Độc Bộ Thành Tiên

Chương 987: Đẳng cấp bình trắc

Tông Việt hừ lạnh một tiếng nói. Độ khó khi luyện đan còn khó hơn tấn giai tu vi nhiều. Mỗi một cấp độ muốn đề thăng cũng không hề dễ dàng. Lấy việc luyện chế Trúc Cơ đan làm ví dụ, sơ cấp Luyện Đan Sư có thể luyện chế, trung cấp cũng có thể, nhưng tỉ lệ thành công của trung cấp Luyện Đan Sư phải cao hơn đến hai đến ba lần, có thể thấy sự chênh lệch đó lớn như thế nào. Mỗi một loại linh vật thu thập cũng không dễ, tiên tông môn phái đều mưu cầu lợi ích tối đa nhất, tự nhiên đẳng cấp Luyện Đan Sư càng cao càng dễ dàng được nhiều người săn đón.

Luyện Đan Sư bình thường phải hao phí lượng lớn tinh lực về luyện đan, vì thế tu vi sẽ có chút trì hoãn, luôn luôn thấp hơn trình độ luyện đan. Dạng như tên thanh niên mặt đen này đây, tu vi đạt tới Kim Đan hậu kỳ, nhưng còn là trung cấp Luyện Đan Sư, không nói thiên vô cổ nhân, chí ít cũng là Phượng mao Lân giác. Tông Việt từ nhỏ đã sống ở Đan Vương thành, cũng quen biết không ít người, nhưng tuyệt không có nhân vật nào đạt được tới trình độ như vậy.

Bản thân Tông Việt là một sơ cấp Luyện Đan Sư, càng hiểu rõ độ khó khăn và chênh lệch trong đó. Vì thế mà khi tên thanh niên mặt đen đó nói bản thân cũng là một trung cấp Luyện Đan Sư, phản ứng đầu tiên của Tông Việt chính là không tin.

"Không ngờ hắn ta còn là một Luyện Đan Sư, lần này có trò vui để xem rồi. Nguyễn tiên tử, chúng ta đi theo xem sao, rất lâu rồi không có gặp qua nhân vật như vậy." Vẻ mặt Cổ Đàn Kiếm có chút ý cười, nói với thanh y nữ tử bên cạnh.

"Dù sao cũng không có việc gì, đi theo xem cũng không sao." Nguyễn Bích Như khẽ gật đầu nói.

Tiêu Hắc Báo và Tiêu Vân cũng thấp thỏm đi theo phía sau, sắc mặt Tiêu Vân trắng bệch, lo lắng đưa mắt nhìn đại ca mình.

Tiêu Hắc Báo dùng ánh mắt khẳng định an ủi muội muội. Trên thực tế trong lòng Tiêu Hắc Báo cũng có chút lo lắng không yên. Dù sao địa vị của trung cấp Luyện Đan Sư thực tế còn cao hơn cả tu sĩ Kim Đan kỳ. DDối với loại tu sĩ Trúc Cơ kỳ như y mà nói, cũng là tồn tại khó gặp được. Nhưng không hiểu vì sao, trong lòng Tiêu Hắc Báo lúc này lại có một sự tín nhiệm mù quáng vào người thanh niên mặt đen trước mắt kia.

Sau khi tiến vào Đan Vương thành, lại đi qua hai con đường phồn hoa, trên đường có vô số tu sĩ qua lại. Rất nhanh, mấy người họ liền đi tới một quảng trường được trải đá xanh. Bên trên quảng trường có một tòa kiến trúc dạng cung điện. Trước thềm đá xanh, có dựng một cái kim sắc đan lô khổng lồ. Một chữ "Đan" viết trên đan lô theo lối Cổ Triện cực kỳ có thần vận. Đưa mắt nhin qua, tựa hồ bản thân bị cuốn vào trong tạo hóa vô tận. Ở trước đan lô khổng lồ có một lão giả ăn mặc bẩn thỉu ngồi trên mặt đất, trong tay cầm một bầu rượu, đang không ngừng đổ vào trong miệng, mùi rượu tỏa ra khắp người.

"Đại sư, vị tiền bối này muốn đến đây tiến hành bình trắc Luyện Đan Sư." Thị vệ cung kính nói với lão giả.

"Lại là đệ tử của tiên môn nào, thật là phô trương, quấy nhiễu lão đầu ta uống rượu." Lão giả lôi thôi liếc mắt nhìn Lục Tiểu Thiên nói. "Muốn bình trắc đẳng cấp nào?"

"Trung cấp Luyện Đan Sư." Lục Tiểu Thiên đáp. Khí tức pháp lực trong người lão giả này chỉ là Kim Đan trung kỳ, pháp lực cũng không phải rất tinh thuần, nhưng có thể được xưng là đại sư, hiển nhiên cũng là một vị Luyện Đan Sư, chỉ là không biết đẳng cấp cụ thể ra sao. Đối với sự phàn nàn của lão giả này, Lục Tiểu Thiên chỉ coi như không nghe thấy.

"Di? Trung cấp Luyện Đan Sư? Xem ra cũng là một tên gia hỏa rất thú vị đây." Lão giả lôi thôi lập tức lấy lại tinh thần. "Muốn luyện loại đan dược nào để bình trắc?"

Đan dược sở trường của mỗi một vị Luyện Đan Sư đều bất đồng, đan dược mang tính tiêu chí để đánh giá đẳng cấp Luyện Đan Sư cũng có mấy loại. Yêu cầu về tỉ lệ thành đan cũng có khác biệt, nhưng nhiều nhất vẫn là dùng Trúc Cơ đan hoặc là Ngưng Kim đan.

"Cứ dùng Trúc Cơ đan đi." Lục Tiểu Thiên nói.

"Được thôi." Lão giả lôi thôi ném cho Lục Tiểu Thiên một cái túi trữ vật nói. "Bên trong có năm phần linh vật luyện chế Trúc Cơ đan, có cần chuẩn bị gì thêm không?"

"Luyện đan ngay tại đây sao? Có thể cung cấp một phòng luyện đan không?" Lục Tiểu Thiên kinh ngạc nói.

"Tự nhiên là không, quá trình luyện đan này phải công khai, nếu không bình trắc của Đan Vương thành sao có thể công bằng. Tin rằng với định lực của ngươi, cũng sẽ không bị chút ngoại lực nho nhỏ quấy nhiễu. Đương nhiên, nếu như có người ôm lòng muốn phá rối cuộc bình trắc này, khiến cho luyện đan thất bại, tự nhiên cũng phải bồi thường tổn thất." Lão giả lôi thôi thản nhiên nói.

Lục Tiểu Thiên có chút không nói nên lời. Gặp phải lão giả như vậy, phỏng chừng không có khoảng trống để mà cò kè mặc cả. Nếu muốn chứng minh, dùng Lưu Ảnh thạch không phải cũng được sao? Nhưng đối phương đã không đồng ý thì hắn cũng không có biện pháp, dù sao cũng chỉ là luyện chế Trúc Cơ đan mà thôi.

"Tất cả mọi người, lui ra sau hơn ba mươi trượng." Lão giả lôi thôi cong ngón tay bắn ra một khối đá màu xanh lục. Trên khối đá đó tỏa ra một vòng kết giới, bao phủ Lục Tiểu Thiên ở bên trong. Chỉ là một tầng kết giới bình thường ngăn cách âm thanh, khiến cho các âm thanh huyên náo ầm ĩ bên ngoài không truyền vào được, nhưng âm thanh bên trong thì vẫn có thể truyền ra ngoài.

Lục Tiểu Thiên lấy ra linh vật mà lão giả lôi thôi vừa ném cho. Bên trong có vừa đủ linh vật luyện chế năm phần Trúc Cơ đan. Niên phận của Tử La Tham và mấy loại linh vật khác tuy rằng giống nhau, nhưng dược lực ít nhiều cũng có khác biệt. Cần phải nhanh chóng phán đoán ra dược lực ẩn chứa bên trong mỗi loại linh thảo, mới có thể tiến hành điều chỉnh hợp lý trong lúc luyện đan.

Than củi đốt lửa cần dùng để luyện đan bình thường đều do Luyện Đan Sư tự mình mang theo. Dù sao hỏa lực của mỗi loại linh trúc đều có chút bất đồng, có Luyện Đan Sư đã quen dùng thứ của mình, nên đều tự mang theo, tỉ lệ thành đan tự nhiên cũng sẽ tăng cao một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận