Độc Bộ Thành Tiên

Chương 1552: Nguyệt Hà Động Thiên

Vài ngày sau, tại Nguyệt Hà Động Thiên trong Hạng Đô, nơi đây tọa lạc trên một vùng nước nông. Nơi các loài chim Nước sinh sống, lá xanh sen hồng đung đưa chập trùng, một mảng lá sen nối tiếp nhau trải dài đến tận chân trời, cảm giác đập vào mắt đều là một màu đỏ độc đáo.

Ao sen này cũng chỉ sâu vài trượng, bên trong có linh ngư do Long Đỉnh thương minh thả vào. Hạng Đô diện tích lãnh thổ bao la, có địa phương sơn thanh thủy tú, cũng có nơi sa mạc hùng vĩ. Khí tượng nơi đây thổ nạp sơn hà, cũng không hỗ là phúc địa mà Hạng quốc lập quốc vô số năm nay.

Nguyệt Hà Động Thiên này chính là một trong những sản nghiệp của Long Đỉnh thương minh ở Hạng Đô. Nơi này người đến người đi, kẻ ra vào tấp nập, không ít tu sĩ ngự kiếm lao đến. Hầu hết những người có thể tham gia vào đấu giá hội lần này, căn bản đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường căn bản không cách nào tiến vào được loại đấu giá hội quy cách như vậy. Chỉ có cực ít tùy tùng của tu sĩ Nguyên Anh kỳ, hoặc là tử đệ của đại hình tu tiên thế gia, tay cầm theo tín vật tiến cử của tu sĩ Nguyên Anh kỳ mới có thể tiến vào Nguyệt Hà Động Thiên này.

Tuy đã sớm nghe đồn Hạng Đô cường giả như mây, nhưng sau khi chứng kiến cục diện trước mắt, Lục Tiểu Thiên mới cảm nhận được thực lực đáng sợ của Hạng Quốc. Chỉ riêng những tu sĩ Nguyên Anh kỳ qua lại trước mắt hắn đã không dưới mấy chục người. Nếu như cả những người đã tiến vào Nguyệt Hà Động Thiên, e rằng đã gần trăm người, thậm chí còn nhiều hơn.

Với lực lượng của mỗi riêng Hạng Quốc, thậm chí còn vượt trội hơn so với Thanh Vũ đại lục.

Tuy nhiên, suy nghĩ kỹ lại một chút, điều này cũng hoàn toàn hợp lí. Linh khí trên Xích Uyên đại lục dồi dào như vậy, vượt xa Thanh Vũ đại lục một đoạn. Hơn nữa vị trí mà Hạng Đô chiếm giữ cũng là một trong những nơi tốt nhất Xích Uyên đại lục.

Nếu không có linh vật cung ứng, cho dù là nhân vật thiên tài hơn nữa, cũng khó mà có được thành tựu.

Lục Tiểu Thiên tự nghĩ nếu không nhờ vào cơ duyên xảo hợp. Trước sau lần lượt tiến vào Lam Ma hải vực, rồi lại đi đến Xích Uyên đại lục, bản thân cũng khó mà có được thành tựu như ngày hôm nay.

Lúc Lục Tiểu Thiên đang quan sát những tu sĩ Nguyên Anh kỳ qua lại trước mặt. Những tu sĩ Nguyên Anh kỳ xung quanh cũng nhìn Lục Tiểu Thiên với đầy vẻ kiêng kị và kính trọng.

Tuy rằng Lục Tiểu Thiên không thường xuyên đi lại ở ngoại giới, nhưng trong một hai năm qua, tiếng tăm của hắn sớm đã vang dội khắp Hạng Đô.

Trấn Viễn tướng quân phủ, dễ dàng trấn áp Hầu Liệt cũng thôi đi, mà cường giả Nguyên Anh trung kỳ Tiêu Kình Phong thành danh đã lâu, cũng bị tên gia hỏa tự xưng là Đông Phương đánh bại.

Luyện Đan tông sư Mặc Chiêm Thanh chạy đến cứu viện cũng chẳng thu được kết quả gì. Trận chiến này thậm chí còn lôi kéo cả Trúc Thanh Tuyền từ Vân Nhai đấu giá hội, Mang Tiêu gia chủ, Tiêu Kình Lôi ba vị đại tu sĩ. Dưới áp lực nặng nề như thế, nhưng họ vẫn không thể chiếm được chút lợi thế nào dưới tay tên gia hỏa Đông Phương này.

Trận chiến này có không ít người chứng kiến, rất nhanh đã lan truyền khắp Hạng Đô. Không ít người tới xem náo nhiệt, trông khi nào Lục Tiểu Thiên gặp họa. Dù sao đã đắc tội với Trúc Thanh Tuyền cũng thôi đi, dù gì cũng có Mang Tiêu gia chủ chống đỡ. Nhưng Tiêu Kình Lôi lại nổi danh là người có thù tất báo, lại sắp tiến vào Hạng Đô. Lúc này mọi người đều cho rằng ngày tàn của tên gia hỏa tự xưng là Đông Phương, lai lịch thần bí, là khách khanh của Trường Ninh Quận Vương phủ này sắp đến rồi.

Ai có thể nghĩ đến, Tiêu Kình Lôi đằng đằng sát khí mà đến, cuối cùng lại chuốc lấy nhục nhã mà về. Bị hung hăng giáo huấn một trận tơi bời, đến giờ vẫn còn đang bế quan chưa từng lộ diện. Trong lúc nhất thời, trong tu tiên giới Hạng Đô đều biết đến vị tu sĩ tóc bạc bình thường này, thậm chí có những kẻ thích hóng chuyện còn tự mình đồn thổi. Hạng Đô Bạch Đầu Họa, người này tàn nhẫn ít nói. Tuy chỉ là lời đàm tiếu nhất thời, nhưng cũng có không ít người tán đồng.

Lục Tiểu Thiên nhìn quanh, thấy có vài người quen đang đi về phía này, bao gồm Trạch vương Hạng Vũ Trạch, Luyện Đan tông sư Mặc Chiêm Thanh, và còn có Hầu Liệt với sắc mặt đột nhiên thay đổi khi nhìn thấy Lục Tiểu Thiên ở phía bên này.

"Đông Phương tiên sinh." Hầu Liệt với vẻ mặt phức tạp, do dự một chút, cuối cùng vẫn tiến lên chào hỏi Lục Tiểu Thiên.

Lục Tiểu Thiên gật đầu nhẹ, nhìn tình trạng của Hầu Liệt, e rằng muốn hồi phục hoàn toàn cũng phải mất ít nhất một năm rưỡi.

"Đông Phương tiên sinh đến sớm thật." Một bóng người như lưu tinh cản nguyệt lướt tới, đáp xuống trước mặt Mặc Chiêm Thanh và Hạng Vũ Trạch, chính là Trúc Thanh Tuyền của Vân Nhai đấu giá hội. Lúc này, Trúc Thanh Tuyền vô cùng hứng trí quan sát đánh giá Lục Tiểu Thiên.

"Trúc Thanh tiên sinh cũng không muộn." Lục Tiểu Thiên mỉm cười đáp, sau đó định tiến vào Nguyệt Hà Động Thiên.

"Ở đây ta có một gian phòng khách quý của Long Đỉnh thương minh, nếu Đông Phương tiên sinh không chê, chúng ta cùng đi thế nào. Vừa hay Đông Phương tiên sinh cũng am hiểu về Đan đạo, có thể cùng Mặc tông sư thảo luận về Đan thuật." Trúc Thanh Tuyền lên tiếng mời.

"Thôi, đạo bất đồng, bất tương vi mưu. Hơn nữa, đan dược mà ta am hiểu luyện chế cũng bất đồng với vị Mặc tông sư này, sợ rằng cũng không có địa phương nào để trao đổi." Lục Tiểu Thiên lắc đầu nói.

"Ha ha, Trúc Thanh huynh, huynh còn đến sớm hơn ta một bước. Vấn đề vị trí của Đông Phương tiên sinh sau khi tiến vào, đã có Mang Tiêu Khôn ta thu xếp, không cần làm phiền Trúc Thanh huynh phải bận tâm.

Hai bóng người quen thuộc từ trên không phá không lao tới. Người đi đầu chính là Mang Tiêu gia chủ. Theo sau Mang Tiêu gia chủ chính là một vị nữ tử mỹ lệ với thân hình uyển chuyển, làn da trắng như tuyết, khiến cho mọi người xung quanh cũng phải ngoái nhìn. Ngay cả Lục Tiểu Thiên cũng không khỏi nhìn thêm vài lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận