Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1683: đưa ra vấn đề

Chương 1683: đưa ra vấn đềChương 1683: đưa ra vấn đề
Chương 1683: đưa ra vấn đề "Nhưng đại thế không thể thay đổi, tiểu thế lại có thể lay động một chút. "Nếu ta nhớ không lầm, Ngự Thú nhất mạch, vẫn luôn là một cái gai trong lòng Thú tộc. Nghe vậy, Bạch Phượng liếc nhìn Trân Trường Sinh, thản nhiên nói: “Thì sao?” "Chúng ta tuy rằng không ưa Ngự Thú nhất mạch, nhưng điều này không ảnh hưởng đến địa vị của Thú tộc chúng ta." Thấy Bạch Phượng đã bắt đầu đáp lời, Trân Trường Sinh khẽ cười nói: "Ta hiểu nỗi khổ tâm của Thú tộc."
"Tuy rằng Ngự Thú nhất mạch nói là bình đẳng chung sống với linh thú, nhưng chung quy chúng vẫn là vật cưỡi dưới háng người khác.
"Một khi gặp phải thịnh hội gì đó, các ngươi đường đường chính chính ngôi trên đài, nhưng đồng loại của các ngươi lại phải bò dưới đất.
"Nhìn thế nào cũng thấy khó chịu.
"Phiên toái hơn chính là, những thú: trở thành vật cưỡi kia, lại không cho rằng đây là chuyện mất mặt." 'Cũng chính vì nguyên nhân này, các ngươi mới chậm chạp không thể giải quyết được phiền toái này."
Đối mặt với lời phân tích của Trần Trường Sinh, Bạch Phượng lạnh lùng nói: "Mở miệng nói chuyện ai cũng biết, trên đời này cũng không thiếu một kẻ biết nói chuyện như ngươi. "Thứ trên đời này thực sự thiếu, là những kẻ biết giải quyết vấn đề.
"Ngươi đã có thể nói năng hùng hôn như vậy, chỉ bằng nói cho ta biết, vấn đề này nên giải quyết thế nào?"
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Trân Trường Sinh càng thêm rạng rỡ. "Ta đã có thể đưa ra vấn đề, tự nhiên có thể giải quyết vấn đề." "Thay đổi hoàn cảnh sinh tồn của tất cả Thú tộc ta không dám đảm bảo, nhưng giáng cho Ngự Thú nhất mạch một đòn chí mạng, ta vẫn có nắm chắc." 'Nực cười!"
"Nếu cần động võ, chúng ta còn phải đợi đến hôm nay?"
"Không không không!" Trân Trường Sinh xua tay nói: "Thượng sách dùng mưu, kế đến dùng ngoại giao, sau nữa mới động binh, hạ sách là công thành”
"Muốn giáng cho Ngư Thú nhất mạch một đòn chí mạng, động võ là hạ sách."
Thượng sách công tâm, mới là cách làm đúng đắn nhất.
Nghe vậy, Bạch Phượng nhướng mày nói: "Công tâm thế nào?” "Rất đơn giản, để những linh thú ở Ngự Thú Tông kia hiểu được, rời khỏi Nhân tộc, chúng cũng có thể sống rất tốt."
"Thiên hạ rộn rộn ràng ràng đều là hướng về lợi, nếu Thú tộc có thể cung cấp cho chúng môi trường tốt hơn, ta tin chúng nhất định sẽ nguyện ý rời khỏi Ngự Thú nhất mạch."
"Đến lúc đó, Ngự Thú nhất mạch nếu không thả thứ, vậy thì chứng minh bọn họ vi phạm nguyên tắc của chính mình” Thú tộc tự nhiên cũng có lý do để gây khó dễ cho bọn họ." Nghe vậy, một đại hán mặt đen trong đại sảnh lên tiếng: "Nói thì dễ, đột nhiên dung nạp nhiều thú loại như vậy, chúng ta lấy đâu ra nhiều tài nguyên như vậy?
"Nếu tài nguyên trong thiên hạ nhiều đến mức dùng không hết, trên đời sẽ không có nhiều người nguyện ý liếm máu trên mũi đao như vậy.
Đối mặt với lời nói của đại hán mặt đen, Trân Trường Sinh dùng quạt xếp nhẹ nhàng võ vào lòng bàn tay tán thưởng nói: "Nói hay lắm, tài nguyên trong thiên hạ quả thực hữu hạn, cho nên chúng ta mới phải học cách tạo ra tài nguyên..
"Nếu ta không nhìn lâm, các hạ hẳn là Kim Cang Hùng nhất tộc." "Theo ghi chép, mật gấu của Kim Cang Hùng nhất tộc, đó là linh dược tuyệt hảo."
"Nếu Kim Cang Hùng nhất tộc nguyện ý bán mật gấu, ta tin các ngươi nhất định sẽ có tài nguyên dùng không hết."
Ngươi nói cái gì
Lời này vừa ra, đại hán mặt đen lập tức nổi giận, khí thế khủng bố tràn ngập trong đại sảnh, hư ảnh gấu đen khổng lồ càng trực tiếp lao về phía Trần Trường Sinh.
"Âm!"
Tuy nhiên chưa kịp đợi Trần Trường Sinh ra tay, Bạch Trạch ở bên cạnh trừng mắt, hư ảnh gấu đen trực tiếp bị kim quang đánh tan.
gã đại hán mặt đen kia càng là đụng ngã mấy người phía sau, dính chặt vào tường.
Thấy người của mình chịu thiệt, mọi người có mặt cũng chuẩn bị ra tay đánh nhau.
.Dừng tay!"
Lúc này, Bạch Phượng vẫn luôn im lăng quát bảo moi người dừng lại.
Bạch Phượng, tên này rõ ràng là tới gây sự, chúng ta...
"Nghe hắn nói hết đãi"
Giọng nói lạnh lùng của Bạch Phượng khiến mọi người im lặng.
Thấy vậy, Trần Trường Sinh không hề bị ảnh hưởng, tiếp tục nói: "Ta biết đê nghị này, nhất định đã chạm đến nghịch lân của các vị."
"Đổi lại là ta, ta cũng không muốn trở thành heo chó bò dê chờ bị giết."
"Nhưng vấn đề là, chư vị không muốn, chuyện này sẽ không xảy ra sao?” "Mật gấu của Kim Cang Hùng tuy rằng trên mặt nổi không có bán, nhưng trên chợ đen vẫn có thể mua được."
"Chỉ cần mật gấu có thể làm thuốc, có thể tăng tu vi, chuyện này sẽ vĩnh viễn không thể cấm được.
"Đã không cấm được, vậy chư vị sao không tự mình bán chứ?” Nghe vậy, đại hán mặt đen nhảy xuống từ trên tường lên tiếng: "Coi tộc nhân của mình như huyết thực nuôi nhốt, loại chuyện này Thú tộc chúng ta không làm được.
"Cho nên Thú tộc vĩnh viễn đấu không lại Nhân tộc, bởi vì các ngươi không đủ tàn nhẫn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận