Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1407: Quận Vương phu phụ

Nơi cửa chính, bên cạnh cánh cửa đá hình vòm cao là những cây bạch ngọc trụ. Trên ngọc trụ có hình Kỳ Lân lưu động, Bạch Hạc giương cánh tung bay sống động như thật.

Hai bên là những tiên vệ tay cầm thương kiếm các loại binh khí, thân mặc bạch sắc linh giáp sáng chói, cực kì bắt mắt. Tuy tu vi chỉ là Trúc Cơ kỳ, nhưng trông cũng rất là uy phong lẫm liệt.

"Bái kiến nhị thế tử, Dư tiền bối, Hà tiền bối. . . . . " Tiên vệ Quận Vương phủ nhìn thấy từng vị tu sĩ Kim Đan kỳ lần lượt ngự không đến gần, liền nghiêm túc hành lễ.

"Khách quý lâm môn, bản Quận Vương không có từ xa tiếp đón, vẫn xin mời vào phủ chuyện trò."

Mấy người họ vừa mới tới cổng, một giọng nói công chính ôn hòa vang lên. Thân niệm quét qua, Lục Tiểu Thiên khẽ mỉm cười, xem ra Trường Ninh quận vương đã chú ý tới hắn từ lúc ở Túy Nhân Gian tửu phường, thật là dụng tâm sâu xa.

Tiến vào trong Quận Vương phủ, hai hàng nữ tử dung nhan xinh đẹp, thân mặc váy màu đỏ nhạt, khẽ cúi đầu chào.

Một nam tử cao lớn tướng mạo đường đường, thân mặc hoa phục màu đỏ, cất bước đi đến. Bên cạnh nam tử cao lớn, là một nữ tử mặc bộ váy màu trắng, dung mạo kiều mị, thân thể thon dài, ngực trắng lóa như tuyết, hơi đung đưa, khiến người ta không nhịn được mà tâm thần chập chờn.

"Tham kiến Quận Vương! Quận Vương phi." Đám tu sĩ Dư Quán Trung, Hà Trọng Sơn lần lượt hành lễ với Trường Ninh quận vương.

"Thảo mãng nhân sĩ, không hiểu lễ tiết, xin chào Trường Ninh quận vương, Quận Vương phi." Lúc này Bích Quỳnh yêu tức đã trừ, khí tức hỗn loạn trong cơ thể theo thời gian cũng dần dần bình ổn lại, lại cộng thêm trước kia đã trao đổi được nguyên thần tinh phách của thập nhất, thập nhị giai yêu thú. Đối mặt với những người có nguyên thần thấp hơn bản thân, tu vi chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ như Trường Ninh quận vương, Lục Tiểu Thiên tự nhiên cũng không cần quá mức nhún nhường. Cả người đứng sừng sững nơi đó, trên miệng khách khí một câu, nhưng không hề hành lễ."

"To gan! Quận Vương, Quận Vương phi đích thân nghênh đón, lại dám vô lễ như vậy!" Hà Trọng Sơn vừa bị Lục Tiểu Thiên chấn nhiếp lúc nãy lớn tiếng khiển trách..

"Trọng Sơn, không được vô lễ." Hà Trọng Sơn buông lời trách mắng, một đám tu vi của Quận Vương phủ đều trở nên tức giận nhìn chằm chằm Lục Tiểu Thiên. Nhưng Trường Ninh quận vương lại khoát khoát tay áo, vẻ mặt ôn hòa nói.

Chúng tu sĩ của Quận Vương phủ nhất thời kinh ngạc, tuy rằng Trường Ninh quận vương bình thường không phải hung ác, nhưng cũng tuyệt đối không phải là hạng người dễ gần, lẽ nào tên hán tứ cụt tay này thật sự là một nhân vật khó lường ư?

Khi họ tới đại sảnh tiếp đãi khách nhân của Quận Vương phủ, chỉ còn lại mấy người Lục Tiểu Thiên, Ngư Tiểu Kiều, Hạng Hoa, còn có Trường Ninh quận vương, Quận Vương phi, Hạng An.

"Thiếp thân nghe nói Hồng Ngư trấn xuất hiện một nhân vật khó lường, hôm nay gặp mặt, quả nhiên khí độ phi phàm." Quận Vương phi che miệng cười nói.

"Quận Vương, Quận Vương phi quá khen, không biết Quận Vương mời tại hạ tới đây có việc gì, xin hãy nói rõ."

Nhìn thấy Trường Ninh quận vương bày ra trận hình như vậy, Lục Tiểu Thiên càng ngày càng cảm thấy sự tình có chút kỳ quặc, tuyệt đối không đơn giản như Hạng An nói là Hạng Hoa trộm cắp linh vật trong phủ.

"Muốn nhờ Đông Phương tiên sinh giúp đỡ luyện chế một lò đan dược, không biết ý Đông Phương tiên sinh thế nào?" Trên mặt Trường Ninh quận vương lộ ra vẻ mỉm cười, trong mắt rõ ràng có vài phần trêu chọc nhìn Lục Tiểu Thiên nói.

"Xem ra Quận Vương biết được không ít về chuyện của ta, không biết muốn ta luyện chế giúp loại đan dược nào?" Lục Tiểu Thiên hỏi ngược lại.

"Đông Phương tiên sinh là Luyện Đan tông sư, chắc hẳn Âm Dương Ly Hợp đan không thể làm khó được tiên sinh!" Ý cười trên mặt Trường Ninh quận vương càng đậm.

Lúc này đừng nói là Hạng An và Quận Vương phi, ngay cả hai người Ngư Tiểu Kiều và Hạng Hoa, cũng kinh hãi không thôi.

Hồ tử thúc không ngờ lợi hại như vậy, Luyện Đan tông sư, đừng nói là Hồng Ngư trấn, ngay cả toàn bộ Hạng Nam châu, lại có thể có được mấy nhân vật như vậy. Cái miệng nhỏ nhắn của Ngư Tiểu Kiều há to đến mức rất lâu không cách nào khép lại được.

Về phần Hạng Hoa, vốn tưởng rằng vị tiền bối trước mắt tự xưng Đông Phương này là một Luyện Đan sư cực kì lợi hại, nếu không thì không cách nào cung cấp cho y nhiều đan dược như thế. Nếu như đi mua, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cũng khó có nổi cái tài lực này. Chỉ là Hạng Hoa cũng tuyệt đối khó tưởng tượng được đối phương lại là một Luyện Đan tông sư.

"Vốn ta cũng không hề suy nghĩ nhiều về lai lịch của Đông Phương tiên sinh. Chỉ bất quá tư chất khuyển tử cũng không phải xuất chúng, nhưng dưới sự dạy dỗ của Đông Phương tiên sinh, lại liên tục đề thăng tới Trúc Cơ tầng chín trong thời gian ngắn như vậy. Sợ rằng ngoại trừ một Luyện Đan tông sư như Đông Phương tiên sinh đây, tu sĩ Nguyên Anh kỳ bình thường, ngay cả là bản Quận Vương, cũng không có cái năng lực này."

Trên mặt Trường Ninh quận vương khẽ mỉm cười nói.

"Được gặp Đông Phương tiên sinh, thật sự là vận khí của bản Quận Vương. Đổi lại là một Luyện Đan tông sư khác mà không phải Đông Phương tiên sinh, bản Quận Vương cũng không yên tâm nhờ họ luyện chế."

"Sau khi luyện chế đan dược, không biết Quận Vương gia dự định xử trí ta và hai tên tiểu bối này như thế nào."

Lục Tiểu Thiên không hề dễ dàng đáp ứng yêu cầu của Trường Ninh quận vương. Đại sự như thế, không ngờ còn lưu lại mấy tên tiểu bối này ở đây, có thể thấy tâm tư người này không phải tốt lành gì.

Âm Dương Ly Hợp đan là kỳ đan, nam nữ dùng để song tu, là đan dược mà tu sĩ Nguyên Anh kỳ phục dụng. Trông Trường Ninh quận vương thần thái xán lạn, Quận Vương phi kiều mị động lòng người, rõ ràng cả hai đều tu luyện Âm Dương song tu giao hợp chi pháp. Lại phục dụng đan dược này, sợ rằng dưới sự liên thủ của hai người, thực lực đủ để tăng tiến thêm một bậc. Hai người vốn chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng sau khi phục dụng đan dược rồi liên thủ lại đủ để nghênh chiến với cường giả Nguyên Anh trung kỳ.

"Đông Phương tiên sinh là đại tài, bản Quận Vương cũng là người yêu tài, tự nhiên sẽ trọng dụng tài hoa của tiên sinh. Về phần ái đồ của tiên sinh, dung mạo thanh tú động lòng người, thế gian hiếm có, lại khá xứng đôi với nhị tử Hạng An của bản Quận Vương, gả cho Hạng An thì quả thật là tuyệt phối. Còn Hoa nhi là thất tử của bản Quận Vương, trước kia đã bỏ bê quản giáo, hiện tại niệm tình tu luyện chăm chỉ, dự định để Hạng Hoa bế quan bên trong Quận Vương phủ, mãi đến khi đột pháp tới Kim Đan kỳ rồi mới tính tới chuyện khác."

"Đông Phương tiên sinh cảm thấy bản vương an bài như thế có hợp lý không?" Trường Ninh quận vương cười híp mắt nói.

"Phì, ta mới không muốn gả cho cái tên gia hỏa âm hiểm này."Lục Tiểu Thiên còn chưa mở miệng, Ngư Tiểu Kiều trực tiếp mắng.

"Phụ mẫu chi mệnh, môi thạc chi ngôn, Đông Phương tiên sinh đã là sư phụ của nha đầu ngươi, tự nhiên có thể chỉ định hôn sự của ngươi." Quận Vương phi che miệng cười nói."Tiểu nha đầu mồm miệng lanh lợi, thiếp thân cũng rất là yêu thích."

"Hồ tử thúc, ta không muốn gả."Cảm nhận được khí tức kinh người trên thân Trường Ninh quận vương và Quận Vương phi, Ngư Tiểu Kiều tự biết bản thân vô lực phản kháng, chỉ có thể đưa ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Lục Tiểu Thiên.

Tay chân Hạng Hoa cũng trở nên lạnh buốt, bảo y ở trong phủ độ Kết Đan kiếp ư, với tính tình của tên Hạng An này, làm sao có thể để y kết đan thành công? Lưu lại trong Quận Vương phủ, chẳng khác là muốn giam cầm y.

"Quận Vương an bài cũng thật là tốt a, giúp ngươi luyện đan cũng không phải khó. Chỉ là dù Âm Dương Ly Hợp đan không phải quá khó, nhưng cũng không phải đan dược tầm thường. Trên người ta có thương thế, cưỡng ép luyện chế, sợ rằng khó đảm bảo được tỉ lệ thành đan." Lục Tiểu Thiên vừa nói vừa chỉ vào cánh tay cụt của mình.

"Cánh tay ta đã bị gãy mấy chục năm rồi, chỉ có một tay thật không tiện lắm. Đợi sau khi cánh tay mọc lại, sẽ càng nắm chắc luyện chế được đan này."

"Ý Đông Phương tiên sinh là cần Sinh Cơ Tục Cốt đan?" Trường Ninh quận vương nhướng mày nói.

"Linh vật luyện chế loại đan dược này khá khó tìm, hơn nữa loại đan này cũng ít khi xuất hiện bên ngoài, sợ rằng nhất thời khó mà thu thập được."

"Tài liệu luyện chế đan này, mấy năm nay bản thân ta đã thu thập đủ rồi. Đợi chuẩn bị thêm mấy ngày, liền bắt đầu khai lò luyện đan." Lục Tiểu Thiên tự nhiên lạnh nhạt nói.

Kỳ thật với trạng thái cơ thể hắn thì chỉ cần một ngày, là có thể xử lý hết thương thế trong người. Mấy ngày thời gian, là đủ cho hắn khôi phục hoàn toàn.

Về phần luyện chế đan dược, chỉ là mượn cớ thoái thác mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận