Độc Bộ Thành Tiên

Chương 295: Đuổi theo khô lâu

Xét cho cùng, thực lực của Sư Ngạc Yêu còn kém Lục Tiểu Thiên quá xa, sau khi cốt trảo bị thổ dân khôi lỗi ngăn cản, Sí Viêm Ly Hỏa kiếm mang theo khí tức huỷ diệt chặt đứt đuôi của Sư Ngạc Yêu. Lục Tiểu Thiên vẫy tay, hút lấy cái hộp xám đang chứa Thất Dạ Minh Cổ hoa kia. Hắn có thể cảm nhận được trên hộp xám có một cỗ lực hút cường đại tới từ trong tấm kính đen. Nhưng Lục Tiểu Thiên lại cười lạnh, hộp xám loé lên liền biến mất, tiến vào trong túi trữ vật, triệt để cắt đứa liên hệ thần bí giữa hộp xám và tấm kính đen kia.

Phía bên kia của tấm kính đen, một thân lục giáp, áo khoác dài màu lục. Lục giáp khô lâu với hốc mắt hãm sâu, tử hoả lập loà bất định lúc này vô cùng phẫn nộ, vỗ một cái, một toà núi nhỏ ở kế bên cao hơn mười trượng liền hoá thành bột mịn. Nhưng điều này không đủ để phát tiết phẫn nộ của gã. Tuy rằng tên tiểu tử trước mắt này mỗi lần gặp mặt thực lực đều đề thăng với tốc độ khiến gã cũng vô cùng kinh hãi. Nhưng đối với lục giáp khô lâu mà nói, Lục Tiểu Thiên vẫn yếu đến đáng thương. Nhưng cũng chính là tên nhân loại nhỏ yếu trước mắt này, lại luôn luôn làm hỏng chuyện tốt của gã. Gốc Thất Dạ Minh Cổ hoa này không giống với chủng loại bình thường, có tác dụng lớn với gã, nhờ vào cơ duyên xảo hợp gã mới có thể phát hiện được. Hơn nữa còn an bài Sư Ngạc Yêu, Lục Nghê, ba cái đầu khô lâu làm hậu thủ, lại có thể hấp nạp một bộ phận lực lượng trong Thất Dạ Minh Cổ hoa, thực lực còn mạnh mẽ hơn nhiều năm tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh phong. Nhưng ai có thể nghĩ tới sáu tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ đuổi tới nơi này, tuy rằng tu vi không cao, nhưng lại có tới ba kiện đan nguyên pháp khí. Lẽ nào trong nhân tộc, đan nguyên pháp khí loại đồ vật trân quý như vậy mà cũng đã trở nên dễ có được như vậy sao? Bởi vì thông đạo không đủ ổn định, nhiều nhất cũng chỉ có thể truyền tống một phần cực nhỏ lực lượng của gã qua đó mà thôi, không thể nào toàn bộ truyền tống được. Lục giáp khô lâu toàn thân đầy bản sự nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn đồ vật mà mình mong muốn rơi vào trong tay đối phương. Nhưng lúc này cũng không phải một điểm cơ hội cũng không có, yên vụ do đầu khô lâu hoá thành đã tiến tới gần sát người Lục Tiểu Thiên, với cự ly gần như vậy, không thể nào kịp phòng ngự. Chỉ cần đầu khô lâu có thể giết chết cái tên Lục Tiểu Thiên phiền phức này, tên tu sĩ Lôi hệ kia cũng đã thụ thương, muốn thu thập mấy tên gia hoả này cũng vẫn còn cơ hội.

"Cái gì?" Rất nhanh, lục giáp khô lâu trong tấm kính đen lại đại kinh thất sắc. Yên vụ do đầu khô lâu hoá thành rõ ràng đã chạm vào cơ thể Lục Tiểu Thiên, nhưng trên người hắn lại ẩn hiện tán phát ra một luồng quang mang màu đỏ có tia màu hoàng kim bên trong. Lân phiền màu đỏ ẩn hiện dưới y phục, ngăn cản yên vụ ở bên ngoài.

Đầu khô lâu với huyết nhục cường đại tới cực điểm của Lục Tiểu Thiên ham muốn không thôi, nhưng có gấp cũng không được. Phòng ngự của đối phương quá mạnh, nó căn bản không tìm được nơi xâm nhập vào.

Lục Tiểu Thiên đối với loại biến hoá này cũng còn chưa rõ lắm, đều cho rằng đó là lực phòng ngự của Thái Hạo Chiến Thể. Xem ra Thái Hạo Chiến Thể không chỉ phòng ngự pháp khí đao kiếm, đối với công kích của quỷ hồn cũng có kỳ hiệu như vậy.

Lúc này Tô Thanh dưới sự giúp đỡ của La Tiềm cũng đã khôi phục hoàn toàn, đuổi hết yên vụ xâm nhập vào cơ thể ra ngoài. Nàng và La Tiềm cũng đồng thời nhìn thấy Lục Tiểu Thiên bức lui yên vụ, đều đại kinh thất sắc, nhưng cũng không thể nào phát hiện ra dị thường trên người Lục Tiểu Thiên, đối với quan hệ lợi hại trong đó tự nhiên là không thể nào biết được.

Yên vụ do đầu khô lâu hoá thành không thể nào làm gì được bản thân, Lục Tiểu Thiên vui mừng đồng thời cũng không còn gì cố kỵ, kích phát uy lực Sí Viêm Ly Hỏa kiếm tới cực hạn, liệt diễm hừng hực dùng pháp kích phát ra ngọn lửa chí Dương, đối với quỷ vật âm tà cũng có tác dụng khắc chế nhất định, lại phát ra từ đan nguyên pháp khí. Hoả diễm trên Sí Viêm Ly Hỏa kiếm thiêu đốt đầu khô lâu hét lên đau đớn không ngừng, trong chớp mắt đã mỏng manh đi rất nhiều.

Yên vụ khô lâu tựa hồ không còn hung tàn như trước, lẽ nào là bởi vì Thất Dạ Minh Cổ hoa đó đã bị hắn thu lấy? Trong lòng Lục Tiểu Thiên có chút suy đoán, đúng là có khả năng này. Quỷ tộc tuy rằng khó chơi hơn một chút, lợi hại hơn tu sĩ đồng giai bình thường, nhưng cũng không thể nào dễ dàng áp chế những người sở hữu đan nguyên pháp khí như bọn họ được.

"Đám khô lâu đáng chết này đã yếu đi rồi!" Rất nhanh, Tô Thanh và La Tiềm kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú cũng đã phát ra hiện ra chuyển biến trước mắt, liền sốc lại tinh thần với Lục Tiểu Thiên vây công mấy đầu khô lâu đó. Bởi vì đã hoá thành thể hư thực, lại không có Thất Dạ Minh Cổ hoa, ba người cầm lấy đan nguyên pháp khí, lại cộng thêm lực lượng Lôi điện của La Tiềm. Không qua bao lâu, sau khi La Tiềm dùng Lôi thương diệt sát một đầu khô lâu, Lục Tiểu Thiên cũng dùng Sí Viêm Ly Hỏa kiếm giết chết một đầu khác, một đầu khô lâu còn lại cũng bị Ngư Lân kim tiên của Tô Thanh xiết chết.

Một tràng tao ngộ ly kỳ, tổn thất mất hai người. Ngoại trừ Lục Tiểu Thiên đạt Thất Dạ Minh Cổ hoa ra, những người khác ác chiến liên tục cũng đều đã có tổn thất nhất định.

Tấm kính đen biến mất, sau khi mấy đầu khô lâu bị giết chết. Âm sát khí xung quanh trong nháy mắt đã biến mất sạch sẽ. Trong lòng mọi người đều thấy kinh ngạc. Ở nơi kính đen biến mất, ẩn ẩn xuất hiện một tia sáng, khi mọi người lại gần xem. Tia sáng đó là một khe hở đi thông tới một phương thiên địa vô cùng rộng lớn, liên thông với một nơi khác. Trước đó mọi người còn tưởng này nơi này là khu tuyệt địa. Sau khi kính đen biến mất, nơi này liền hiển lộ ra, linh khí nồng đậm phả vào mặt.

"Đi, đi vào xem xem, đó là địa phương nào." Ánh mắt Tô Thanh loé lên, chưa đợi mọi người trả lời, liền bước ra vài bước, xuyên qua thông đạo nhỏ hẹp trong khe nứt kia.

Hồ Thuỵ Ninh đưa mắt nhìn về phía hai người Lục Tiểu Thiên và La Tiềm. Lục Tiểu Thiên chỉ coi như không thấy, khoé miệng khẽ nhếch lên, liền cất bước theo sát phía sau Tô Thanh.

Sau khi xuyên qua vết nứt, thiên dịa trước mặt trở nên rộng rãi, một mảnh trời cao khí nhàn, trời xanh mây trắng, thảm cỏ xanh trải dài.

"Đừng quên chúng ta còn có nhiệm vụ tuần tra tu sĩ Dị vực ở phụ cận Huyền Diệp thành, dọc đường đi đã hao tốn không ít thời gian. Hiện tại cũng sắp tới Huyền Diệp thành rồi, chúng ta có nên đi vào trong thành báo cáo một chút không?" Hồ Thuỵ Ninh kiến nghị nói.

"Báo cáo cái gì, tông môn chỉ nói chúng ta đi tới Huyền Diệp thành. Tới lúc chúng ta giết thêm vài tên tu sĩ Dị vực, thì đủ để giao phó rồi. Không dễ dàng mới tới được một nơi thần bí như vậy, sao có thể tay không quay về?" Tô Thanh bĩu môi nói.

"Thế nhưng mà?"

"Không có gì thế nhưng cả, đi không đi tuỳ ngươi, dù sao ta cũng sẽ đi."

Nói xong Tô Thanh nhìn về phía La Tiềm và Lục Tiểu Thiên, thấy hai người khẽ gật đầu, liền vui mừng. So với người ngoài, có hai người bọn họ ủng hộ nàng là đủ rồi.

"Được thôi, vậy thì nghe theo Tô sư tỷ và hai vị sư huynh phân phó." Hồ Thuỵ Ninh bất đắc dĩ nói.

Lục Tiểu Thiên tuy rằng là đi theo Tô Thanh, nhưng lại âm thầm chú ý tới vẻ mặt biến hoá của nàng. Trên mặt Tô Thanh mở hồ có một tia thần sắc mừng rõ, Lục Tiểu Thiên nghĩ tới những gì mà Tô Hồng Đào nói trước khi rời khỏi Linh Tiêu Cung, trong lòng Lục Tiểu Thiên vừa động. Lẽ nào? Lục Tiểu Thiên không thể khẳng định suy đoán của bản thân, nhưng nghĩ nhiều cũng không sao. Vốn lần này đi cùng với Tô Thanh, hắn cũng đã quyết định sẽ theo sát đối phương. Nếu như hắn dự liệu không sai, Tô Thanh có lẽ đã phát hiện được dấu vết có liên quan đến Ngưng Kim quả rồi. Nghĩ tới Ngưng Kim quả, trong lòng Lục Tiểu Thiên cũng không khỏi trở nên hưng phấn. Xem ra lần này đánh đấm bậy bạ, lại vô tình tìm được nơi này, tuy rằng cũng phải đại chiến với mấy đầu khô lâu, nhưng cũng không phải không có thu hoạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận