Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh

Chương 1232: quân trẻ con

Chương 1232: quân trẻ conChương 1232: quân trẻ con
Chương 1232: quân trẻ con
'Đương nhiên là có khác nhau!"
"Nếu như chúng ta dùng lý do tấn công hang ổ của Người Đưa Tang, sau này chúng ta nhất định sẽ bị gán cho tội tự ý hành động.
"Dù sao Người Đưa Tang là đại địch của Tứ Phạm Tam Giới, loại đại sự tấn công hang ổ của hắn này, không tới phiên chúng ta làm chủ."
"Chân chính có thể làm chủ, chỉ có chúng Thiên Đế của Tứ Phạm Tam Giới cùng với những đại nhân vật kia.'
"Nhưng nếu chúng ta đổi cách nói khác, chuyện này chúng ta sẽ chỉ có công lao mà không phải chịu trách nhiệm."
"Cách gì?" Khương Bá Ước hưng phấn hỏi một câu.
Nghe vậy, Trân Trường Sinh thản nhiên nói: "Rất đơn giản, từ giờ trở đi, chúng ta đều không được tuyên bố với bên ngoài, phát hiện ra cứ điểm hoặc là hang ổ của Người Đưa Tang." "Vê phần tiểu đội được phái đi kia tại sao lại đụng phải hang ổ của Người Đưa Tang, chúng ta cũng cân có một lời giải thích."
"Lời giải thích này chính là, chúng ta phát hiện ra khu vực nào đó có điều bất thường, cho nên phái ra tiểu đội tinh nhuệ tiến đến dò xét."
"Chỉ có điêu vận khí không tốt, cho nên đụng phải hang ổ của Người Đưa Tang."
"Đồng đội bị vây khốn, chúng ta lập tức thực hiện các biện pháp tương ứng, đồng thời báo cáo chuyện này lên trên."
"Cứ như vậy, chúng ta sẽ không bị đánh giá tiêu cực.'
"Phát hiện ra khu vực nào đó có sự khác thường, chứng minh tâm mắt của chúng ta không tệ."
"Đồng đội xảy ra chuyện, không để ý sinh tử đi cứu viện, chứng minh chúng ta có lòng nhân nghĩa."
"Sau khi xảy ra chuyện, chúng ta bố trí có lý có cứ, chẳng những không có tự loạn trận cước, hơn nữa còn kịp thời báo cáo chuyện này.'
"Biểu hiện như thế, cho dù là ai cũng không dám nói chúng ta vô năng.
"Công lao phát hiện địch nhân, công lao chiến đấu quên mình, hai công lao lớn này đủ để chúng ta dương danh toàn bộ Tứ Phạm Tam Giới."
"Giả thiết nơi đó thật sự là cứ điểm hoặc là hang ổ quan trọng của Người Đưa Tang, vậy chúng ta còn có thể lập thêm một công lao lớn là đánh trọng thương địch."
"Ba công lao lớn gia thân, trận chiến đấu này tuyệt đối có thể được ghi vào sử sách, mà chúng ta liền có thể lưu danh sử sách."
"Nói rất hay!" Miêu Thạch đứng dậy khen ngợi: "Từ khi khai chiến với Người Đưa Tang tới nay, các Đế Tử của Tứ Phạm Tam Giới đều thành lập quân đội của riêng mình.”
"Nhưng chúng ta vẫn luôn được rất nhiều người coi là quân trẻ con, thậm chí căn bản không để chúng ta ở trong lòng."
"Nhưng càng là như vậy, chúng ta càng phải làm ra một chuyện để họ phải nhìn nhận."
"Cho dù chúng ta thật sự là quân trẻ con, vậy chúng ta cũng phải làm vua trẻ con của toàn bộ Tứ Phạm Tam Giới!"
Nói xong, trong đại trướng vỗ tay không ngừng, cảm xúc của mọi người đều tăng vọt trước nay chưa từng có. ...
Trong lều vải.
"Trường Sinh ngươi có ở đây không?”
Vừa mới trở lại lều vải của mình, bên ngoài liên truyên đến thanh âm của Khương Bá Ước.
-Bá Ước đại ca, sao ngươi lại tới đây.'
Nghe được thanh âm của Khương Bá Ước, Trần Trường Sinh nhiệt tình mời Khương Bá Ước vào.
"Đi ngang qua nơi này, thuận tiện thăm ngươi một chút, thương thế của ngươi thế nào?”
"Không có việc gì, đã gân như khỏe lại rồi."
Nhìn vẻ mặt cười ha ha của Trân Trường Sinh, Khương Bá Ước suy nghĩ một chút nói: "Trường Sinh, những vật vừa rồi ngươi làm sao nghĩ ra được.'
"Trước kia ngươi cũng không có lợi hại như vậy."
Nghe vậy, Trân Trường Sinh mỉm cười, sau đó nói: "Người đã chết một lần, tự nhiên sẽ có một chút cảm ngộ khác biệt."
"Lúc ấy ta nằm ở trong núi thây, trong lòng chỉ có vô tận sợ hãi."
"Cũng chính là vào lúc đó, ta đột nhiên cảm thấy ta nên đổi cách sống, ta không muốn chết đi một cách vô danh như vậy."
"Tuy Thạch đại ca đối xử với chúng ta rất tốt, nhưng hắn nhất định sẽ là Thiên Đế tương lai."
"Nếu như chúng ta không thể đuổi kịp bước chân của hắn, vậy chúng ta cuối cùng sẽ có một ngày biến mất ở bên cạnh hắn."
Nghe thế, Khương Bá Ước cười vỗ vỗ bả vai Trần Trường Sinh nói: "Ngươi có thể nghĩ như vậy, ta thật sự rất vui, đều nói người ta trước khi chết sẽ đốn ngộ, xem ra quả nhiên không sai."
"Nhưng kế hoạch của ngươi, chỉ sợ không giấu diếm được những đại nhân Tứ Phạm Tam Giới kia.'
"Ta chưa từng nghĩ tới giấu diếm bọn họ." Trân Trường Sinh nhếch miệng, nói: "Quân đội của chúng ta là do Đế Quân ban cho, hậu cân là do Ngọa Long tiên sinh cung cấp."
"Mọi thứ của chúng ta đều là người khác ban cho, vậy thì hành động của chúng ta đương nhiên cũng không giấu giếm được bọn họ."
"Cho dù có thể giấu diếm, thì cũng chẳng bao lâu sẽ lộ ra."
"Cho nên có thể giấu diếm được bọn họ hay không không phải trọng điểm, trọng điểm là thành tựu của chúng ta có thể vượt qua các Đế Tử khác hay không."
"Chỉ cần chúng ta vượt qua các Đế Tử khác, đến khi đó không ai có thể nói chúng ta không đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận