặc lại đụng phải hai nam một nữ đến từ Thiên Vũ quốc phía sau.
"Giao Định Phong Thạch ra đây, tha cho ngươi khỏi chết!" Chu Chỉ Vũ, nữ tử dẫn đầu, tóc búi cao, dung mạo lạnh lùng, lên tiếng với giọng điệu băng giá.
"Muốn lấy Định Phong Thạch của lão tử, cũng phải xem các ngươi có bản lĩnh đó không. Đừng có tưởng rằng mấy người các ngươi mạnh lắm, Định Phong Thạch trong tay, đồng bọn của ta sẽ nhanh chóng tìm đến đây thôi!" Dục Hoặc vô cùng tự tin, không hề e sợ trước sự uy hiếp của ba tu sĩ Thiên Vũ quốc phía sau.
"Định Phong Thạch là cái gì?" Lục Tiểu Thiên đứng khoanh tay trong một hẻm núi, vừa mới thoát khỏi vòng vây của bầy Song Thủ Yêu Tích, hắn không đi xa mà ẩn nấp, quan sát Dục Hoặc và đám người truy sát y. Không ngờ lại nghe được một số thông tin bên lề, dường như là một vật phẩm khá quan trọng. Theo lý mà nói, mấy người này tiến vào đây không thể sớm hơn hắn bao lâu, chẳng lẽ bọn họ đã có thu hoạch gì rôi?
"Dù sao thì cứ đi theo xem đã. Phía trước là địa bàn của Song Thủ Yêu Tích, mấy người này đâm đầu vào đó, đụng phải mấy chục con Yêu Tích thập giai trở lên, chắc cũng có trò hay để xem." Trên mặt Lục Tiểu Thiên hiện lên một nụ cười lạnh. Dục Hoặc và hắn vốn đã có thù oán, còn hai nam một nữ kia, làm chuyện giết người cướp của, cũng không phải loại tốt lành gì. Mượn tay mấy người này thăm dò thực lực của bầy Song Thủ Yêu Tích nơi này, bản thân mình sẽ tùy cơ ứng biến.
ebookshop.vn
Bạn cần đăng nhập để bình luận