Độc Bộ Thành Tiên

Chương 546: Ngẫu nhiên lĩnh ngộ

Trước kia Lục Tiểu Thiên cần dựa vào nguyên thần mạnh mẽ áp chế, mới có thể đồng thời khống chế năm loại linh khí, nhưng luôn luôn không được bao lâu. Năm loại linh khí trời sinh khắc chế lẫn nhau khiến cho nguyên thần của Lục Tiểu Thiên tiêu hao quá độ, sau đó bởi vì không thể tiếp tục áp chế được mà trực tiếp nổ tung. Thậm chí ngay cả khi Lục Tiểu Thiên dùng thượng phẩm linh thạch để thử, cũng lần nữa bị vụ nổ làm cho bị thương.

Sau này Lục Tiểu Thiên ý thức được việc mạnh mẽ dùng nguyên thần áp chế không phải là biện pháp. Lực lượng thuộc tình bất đồng miễn cưỡng áp chế lại với nhau, chỉ giải quyết được vấn đề nhất thời, nổ tung chỉ là vấn đề thời gian dài ngắn.

Lúc này giống y như là trời vào mùa xuân, vạn vật thức tỉnh, trong một lần cơ hội ngẫu nhiên, khi thực nghiệm Ngũ Hành trận pháp liên tục thất bại, Lục Tiểu Thiên tâm tình vô cùng phiền muộn. Hắn đứng ở tiểu viện trên Đông Tầm Đảo nhìn về phía xa. Lúc đó trời mưa xối xả, Lục Tiểu Thiên cứ đứng nhìn như vậy hết một ngày một đêm, tâm tình khó chịu mới bắt đầu từ từ bình tĩnh lại. Sau cơn mưa, khí tức tươi mát từ cây cối, rừng rậm trên đảo phát ra, Lục Tiểu Thiên đang chuẩn bị tiếp tục nghiên cứu Ngũ Hành trận pháp, nhưng khi nhìn thấy đám cây cối rừng rậm có chút như tân sinh kia, còn có âm thanh rất nhỏ của hạt giống phá đất chui ra. Một màn này trông như cực kỳ bình thường, nhưng lại giống như một đạo thiểm điện lóe qua trong não hải của Lục Tiểu Thiên. Ngũ Hành tương khắc thì cũng có tương sinh. Đạo lý này rất đơn giản, nhưng người chân chính có thể thể ngộ được tới tầng ý cảnh này đã ít lại càng thêm ít.

Lục Tiểu Thiên trước đó luyện chế mấy loại Ngũ Hành trận pháp, bao gồm Ngũ Hành Mê Cung Trận, Ngũ Hành Hạc Kích Trận, chỉ là lợi dụng một số linh vật, đưa năm loại lực lượng dính lại với nhau, khống chế sự chuyển hóa của lực lượng Ngũ Hành. Nhưng đó chỉ là lợi dụng ngoại vật khống chế sự biến hóa, không hề giống như Lục Tiểu Thiên hiện tại đã chân chính thể ngộ được tới tầng ý cảnh này. Lục Tiểu Thiên cũng không nghĩ tới bản thân bế quan tu luyện nhiều năm, cũng chưa thể tham ngộ được ý cảnh đó, nhưng chỉ một lần ngoài ý muốn ngắm mưa rơi mà lại có được gợi ý như vậy.

Mưa xuân thấm ướt vạn vật, Thủy sinh Mộc, một loại chuyển biến theo hướng sinh cơ. Đám cỏ dại và cây cối đó phát ra sinh cơ bừng bừng, nhưng chồi non phá đất chui ra. Một loại hành động sản sinh ra sinh mệnh mới đang phát sinh bên trong thiên địa này, bị Lục Tiểu Thiên thành công nắm bắt được. Chính vào thời khắc này, tâm cảnh của Lục Tiểu Thiên đã triệt để bình phục lại.

Lúc này hắn lĩnh ngộ không phải là đạo Ngũ Hành chuyển hóa đơn giản như vậy, mà còn là thể ngộ đối với tu luyện. Từ thời kỳ Thái Cổ, tiền bối từ trong Man Hoang đánh ra không gian sinh tồn thuộc về Nhân tộc, tu luyện lúc ban đầu không chỉ là mô phỏng theo yêu thú, mà còn có thể thể ngộ vạn vật trong thiên địa. Một mực bế quan khổ tu, vô tình bỏ lỡ thiên địa vạn vật xung quanh, ngược lại còn phản tác dụng.

Sau khi có loại cảm ngộ này, Lục Tiểu Thiên cảm thấy trên người đột nhiên có thêm một luồng linh khí nhẹ nhàng, pháp lực và nguyên thần cũng không tăng trưởng tới mức nhảy vọt, nhưng Lục Tiểu Thiên lại có một loại cảm giác, bản thân tựa hồ đã mạnh hơn một chút.

Loại biến mạnh này không đơn thuần là lực lượng, mà là một loại vận dụng lực lượng nào đó, tựa hồ có thêm một tầng liên hệ như có như không với vạn vật xung quanh trong thiên địa.

Cũng chính nhờ có lần cảm ngộ này, khi Lục Tiểu Thiên lần nữa tu luyện Ngũ Hành trận pháp, đã bắt đầu thay đổi loại phương pháp mạnh mẽ áp chế trước kia. Hắn đầu tiên là thử để Thủy linh khí chuyển biến thành Mộc linh khí, biết thì dễ nhưng làm thì khó. Tuy rằng trước đó Lục Tiểu Thiên đã thể ngộ được loại chuyển biến vi diệu đó, nhưng khi chân chính thực hiện, vẫn là khó khăn trùng trùng. Hai loại linh khí hoàn toàn khác biệt muốn chuyển hóa, cũng không phải là chuyện một sớm một chiều làm được.

Mấy năm gần đây, Lục Tiểu Thiên một mực đang làm loại việc chuyển hóa này. Cho tới hôm nay, năm loại linh khí hoàn toàn bất đồng kia, đã có thể tự do chuyển hóa bên trong lòng bàn tay hắn. Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại linh khí, ở trước mặt hắn hình thành thế cân bằng vi diệu, tương sinh tương khắc.

Quả cầu linh lực trước mắt này, là dùng năm khối thượng phẩm linh thạch tạo thành, giá trị năm vạn hạ phẩm linh thạch, chỉ để thực nghiệm một cái trận pháp, nếu truyền ra ngoài còn không biết sẽ có bao nhiêu người trợn mắt há mồm. Gia tài của Lục Tiểu Thiên không ít, nhưng những năm nay liên tục thử nghiệm Ngũ Hành trận pháp, linh thạch trên người cũng đã tiêu hao gần như không còn. Cũng may Ngưng Kim đan hắn đã luyện chế đầy đủ bên trong kết giới, tạm thời không cần phải bôn ba vì chuyện của linh thạch.

Từ khi hắn có thể khống chế năm loại linh lực hình thành thế cân bằng vi diệu, linh thạch tiêu hao cũng ít đi một chút. Trong quá trình chuyển hóa hình thành quả cầu có năm loại linh lực vờn quanh trước mặt, tuy rằng có tiêu hao, nhưng so với trước đây dùng hạ phẩm và trung phẩm linh thạch để thử nghiệm, ngược lại còn tiết kiệm được không ít. Trước khi đạt được tới tầng cảnh giới này, một khi năm loại linh lực xung đột lẫn nhau, khiến cho linh thạch trên cơ bản phần lớn đều bị phế đi. Cho dù dưới tình huống không có xung đột, cho dù sử dụng thượng phẩm linh thạch, nhưng quá trình duy trì sự cân bằng giữa năm loại linh lực cũng không được lâu.

Hiện tại Lục Tiểu Thiên không còn cần dùng nguyên thần đi mạnh mẽ áp chế, chỉ đang thể ngộ quá trình năm loại linh lực này chuyển biến.

"Lục đạo hữu, xin mời qua đây một lần!" Một ngày nọ, một đạo Truyền Âm phù bay vào trong tiểu viện, bên trong vang lên âm thanh của Phú Đông Minh. Lục Tiểu Thiên vươn tay trái ra, khẽ chạm một cái. Quả cầu linh lực có ánh sáng năm màu lưu chuyển tiến vào trong lòng bàn tay hắn rồi biến mất. Linh lực do năm viên thượng phẩm linh thạch hình thành, mới chỉ tiêu hao có một nửa, tự nhiên là không thể nào lãng phí. Toàn bộ được Lục Tiểu Thiên đưa vào bên trong kết giới chuyển hóa thành linh lực, thôi luyện các loại linh dược.

Lục Tiểu Thiên ra khỏi cửa, đi đến phủ đệ của Phú Đông Minh.

Phú Đông Minh vẻ mặt vui mừng ra nghênh đón. Ngoại trừ Phú Đông Minh ra, còn có Phú Giảo Giảo, cùng với mấy tên nam nữ đệ tử của Thiên Tâm Các, tu vi tương đương với Phú Giảo Giảo. Một đệ tử trong đó có tu vi Trúc Cơ tầng ba vẻ mặt có chút ngạo khí, tuy rằng tu vi không cao, nhưng thân phận đệ tử của Thiên Tâm Các lại khiến y có đủ vốn liếng để kiêu ngạo.

"Lục đạo hữu, có cần phải chuẩn bị gì thêm không?"

"Không cần, chúng ta đi thôi." Lục Tiểu Thiên lắc đầu. Hắn cơ hồ đã đạt tới cực hạn mà một tu sĩ Trúc Cơ kỳ có khả năng đạt được, cho dù có thêm mấy kiện đan nguyên pháp khí cũng không có bao nhiêu tác dụng. Về phần linh phù loại tiêu hao phẩm, ngoại trừ thất giai linh phù trở lên ra thì hắn cũng không có gì phải e ngại.

Nhưng thất giai linh phù làm sao có thể dễ dàng có được. Ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ muốn chế tác ra thất giai linh phù cũng không dễ. Hơn nữa cho dù tu sĩ Kim Đan kỳ có chế tác được, muốn trao đổi được từ trong tay họ cũng rất là khó khăn, thông thường đều là lấy vật đổi vật, đổi lấy thứ họ cần, hạ phẩm, trung phẩm linh thạch tu sĩ Kim Đan kỳ còn chưa để vào trong mắt. Lục Tiểu Thiên cũng không có thời gian đi quan tâm những thứ này, tinh phách Hỏa Giao bên trong Giao Hồn Chiến Châu vẫn còn một bộ phận nhỏ lực lượng, đã đủ để hắn ứng phó rất nhiều biến số rồi.

"Cũng được, nếu như Lục đạo hữu đã nắm chắc như vậy, ta cũng không nhiều lời nữa. Chúng ta lập tức lên đường." Phú Đông Minh gật đật. Y biết Lục Tiểu Thiên thực lực đáng sợ, bản thân lại là một Trận Pháp Sư, thực lực mạnh hơn y một đoạn, chắc hẳn sẽ không có gì ngoài ý muốn.

Một đoàn người ra khỏi cửa, thông qua những gì Phú Đông Minh nói. Lục Tiểu Thiên mới biết đệ tử của Thiên Tâm Các là do Phú Giảo Giảo mời đến để trợ uy tăng thanh thế. Ngoài ra Phú Đông Mình lại nói tới tình huống của mấy tên đối thủ cạnh tranh. Lục Tiểu Thiên đều ghi nhớ lại từng người, cũng không hề sản sinh ra bất kỳ tâm lý khinh địch nào. Trên thực tế lần trước sử dụng Giao Hồn Chiến Châu khiến hắn hiểu rõ được, trên thế gian vẫn còn có công pháp có thể đột phá cực hạn của tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Bản thân hắn chính là một ngoại lệ, loại tình huống này cực ít, nhưng tu tiên giới to lớn, sự tình ly kỳ gì cũng đều có thể phát sinh.

Phú Đông Minh và Lục Tiểu Thiên ngồi trên tầng cao nhất của một lâu thuyền, mấy vị đệ tử của Thiên Tâm Các hứng trí dạt dào, đứng ở đầu thuyền cao giọng đàm luận, nói về một số cao thủ mới thành danh gần đây, thậm chí còn nói tới tu sĩ Kim Đan kỳ, một bộ dạng như chỉ điểm giang sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận